CHƯƠNG 7: Ở CHUNG?!
Editor: Koliz
Giải quyết xong cơm trưa, trở lại công ty, cùng các đồng nghiệp hàn huyên lên trời, lại nghỉ ngơi ngăn ngắn một hồi, Hạ Tuyền lần thứ hai vùi đầu vào xem văn kiện mặc thời gian trôi đi.
Rất nhanh, lại đến giờ tan sở, lúc giám đốc một mình đi ra rót nước, ngắm phong cảnh, Hạ Tuyền bày tỏ hắn đã hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Buổi tối là buổi tụ họp chào người mới đơn giản, bọn họ chọn một nhà món cay Tứ Xuyên, cái này lại rất phù hợp với khẩu vị Hạ Tuyền, hắn thích ăn cay, hơn nữa đặc biệt thích loại kia, nhưng đáng tiếc là, không thể ăn nhiều, ai bảo hắn có một cái dạ dày không chịu nổi tàn phá chứ?
Như điều này vẫn như trước không thể ngăn cản sự yêu thích cùng chung tình của hắn đối với vị cay.
Bàn cơm là nơi dễ dàng đắp nối tình cảm nhất, cũng là nơi dễ tán gẫu bát quái nhất, Hạ Tuyền là người mới, đứng mũi chịu sào gặp nạn chính là hắn.
Tướng mạo Hạ Tuyền không tệ, một thanh niên rất anh tuấn, cười rộ lên là xuất hiện hai lúm đồng tiền ở hai bên má, cả người đều đặc biệt khiến người ta có hảo cảm, khiến người khác cảm thấy được trò chuyện cực kỳ tốt.
Chỉ có người quen hắn mới biết, nhìn là kẻ tính tình mềm nhẹ, thật ra chính là người phi thường cố chấp, đã nhận định một chuyện hoặc một người, sẽ rất khó để khiến hắn quay đầu lại. Tình cờ còn có thể tha cho mấy kẻ ngu ngốc, nhưng phúc hắc lên thì tuyệt đối không phải là tên mắt trắng*.
(*: tuyệt đối không bỏ qua.)
Mấy đồng nghiệp cứ như vậy đào móc gốc gác Hạ Tuyền ra, có bạn gái không hả? Ờm, vừa mới chia tay. Ừ ừ ừ, chia tay à chia tay à, mấy cô kia không phải có cơ hội sao? Học ngành gì? Thiết kế quảng cáo, ồ ồ ồ, thế hả, không phải chuyên nghiệp ngành này rồi sao, đến công ty bọn họ làm gì. Tốt nghiệp trường nào? Đại học XX.
Ồ? Vậy không phải cùng một trường đại học với giám đốc sao?
“Đúng vậy.” Hạ Tuyền cười gật đầu, “Giám đốc là học trưởng tốt nghiệp sớm hơn tôi ba năm, lúc mới đầu tôi cũng rất giật mình.”
“Nói đến bạn gái, tôi có một em gái lớp dưới rất không tệ nha, tiểu Tuyền có muốn suy xét tới hay không?”Một đồng nghiệp nữ cười đùa giỡn.
“Ba!”Một tiếng, là tiếng cốc nặng nề để lên bàn, La Thụ Hâm mặt tối sầm lại, mọi người trong nhất thời yên lặng, bầu không khí ngưng đọng.
Bọn họ sao lại quên mất còn có một vị đại phật như thế ở chỗ này chứ? Bất quá cái câu chuyện cười nhỏ kia hình như không có vấn đề gì mà?
Hạ Tuyền liếc mắt nhìn, vừa vặn bắt được một màn La Thụ Hâm tránh né ánh mắt.
La Thụ Hâm chột dạ tránh khỏi tầm mắt Hạ Tuyền, tâm lý không khỏi có chút hối hận. Tại sao nhất thời lại kích động chứ, cô ta thích nói thì để cô ta nói, Tuyền Tuyền mới không tiếp nhận đâu.
