Tại mật thất của Vân tông, ánh sáng màu ngà sữa từ trên đỉnh phòng trải
ánh sáng nhu hòa xuống khắp cả gian phòng, tại vị trí chính giữa, vài
cái ghế sô pha được đặt thành một nửa vòng tròn, phía trước là một
cái bình đài làm bằng một loại kim loại đen bóng loáng, phía trên trải
đầy các loại máy móc tín hiệu không ngừng nhấp nháy quang mang.
Vài người trầm mặc ngồi trên ghế sa lon, khuôn mặt tiều tụy, từ đêm
qua đã bắt đầu tụ tập ở đây, đang không ngừng thương nghị, thương nghị
đi thương nghị lại cũng chả ra được cái kết quả nào.
Sau một hồi, một người trẻ tuổi cực kỳ suy yếu ngồi ở góc của nửa
vòng tròn, bưng lên chén nước đã uống quá nửa, đánh vỡ sự yên tĩnh, rất
nhỏ nói: "Ba ngày trước, ta đã nói qua quan niệm của ta, ba ngày sau,
còn là đồng dạng suy đoán, nếu như các ngươi không đưa ra phản ứng thì
chỉ sợ đã không còn kịp nữa rồi!"
Một người nam nhân ngồi ở bên tay phải của nàng, móc ra gói thuốc lá rồi lại ngượng ngùng mà thu trở về, đem hộp thuốc lá nắm ở trong tay,
trầm giọng nói: "Chúng ta không phải là không tin ngươi, nhưng những năm này, Thiên Không Chi Thành cố lộng huyền hư đã không phải chỉ một lần
rồi, chỉ sợ lại là lần nữa âm mưu, bày kế, cố ý quấy rầy kế hoạch cùng
bố trí của chúng ta."
Cái người trẻ tuổi cực kỳ suy yếu kia phảng phất như không có nghe
thấy mà thấp giọng nói: "Suốt đêm qua triệu hồi toàn bộ Phong Hỏa Liên
Thành, cùng chiến đội Băng Hỏa, có lẽ hoàn toàn chính xác là một âm mưu
điên cuồng khác...Ta cùng hắn cãi nhiều năm như vậy, hiểu rõ người này hơn ai khác, hắn căn bản không lo lắng ta sẽ đoán được cái gì, hắn đem
hết thảy đều đặt ở trước mặt ngươi, lại để cho chính ngươi đi phán đoán, lựa chọn, nhưng mặc kệ ngươi lựa chọn là tin hay là chưa tin, ngươi đều đã rơi vào hạ phong, bởi vì hắn là người ra đề trước, hắn thủy chung
chiếm tiên cơ!"
Lúc này, âm thanh lạnh lùng của một nữ nhân ngồi ở phía giữa cất lên: "Ta cũng có thể lựa chọn không để ý tới!"
Cái người trẻ tuổi suy yếu kia nhẹ khẽ nở nụ cười: "Có lẽ đây chính
là mục đích hắn muốn đạt tới... Mặc kệ như thế nào, ta dám xác định lần
này là thật sự! Sự tình đồ diệt ổ bảo phía tây Hoàng Sơn tra được rõ
ràng hay không đã không còn trọng yếu, đây hoàn toàn là lãng phí thời
gian... Lập tức đình chỉ tất cả nhiệm vụ, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cuối cùng, ai tìm được người kia trước, chứng minh được thân
phận thật giả, chính là người chiếm được tiên cơ, âm mưu lừa gạt căn bản không trọng yếu, bởi vì dù là ta hay là hắn, kể cả những nhân thần kia, biến số duy nhất không đoán được chính là người đó! Chỉ cần chứng minh
hắn thực sự còn sống, hết thảy trong một đêm đều thay đổi hoàn toàn!"
Nam nhân cầm hộp điếu thuốc, trong ánh mắt hồng hồng hiện lên một
tia hào quang, nói: "Nhưng nếu như là thật sự, hắn vì sao không tới tìm
chúng ta? Những năm này hắn đi đâu!?"
Người trẻ tuổi thoáng cái nhíu mày, trầm mặc nửa ngày, mở ra toàn bộ địa đồ, chỉ vào một chỗ, nói: " Nếu như hắn còn sống, nếu ta đoán không sai, địa phương hắn muốn đi hẳn là nơi đây!"
