Sở Vân Thăng âm thầm suy nghĩ, chiến giáp đã thành hình, nhưng mà còn có thể tiếp tục hấp thu, cho thấy rõ nó vẫn có thể nâng cấp, sau này hắn có thêm giáp xác của xích bọ cánh cứng thì có thể nâng cấp cho chiến giáp.
Bội kiếm cũng có chút kì quái, không cách nào tiếp tục hấp thu giáp xác, hắn suy đoán là nguyên liệu không đúng, nhưng hắn hết lần này tới lần khác xem không hiểu hình minh hoạ có bội kiếm, phía dưới chú thích gì đó, hắn cũng không dám kết luận.
Nghĩ hồi lâu, hắn cũng không hiểu, cuối cùng đành phải thử đem đao chân và càng của xích bọ cánh cứng bỏ vào, kết quả ngoài dợ kiến của hắn, bội kiếm lại hấp thu, mãi đến khi hấp thu hết tất cả số đao chân và càng hắn có, một trường kiếm màu hồng mới hình thành hình dáng.
Hắn vui mừng không tả xiết, nghĩ nhất định là chân và càng của xích bọ cánh cứng khác giáp xác của nó, một cái coi trọng công kích, một cái coi trọng phòng ngự, nguyên liệu có tính công kích tất nhiên có thể rèn ra thân kiếm.
Để chiến giáp đạt tới hiệu quả tốt nhất, hắn lập tức đem mười cái giáp xác còn lại bỏ vào, toàn bộ bị chiến giáp hấp thu sạch.
Dùng giáp xác của xích bọ cánh cứng chế tác chiến giáp cũng ra màu đỏ hồng,mặc dù hắn muốn màu đen tuyền nhưng mà giờ đây cũng không phải là lúc so đo nhiều như vậy.
Tuy chiến giáp cùng bội kiếm đều là màu đỏ hồng, nhưng không mang theo thuộc tính hỏa của xích bọ cánh cứng mà giống với nguyên khí của hắn, tăng cường tính dẻo dai của chiến giáp cùng bội kiếm.
Sử dụng chiến giáp phù cũng rất thuận tiện, đem hắn phong ấn vào cơ thể khi chiến đấu, chỉ cần dùng nguyên khí kích hoạt chiến giáp nguyên phù, chiến giáp lập tức sẽ từ thể phù bắn ra, phân thành các bộ phận riêng rẽ, bay chung quanh cơ thể, tiếp đó trong nháy mắt hợp lại, hoàn mỹ bao trọn thân thể, hình thành một khối kín mít.
Bội kiếm treo ở bên trái, Sở Vân Thăng vừa mới rút ra , hắn có thể cảm giác được duệ khí bức người! Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "
Cả quá trình chế áo giáp, cần tiêu hao một lượng lớn nguyên khí, sau khi chấm dứt, Sở Vân Thăng kiểm tra nguyên khí chỉ còn lại chưa đến một lượng, bèn cười khổ một tiếng, xuất ra Nhiếp Nguyên Phù cuối cùng, để ba miếng Hỏa Diễm Vân hấp thu sạch sẽ, nguyên khí lại lên bảy lượng.
Tiếp đó, lại lần nữa chế tạo Lục Giáp Phù cùng Thần Binh Phù, phân biệt phong ấn trên chiến giáp cùng bảo kiếm, Sở Vân Thăng giờ đây cảm giác, chỉ cần rót vào một lượng nguyên khí vào bội kiếm, tuyệt đối có thể đâm vào cơ thể của xích bọ cánh cứng, đây chính là sự kết hợp của gần hai trăm bốn mươi chân cùng trăm hai mươi cái càng của chúng.
Nếu như đợi đến lúc xem hiểu phương pháp chế tác nhị cấp Lục Giáp Phù cùng Thần Binh Phù trong sách cổ, Sở Vân Thăng tin tưởng chiến giáp cùng bội kiếm uy lực nhất định càng thêm mạnh mẽ.
Đạt tới cảnh giới Nhị Nguyên Thiên, có thể tu luyện được chiến kỹ “Đánh lui ngàn quân”, là mục tiêu của hắn, đương nhiên bội kiếm này sẽ là “Thiên ích kiếm”, hy vọng cái thanh kiếm này có thể giúp hắn đánh lui ngàn trùng!
Có chiến giáp cùng Thiên Ích kiếm, hắn vô cùng vui mừng, nếu không phải liên tục tiêu hao nguyên khí, hắn thật sự muốn trang bị đầy đủ rồi mới chiến đấu với xích bọ cánh cứng.
Giờ đây mục tiêu đã là cảnh giới Nhị Thiên Nguyên.
Cần rèn luyện nguyên khí trong cơ thể năm mươi bốn lần, hắn giờ đây cảm giác tính toán trước kia của mình là sai lầm , trong cơ thể hắn nguyên khí mỗi khi tăng lên một tầng thì hắn lại giết thêm nhiều rất nhiều xích bọ cánh cứng,ví dụ như giờ đây trong cơ thể hắn có chín lượng nguyên khí,thì cần Hỏa Diễm Văn của bốn con rưỡi, mới có thể nạp đầy nguyên khí, đến khi hắn đạt được mười lượng, thì sẽ cần năm con xích bọ cánh cứng.
