Hà Tần Hợp Lý

Chương 50: Chương 50




Hà Đường biết Tần Lý có thói quen như vậy, sau khi về đến nhà, anh sẽ thay quần áo ở nhà, bình thường là bộ quần áo thoải mái có nón, hoặc là đồ ngủ bằng bông. Ở trong thế giới nhỏ của mình, anh luôn ăn mặc rất thoải mái, không có sơ mi âu phục giày da, lúc Hà Đường cùng một chỗ với anh cũng sẽ cảm thấy thả lỏng hơn rất nhiều.

Những lúc như vậy có thể làm cô quên đi thân phận “Tần tổng” của anh, thay đổi trở về Tần Lý ôn hòa thú vị.

Bình thường, giữa 3 người Quan Kính, Mã Hữu Kiệt hoặc Quách Kiến Vân sẽ luôn có một người ở bên cạnh Tần Lý. Trong giờ làm việc thì Mã Hữu Kiệt ở bên nhiều hơn, anh ta là trợ lý của Tần Lý, thỉnh thoảng cũng sẽ giúp anh xử lý những sinh hoạt thường ngày. Sau khi tan sở là do Quan Kính và Quách Kiến Vân trợ giúp nhiều hơn. Hà Đường rất ít vào phòng Tần Lý, nhưng cô phát hiện, nhóm người Quan Kính thường xuyên đi vào, như tối hôm Tần Lý uống rượu say, chính là Quách Kiến Vân chiếu cố anh say rượu, thậm chí giúp anh tắm rửa.

Toàn thân anh chỉ có tay trái khỏe mạnh, tự mình rửa tắm đúng là sẽ tương đối khó khăn. Hà Đường nghĩ như vậy, lại cảm thấy khổ sở cho Tần Lý, dù sao là một người lớn, chuyện riêng tư như vậy còn cần người khác hỗ trợ, nếu đổi lại là ai thì cũng sẽ cảm thấy không thấy thoải mái.

Sau đó, Hà Đường lại nghĩ tới một chút vấn đề rất quan trọng, trong sinh hoạt hàng ngày của Tần Lý, đến tột cùng có bao nhiêu chuyện là cần người khác trợ giúp, lại có bao nhiêu chuyện là có thể hoàn toàn tự lo liệu.

Mà cô làm vợ của anh, cuộc sống tương lai sẽ cần giúp anh làm những gì?

Chẳng lẽ anh kết hôn rồi mà bên cạnh còn luôn có hộ công nam đi theo, như vậy đối với Hà Đường mà nói cũng thật không tiện.

Hà Đường cứ như vậy miên man suy nghĩ, mặt đỏ hồng theo sát Tần Lý đi vào phòng của anh. Tủ quần áo của anh là loại lớn, thật rất lớn, treo đầy các loại trang phục, hơn nữa cũng treo không cao, Tần Lý ngồi trên xe lăn đưa tay là có thể lấy đến.

Anh từ trong một ngăn kéo lấy ra một bộ quần áo, để lên trên đùi, quay đầu lại nói với Hà Đường: “Anh rửa mặt rửa tay trước, sau đó em giúp anh thay.”

Hà Đường gật gật đầu, đi theo xe lăn Tần Lý đến cửa toilet, đột nhiên anh dừng lại.

Hà Đường thấy anh cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, cũng không thúc giục anh. Một lát sau, Tần Lý ngẩng đầu nhìn cô, nói: “Đường Đường, toilet của anh và người khác dùng có chút không giống nhau, em nhìn thấy đừng quá kinh ngạc.”

Hà Đường lại gật gật đầu, Tần Lý cười một tiếng, lúc này mới điều khiển xe lăn đi vào toilet.

Toilet của Tần Lý là màu trắng, ánh đèn nhu hòa, còn phảng phất mùi thơm nhàn nhạt. Hà Đường vừa nhìn mọi nơi, rốt cuộc biết Tần Lý nói “không giống nhau” đến tột cùng là có ý gì.

Đây đại khái là toilet đơn lớn nhất mà cô từng gặp qua, toàn bộ toilet cơ hồ lớn hơn cả căn phòng cô thuê ở Xuân Sơn Uyển nữa.

Toilet chia làm hai khu vực, được ngăn bởi vách kính thủy tinh, một khu thì khô ráo có bồn rửa tay thật lớn, được thiết kế rất thấp, thích hợp cho người ngồi xe lăn sử dụng, bên cạnh còn có một bồn cầu tự hoại tương đối đặc biệt.

Nói đặc biệt là vì ba mặt trái, phải, sau của bồn cầu đều có thanh chắn, được bọc da màu đen giống như trên gậy kim loại. Hà Đường cũng không xác định rốt cuộc nó sử dụng thế nào, cũng ngại hỏi Tần Lý.

Nhưng Tần Lý đã nhìn ra thắc mắc của cô, chỉ bồn cầu tự hoại nói: “Những thanh vịn này đều có chốt, có thể mở ra, sau khi anh ngồi lên sẽ gắn lại, để nửa người trên của anh được chống đỡ, như vậy ngồi sẽ được ổn hơn. Gần giống trang bị trên ghế cáp treo hạ xuống để giữ người ngồi trong đó, ở đây chính là thiết kế cho anh.”

Hà Đường có chút kinh ngạc hỏi: “Anh có thể tự mình ngồi lên sao?”