"Rừng thực vật!?" một nữ nhân khác ngồi ở sô pha kinh ngạc nói.
(Đang suy nghĩ không biết nên để "thực vật nhân sâm lâm" hay "rừng thực
vật" đây? - Biên)
Người trẻ tuổi suy yếu vịn chỗ tựa lưng sô pha mà đứng lên, yếu ớt
gật gật đầu, thở dài nói: "Đây là ta căn cứ tính cách của hắn, duy nhất
có thể đoán được địa phương này. Ta có thể đoán được, cái vị kia của
Thiên Không Chi Thành cũng có thể đoán được, hiện tại chiến đội Băng Hỏa chỉ sợ sớm đã đến chỗ đó, bất quá, đó cũng không phải là biện pháp tốt
nhất... Lại để cho Hồng Y trở về đi, thiên hạ sắp đại biến, những chuyện khác đã không còn trọng yếu.
Đúng rồi, các ngươi có lẽ hay là muốn suy nghĩ nên ứng đối với lửa
giận của hắn thế nào a, với tính cách của hắn, ta nghĩ các ngươi so với
ta càng rõ ràng hơn."
Một câu cuối cùng giống như chùy trầm trọng gõ vào trong lòng mọi
người, trong lúc nhất thời, trong mật thất lần nữa bắt đầu trầm mặc, chỉ có người tuổi trẻ kia từ trong lòng ngực móc ra một đoàn quang mang thể không ngừng nhấp nháy, chăm chú nhìn nó, như là đang hao phí tâm huyết
thật lớn nghiên cứu nó, nhưng không biết chính thức là nàng đang suy tư
cái gì.
Bên ngoài ba trăm km của tổng bộ Vân tông, ánh sáng nhạt trên bầu
trời đã đẩy ra một góc hắc ám, xa xa núi non sông ngòi lập tức hiện ra
bóng dáng mông lung.
Ánh lửa huyên náo chiếu rọi cả mặt hồ Bà Dương trạch, Sở Vân Thăng
dùng kiếm khí của thiên ích kiếm ngăn hồng mang của lợi kiếm, đồng thời
thả người đánh về thủy quái “miệng lớn dính máu” phía trong hồ, thấy một màn như vậy khiến đám người bên cạnh bờ cùng với đám nữ nhân Vân tông
cưỡi chim khổng lồ trên bầu trời đều hít vào một hơi khí lạnh!
Thiếu nữ bị ép buộc há hốc miệng, không dám tin mà nhìn qua cái tên
hỗn đãn đang uy hiếp nàng kia, dĩ nhiên vậy mà thực sự dám nhảy xuống
Hắn muốn làm cái gì?
Thoáng cái, người bên cạnh bờ bỗng nhiên trở nên lặng ngắt như tờ,
đám người của Vân tông cũng nhìn nhau kinh nghi, người này không phải là điên rồi chứ?
Bên trong cái miệng máu khổng lồ như một gian phòng kia là từng tầng từng tầng răng nhọn sắp xếp giống như những cái miệng lớn nhỏ không
đồng nhất, không ngừng xoay tròn, nghiền ép, phát ra từng luồng khí hư
thối, hung tàn cực kỳ, khiến người ta nhìn thấy đã cảm thấy ác hàn. Trên mặt hồ bất kể là thi thể hay là các loại thủy quái không kịp chạy trốn
khác, phàm là bị nó hút vào, tất cả đều bị nhai nghiền nát bấy, bị nuốt
vào bụng, không một cái gì có thể đào thoát. (Hình tượng cái miệng chắc
cũng tương tự như của Kog'maw trong LOL ý nhỉ - Biên)
Mà thân ảnh rơi xuống giống như đạn pháo của Sở Vân Thăng, liền
thẳng tắp nện vào địa phương cách cái miệng lớn không đến vài mét, dòng
nước chảy hỗn loạn phóng tới thân thể hắn, một cỗ hấp lực cực lớn đem
chiến giáp của hắn chà xát được ong ong rung động, một khi thân thể bị
cái miệng lớn dính máu đang không ngừng xoay tròn sinh ra hấp lực kia
nuốt đi vào, rất nhanh sẽ biến mất vô ảnh vô tung, hóa thành một vũng
máu!