Cậu ấy vừa rồi có nhìn thấy không? Sẽ không có nhìn thấy đi! Nhìn thấy là tốt rồi, không không không, không thấy mới tốt…
Ai cũng không chú ý tới giám đốc của họ đang xoắn xuýt tâm tư nhỏ này.
May mà, món ăn họ gọi trước đó đã bưng lên bàn, không bao lâu liền náo nhiệt lên, chỉ là không chằm chằm vào Hạ Tuyền như vừa rồi nữa.
Hạ Tuyền cũng để chút cảm giác quái dị vừa nãy ra sau đầu, bắt đầu chuyên chú ăn. Mỹ vị nha! Đối mặt một bàn mỹ thực mà chính mình yêu quý, ai sẽ từ chối? Ai có thể cự tuyệt?
Cái gì? Dạ dày không chịu nổi tàn phá phải làm sao bây giờ? Trên đời này không phải tồn tại cái gọi là thuốc tiêu hóa sao?
La Thụ Hâm tự nhận là vô cùng bí mật thỉnh thoảng mới phiêu ánh mắt sang Hạ Tuyền bên kia, chỉ khổ cho đồng nghiệp ngồi giữa bọn họ, giám đốc loại hành vi này của anh thật sự được sao? Thật sự là đại trượng phu sao?
Thế nào cũng phải nói tới, một bữa cơm cũng được coi như viên mãn, lúc người mới chủ động đi tính tiền lại càng hoàn mỹ hơn, lại dường như loáng thoáng phát hiện cái gì đó bên trong?
Cáo biệt nhóm đồng nghiệp mới xong, Hạ Tuyền cầm áo khoác trong tay đứng ở ngoài cửa nhà hàng, mặc trên người một chiếc áo sơ mi, nóng. Miệng cũng thỉnh thoảng hít vào một hơi khí lạnh, trên mặt đỏ hồng, cay.
Bất quá đáng giá, bữa này ăn ngon thật đã nghiền nha.
Nhìn qua người vẫn luôn đứng ở bên cạnh một chút, “Giám đốc, anh còn chưa về sao?”
“Chờ cậu.”La Thụ Hâm phun ra hai chữ, sau đó sững sờ, cái này có phải hơi quá trực tiếp không?
“Hả, có chuyện gì không?”Hạ Tuyền cũng không cảm thấy có cái gì kỳ quái, không ở công ty, thái độ của hắn cũng trong lúc lơ đãng trở nên tùy tiện. “Đúng rồi, lúc làm việc quên hỏi A Trạch bọn họ, tôi nghỉ ngơi ở đâu.” Hạ Tuyền thuận miệng nói, quá say mê xem mấy tờ đơn, toàn quên hỏi Chu Trạch bọn họ, vừa vặn lúc này có sẵn người biết đến tình huống.
Câu thuận miệng nói lại khiến cho La Thụ Hâm nhất thời hoảng hốt, ho nhẹ một tiếng cố gắng tự trấn định xuống, mới mở miệng nói.
“Tôi muốn nói chính là chuyện này, trước quên nói, ký túc xá mới của công ty còn đang chỉnh trang, thế nhưng lại đã nói chuyện bao ở, cho nên, rất xin lỗi, không có nói trước cho cậu.”
“A.” Hạ Tuyền sững sờ, mới? “Vậy nơi cũ đâu? Tôi cũng có thể ở tạm được.” “Chỗ cũ, đã đầy người.” La Thụ Hâm không biến sắc tiếp tục nói dối.
Hạ Tuyền nhíu lông mày, suy nghĩ chốc lát, cảm thấy được nếu như trang trí không lâu nói, có thể chờ một chút.
“Vậy đại khái bao lâu có thể ở được, nếu không lâu, tôi có thể chờ một chút.”