Tần Lý lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Đương nhiên không thể, cần người khác đưa anh từ xe lăn dời qua, xong rồi lại dời trở về, đúng thật là không tiện, nhưng cũng không còn cách nào khác cả.”

Ngưng một chút, anh còn nói, “Hơn hai mươi năm đều là như vậy, cũng thành thói quen rồi.”

Hà Đường cảm thấy trong lòng có chút co thắt, không biết nên nói gì.

Tần Lý chuyển xe lăn tới trước bồn rửa tay, cũng không gọi Hà Đường hỗ trợ, tự mình chuẩn bị rửa tay. Trước tiên anh dùng tay trái cầm tay phải để vào trong bồn, vén ống tay áo lên rồi mở vòi nước, liền bắt đầu rửa tay. Hà Đường chú ý tới, lúc anh rửa tay trái, chính là để tay trái ở trên tay phải chủ động chà tới chà lui, cuối cùng lại cầm tay phải vẩy ra khô nước.

Ngón tay anh đeo nhẫn cưới, từ hôm qua sau khi kết hôn, anh không có tháo ra.

Hà Đường len lén cúi đầu nhìn tay mình, tối qua lúc đi tắm, chiếc nhẫn kim cương cùng vòng tay bằng vàng đều bị cô tháo ra, tắm xong cũng không đeo lại.

Chắc là Tần Lý đã sớm phát hiện, nhưng anh không nói gì.

Trong lúc Tần Lý rửa tay, Hà Đường vừa nhìn về khu ẩm ướt phía trong vách kính trượt, chỗ đó có một bồn tắm siêu lớn, bên cạnh còn để một xe lăn nhẹ. Vì cách vách kính ngăn, cô không thấy rõ lắm.

Tần Lý rửa tay xong lại dùng tay trái lấy sữa rửa mặt để rửa mặt. Hà Đường phát hiện anh rất chú trọng việc bảo dưỡng làn da, trên bồn rửa mặt có không ít mỹ phẩm dành cho nam giới, bình bình lọ lọ đều in tiếng Anh đọc không hiểu.

Cô nhịn không được cảm thán: “Mỹ phẩm của anh nhiều thật.”

”Hả?” Tần Lý rửa mặt xong, đang bôi kem dưỡng da, anh quay đầu lại cười nói, “Những thứ này đều là mỹ phẩm dưỡng da dành cho nam giới nha. Em không phải là cảm thấy anh ẻo lả chứ?”

”Không có mà.” Hà Đường cười cười, “Chỉ là em chưa từng thấy người đàn ông nào giống anh hiểu được cách dưỡng da cẩn thận như vậy.”

”Cũng chính là mùa đông cần bôi một chút, nếu không sẽ rất khô.” Tần Lý để lại cái bình trên mặt bàn, cười nói, “A Miễn không có bôi nha, em xem có phải trông nó có vẻ già hơn so với anh hay không?”

Hà Đường bật cười, nói: “Hình như phải ha.”

”Cái này đúng rồi.” Tần Lý để quần áo trên đùi điều khiển xe lăn ra khỏi toilet, tiếp tục cười, “Phải giả nai tơ một chút mới có thể theo đuổi được những cô gái đáng yêu, nếu không sẽ bị người ta cho là trâu già gặm cỏ non.”

Hà Đường: “...”

Hai người đi đến bên giường Tần Lý, Tần Lý ngẩng đầu nhìn Hà Đường, đột nhiên nói: “Đường Đường, nếu như em không muốn, anh sẽ không miễn cưỡng em.”

Hà Đường đầu ong lên một chút, mới nghĩ ra Tần Lý nói đây là thay quần áo, cô vội vàng trả lời: “Em…em không có không muốn.”

Tần Lý kéo qua tay Hà Đường, ngẩng đầu nhìn cô: “Anh biết rõ thân thể anh khó coi, nhất là hai chân, nói thật, từ lúc lớn lên, ngoại trừ mẹ anh, nữ y tá và hộ lý, và thân thích là nữ giới, không có người khác phái nào từng nhìn qua chân của anh.”

“...” Hà Đường đầu óc kịp thời phản ứng, bật thốt ra, “Vậy bạn gái trước của anh thì sao?”

”Hả?” Tần Lý sững sờ, lập tức liền cười ha hả, “Làm sao em còn nhớ tới chuyện này vậy? Cô ấy không nhìn thấy qua, hồi đó anh còn rất nhỏ.”

”Mấy tuổi?” Hà Đường nhỏ giọng hỏi.

Tần Lý đột nhiên phát hiện Hà Đường là thật cảm thấy hứng thú đối với chuyện như vậy, anh lắc đầu cười khổ, nói: “Cô ấy là bạn học cao trung với anh, anh chỉ học một năm thì đã nghỉ học, về sau cô ấy đi học đại học, anh liên tục ở nhà, rất ít khi gặp mặt.”

Hà Đường cắn môi, chưa từ bỏ ý định lại hỏi: “Hai người chia tay khi nào vậy?”

Tần Lý bị cô đánh bại: “Cô Hà Đường à, hôm nay mới là một ngày sau tân hôn của chúng ta thôi, em không phải là muốn lấy mối tình đã qua từ rất lâu của anh mà hỏi cả một đêm không, đây có thể coi như là em đang cảnh cáo về mặt tình cảm anh không sạch sẽ, ra oai phủ đầu với anh chứ?”

”Anh đừng nói lung tung.” Hà Đường xoay người ngồi xuống mép giường
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.