Nhưng mà hắn cũng không nản lòng, giờ đây hắn đã có chiến giáp cùng Thiên Ích kiếm, đánh chết bọ không là gì với hắn.
Vấn đề lớn nhất lúc này, một là nhanh chóng tu luyện tới Nhị Nguyên Thiên cảnh giới, mới có thể bảo đảm an toàn sống sót! Hai là sách cổ hắn đọc và hiểu quá chậm, tựa như đối mặt với một ngọn núi đầy châu báu, mà lại không tìm thấy đường vào núi.
Cảnh giới Nhị Nguyên Thiên, sớm muộn gì cũng đạt tới, chữ trong sách cổ khá là đau đầu, đến ngay cả giáp cốt văn cũng không nhằm nhò gì, vô cùng quỷ dị, số lượng lại cực kỳ lớn, biện pháp duy nhất là phải suy đoán, sau đó chính mình tự làm thí nghiệm, nghiệm chứng suy đoán chính xác hay sai lầm.
Sở Vân Thăng suy nghĩ cân nhắc, quyết định bất kể thế nào, vẫn phải đạt tới cảnh giới đã, hy vọng khi đạt tới cảnh giới kia, thì hắn có thể hiểu thêm về sách cổ, hơn nữa có thể tiến hành thêm nhiều thí nghiệm, dù sao nguyên phù cấp hai cấp ba cũng vô cùng phong phú.
Ngủ một giấc, Sở Vân Thăng bình tĩnh trở lại, cẩn thận suy nghĩ, Thích Ích kiếm đúng là một thứ vũ khí mạnh, nhưng nếu như mình không thể lợi dụng tối đa, như vậy uy lực của nó cũng giảm xuống, tựa như hàn băng mũi tên,do trình độ bắn tên hạn chế của hắn nên đối với mục tiêu di động, tỉ lệ thành công không cao, nên hắn cũng chỉ đánh lén mà thôi. Nếu như người sử dụng là cao thủ bắn cung nỏ, thì hắn tin rằng hàn băng mũi tên không chỉ để đánh lén.
Cho nên, hắn giờ đây không muốn mù quáng sử dụng Thiên Ích kiếm, sách cổ tất nhiên có chiến kỹ, nhưng mà cảnh giới của hắn chưa đạt đến, không thể tu luyện, hắn giờ đây chỉ có thể học tập vài chiến kỹ cơ bản, sách cổ cũng có một ít nhưng mà không nhiều lắm, hơn nữa những chữ tự phù đó hắn xem cũng không hiểu, mặt khác, chỉ phù hợp với những người dùng kiếm thành thạo. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "
Kiếm thuật trên sách cổ hắn xem không hiểu thì không vấn đề gì, Sở Vân Thăng sống ở dương quang thời đại, nên đã chuẩn bị một đống tài liệu võ thuật, có quyển mua từ hiệu sách, có quyển lấy từ trên mạng, lúc này đúng là có thể đem ra sử dụng.
Những động tác cơ bản, móc, treo, chọc, đâm, bổ, là chủ yếu, Sở Vân Thăng tất nhiên sẽ không học nhiều như vậy, quá phức tạp, quá loạn, hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy, kẻ thù của hắn lúc này là xích bọ cánh cứng, kiếm thuật đương nhiên cũng phải tùy theo đối tượng.
Sở Vân Thăng một bên nhớ lại động tác tấn công của xích bọ cánh cứng, một bên xem tư liệu, hắn giờ đây muốn chọn ra một vài động tác đơn giản nhất, hiệu quả nhất.
Xích bọ cánh cứng thường lao thẳng tới, hoặc là sử dụng cái càng bẻ gãy mục tiêu, hoặc là chỉ dùng đao chân đâm thủng đối thủ, công kích không thành, nó mới sử dụng nướt bọt ăn mòn, có thể nói đòn công kích của nó rất mạnh, nhưng mà thủ đoạn lại không phức tạp.
Kết hợp năng lực bản thân, giờ đây có chiến giáp cùng Lục Giáp Phù bảo vệ, sức uy hiếp của bọ đối với hắn đã suy giảm nhiều, nguyên khí trong cơ thể mà đưc
Tổng hợp những nhân tố này lại, hắn thấy có ba chiêu tấn công thích hợp.
Lúc đầu là chém thẳng vào đầu, hai tay cầm kiếm giơ lên, đợi bọ tới gần sau đó từ trên cao bổ thẳng xuống, cánh tay cùng kiếm tạo thành một đường thẳng tắp, nguyên khí cùng lực đạo mạnh, chém phăng đầu chúng.
Nếu như bọ không né, toàn thân bị chém như vậy không chết cũng bị thương.
Nếu như bọ tránh được, do đánh quá chậm, chém vào giáp xác của nó thì không thể giết chết nó được.
Nếu như bọ tránh né, hoặc là mình không thể đánh trúng đầu, thì vận dụng chiêu thứ hai: Tước Kiếm thức!
Tước Kiếm thức khá là thực dụng, chiêu thứ nhất thất bại, lúc này thân kiếm đã rơi xuống, bàn tay khẽ nhấc kiếm lên, căn cứ vị trí của bọ, chuyển động thân hình, mũi kiếm đâm cao hơn đầu, nguyên khí cùng lực đạo nằm ở giữa thân kiếm.
Mục tiêu của chiêu thức này có thể là đầu hoặc lf thân của bọ, mục đích là đả thương bọ.