“Cái này, bởi vì là nhà mới, cho nên không mấy tháng thì không làm được.” La Thụ Hâm có chút không nắm được phát triển, nói như vậy có thể trực tiếp khiến người ta chạy mất không nhỉ, tâm kiên quyết, nói tiếp “Hạ Tuyền, tôi rất thưởng thức năng lực của cậu, hi vọng cậu sẽ không vì loại chuyện nhỏ này mà rời khỏi công ty chúng tôi, đối với chuyện này tôi cảm thấy rất xin lỗi.” Việc nhỏ? Hạ Tuyền thật sự rất muốn cho anh ta một cái lườm nguýt.
“Nếu như cậu không chê, chỗ tôi ở có khách phòng, hơn nữa còn rất lớn, chẳng hề kém so với điều kiện chỗ công ty cung cấp, vậy đi, trước cậu có thể đến chỗ tôi ở, hơn nữa tôi sống một người, thêm một người sống chung cũng tốt, lại nói chúng ta lại là sư huynh đệ, đều tốt nghiệp từ cùng một cái trường cũ…” Hạ Tuyền hắc tuyến, đại ca, hình như anh nhầm trọng điểm rồi.
La Thụ Hâm nói khô cả họng, hơn nữa mượn cớ càng ngày càng oai, nói xong tới cuối cùng giọng lại càng ngày càng nhỏ, đầu cũng càng ngày càng thấp… Cuối cùng chính anh cũng không biết bản thân đang nói cái gì nữa.
“Phốc!”
Nhìn giám đốc cúi thấp đầu đứng ở trước mặt mình, Hạ Tuyền rất không nể mặt mũi mà cười ra tiếng, cái người hận không thể nhét đầu vào cổ này, thật sự là giám đốc nghiêm túc nhà hắn sao? Hắn có vẻ như phát hiện ra một chuyện, vị giám đốc bình thường nghiêm túc thận trọng này, ở trước mặt hắn thật sự không hề có một chút bộ dáng giám đốc lúc thường nào.
Nghe tiếng, La Thụ Hâm đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hạ Tuyền, Hạ Tuyền bị anh nhìn liền ngượng ngùng ngừng cười, rất không có thành ý mà xin lỗi, “Xin lỗi, giám đốc, tôi chỉ là thật bất ngờ khi nhìn thấy giám đốc… ặc… lộ ra ngoài một mặt như thế, cho nên…” Nhất thời nhịn không được.
“Kia, vậy cậu có muốn sống cùng tôi không?”
La Thụ Hâm cũng không biết nên nói gì, cuối cùng lặp lại vấn đề lúc trước, chỉ là lời nói ra khỏi miệng xong, trắng trợn đến muốn anh muốn cắn đầu lưỡi của mình.
“Đương nhiên, cấp trên đã ra lệnh, nhân viên tự nhiên phải tuân thủ, chỉ cần giám đốc anh đủ yên tâm với tôi.” Hạ Tuyền mặc áo vào, lông mày mỉm cười, nhẹ nhàng trả lời, đều đã nói đến mức này, còn cự tuyệt liền thể hiện là làm kiêu. (Lừa sói về nhà thành công =))) )
Liếc nhìn thời gian, đã sắp chín giờ, “Vậy tôi…” Ngày mai sẽ chuyển đi…
“Vậy bây giờ thu dọn đồ đạc qua luôn đi.” La Thụ Hâm hiếm thấy không lễ phép ngắt lời người khác.
“Hiện tại?” Hạ Tuyền kinh ngạc nhìn sang, nhìn thấy một đôi mắt tràn ngập mong đợi, cùng với ngón tay nhẹ nâng kính mắt, lại thấy được, ánh mắt theo ngón tay di động, thực sự là đôi tay xinh đẹp, ngón tay thon dài, không có khớp lồi ra, da dẻ nhẵn bóng, phối hợp dưới ánh đèn, có chút rạng ngời rực rỡ, nhìn ra được đã được chủ nhân bảo dưỡng rất tốt…
“Đúng, hiện tại, có thể không?” La Thụ Hâm nhẹ giọng nói, ngữ khí chầm chậm nhu hòa.
“Được…” Một chữ “được” bật thốt lên.
“Vậy đi thôi.”
Hạ Tuyền nhìn giám đốc quay người đi về phía trước, hắn vừa nãy là trúng kế? Hồi tưởng lại đôi tay có thể nói là hoàn mỹ kia.
Bất đắc dĩ đỡ trán than thở, có lẽ quả thực là như vậy, thói quen này xem ra không đổi được.
Không sai, Hạ Tuyền chính là một tên cuồng tay hèn hạ.
Khi thấy La Thụ Hâm lái xe đưa mình vào một tiểu khu xa hoa, hắn không nhịn được có chút giật mình, bất quá vừa nghĩ tới giá trị con người tư bản của đối phương, thì lại bình tĩnh.
Hạ Tuyền từ trong cốp sau lấy vali hành lý cùng đồ đạc thu dọn trong công ty lúc trước ra, lúc đang muốn kéo vali hành lý hỏi xem đi như thế nào, không nghĩ tới bị người nhanh chân đến trước.
La Thụ Hâm một tay kéo vali hành lý qua, đi ở phía trước dẫn đường cho Hạ Tuyền.
“Bên này.”
“À, được.”
Hạ Tuyền đổi thành hai tay bê hộp giấy đi theo sau La Thụ Hâm, cũng không nhìn thấy trong mắt giám đốc La đi phía trước đang bắn ra một luồng phật chặn giết phật ma chặn giết ma tàn bạo.
Ai dám đến cản đường, giám đốc La gia nhất định sẽ khiến cho hắn có đi mà không có về.
“Keng ~” Hạ Tuyền cùng tiến vào thang máy, nhìn thấy La Thụ Hâm bấm vào con số 25.
“Giám đốc nhà anh ở tầng 25 à.” Thật cao, tầng cao nhất đó.
“Đúng vậy, khung cảnh rất tốt.”
Người nào đó chưa từng ở qua nhà cao như vậy cười không nói.
“Hoan nghênh vào ở.” La Thụ Hâm mở cửa ra, nói ra bốn chữ chờ đợi đã lâu. Lúc phun ra bốn chữ này, gần như là lệ nóng doanh tròng, vốn dĩ anh những năm này vẫn luôn mong đợi, vẫn luôn không hề từ bỏ, chỉ vẻn vẹn như vậy, cũng đã cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.
“Quấy rầy.” Hạ Tuyền cười đáp lại, không chú ý tới La Thụ Hâm dị dạng sau lưng, sau khi đi vào, lập tức liền bị bố cục trước mắt hấp dẫn.
Sàn nhà bằng gỗ, ghế sopha bằng da thật, giấy dán tường vàng nhạt, cửa sổ sát đất rèm màu xanh nhạt, tivi LCD…
Hai tầng? Cầu thang phục cổ, chỗ cầu thang tiếp với cửa sổ, có một cái giá sách gắn tường, bên trên để nhiều ít vài cuốn sách, có chỗ thì không để sách, thay vào đó là một chậu bonsai nhỏ đáng yêu, toàn bộ đều là lá xanh, cũng có vài bông hoa nhỏ.
Trên bàn trà bày mấy quyển tạp chí chỉnh tề, một đĩa hoa quả, còn có một lọ hoa được cắm một bó bách hợp rất thanh nhã.
Không nghĩ tới một người thận trọng nghiêm túc như thế, bố trí trong phòng lại ấm áp như vậy, có sức sống như vậy, cũng không biết tầng hai là bộ dáng gì.
——o0o——
Tui lặn mất mấy ngày, xin lỗi mọi người nhé >..< Đầu tiên là do t đi chơi 2n với lớp, còn có cày game (ai chơi NSTT sẽ hiểu mấy hôm nay cày kinh dị thế nào…). Thêm vào đó, cái ngốn thời gian nhất là, t vừa mới lọt vào giới KTT… Cả ngày toàn ngồi tìm hiểu CV, nghe, xem vid >..<
Tuần sau t sẽ bù chương T^T
Hạ Tuyền sống lại – Chương 8