Nguyên Tuyết Giản đứng bên cạnh bờ đang che miệng, thiếu chút nữa
muốn la hoảng lên, lại chỉ thấy Sở Vân Thăng cả người mang kiếm, xoay
tròn lấy thân thể, mãnh liệt bay lên đi ra, giẫm mặt nước như đứng trên
mặt dất bằng, nhảy ở giữa không trung, lợi kiếm lộ ra hàn mang theo thân thể xoay tròn, kéo lê một nửa vòng tròn, kiếm khí xuy xuy chém ra.
"Kiếm thức!" Sở Vân Thăng khẽ quát một tiếng, thân thể đã xoay tròn
đến phía chính diện thủy quái, tay phải cầm kiếm vẽ hết nửa vòng tròn,
thuận thế về phía trước thẳng tiến đâm ra, giết ra một kích mạnh nhất
trong kiếm chiến kỹ của hắn!
So sánh với đệ nhất kiếm thức cấp phổ thông thì kiếm khí cấp tinh
xảo càng thêm tinh thuần ngưng chất, nhưng mà không hề lòe loẹt lóa
mắt như vậy, sự khác biệt là kiếm khí ngưng tụ vô cùng dày đặc tinh
túy, một khi lại phá tan điểm hạn mực cao nhất, nguyên khí đạt được
trạng thái siêu ổn định, cũng tức là tiến nhập trạng thái ổn định tầng
cao nhất, liền sinh ra chất biến bay vọt, trở thành - cấp tuyệt kỹ! Kiếm khí triệt để hóa thành vô hình! Sát nhân trảm vật vô thanh vô sắc!
Nhưng hiện tại, kiếm khí cấp tinh xảo cũng đã có thể đối với thủy
quái dưới đáy hồ hình thanh thương tổn, một kiếm của hắn đâm ra, kiếm
khí ngưng thực liền đột phá mọi cản trở trên mặt nước, lập tức đánh
thủng một cái miệng xoáy trong cái mồm khổng lồ dính máu kia!
"Hô" thủy quái khổng lồ dưới đáy hồ tức giận mà phát ra một tiếng cự âm hùng vĩ.
Ở bên trong sóng âm, dùng cảnh giới Tam Nguyên Thiên của Sở Vân
Thăng cũng bị tại chỗ chấn đẩy té ngã trên không trung, nhưng có chiến
giáp cùng lục giáp phù bảo vệ, nội tạng huyết nhục cũng không lo ngại,
chỉ là thoạt nhìn có chút chật vật.
Nhưng cái này thì người bên cạnh bờ cùng với đám người Vân tông trên bầu trời, đều nhìn rõ ràng, cũng đều ngây ngẩn cả người!
Chẳng ai ngờ rằng, ai cũng không nghĩ ra, mục đích thật sự của Sở
Vân Thăng là vì tập kích thủy quái ở chỗ sâu trong đáy hồ!?
Dùng lực lượng một người, khiêu chiến cái Bá Vương khủng bố trong hồ này!?
Rất nhiều hô hấp càng trở nên trầm trọng, vì Hàn Vũ di thư liều mạng thì còn có thể để cho người ta giải thích, nhưng một con quái vật như
vậy, mà có lẽ lại còn là quái vật cực kỳ cường đại, ý đồ của hắn là cái
gì?
Bọn hắn không biết, Sở Vân Thăng tự nhiên cũng sẽ không nói cho đám
bọn hắn biết, cướp lấy mệnh nguyên bây giờ là nhiệm vụ chủ yếu của hắn,
không có đại lượng mệnh nguyên bổ sung không gian không chiều trống
rỗng, khôi phục sức sống thân thể thì hắn hoàn toàn không có nắm chắc từ trong rất nhiều cao thủ của Vân tông đem thi thể "Bố võ sử" cướp về!
Đối phó đám người Vân tông, cực hạn là dùng nguyên phù công kích,
các nàng quá nhiều, còn có cao thủ Nhất Thành Hồng Y tại đây, không dùng phù lưu thì không cướp được thi thể, nhưng đệ Thất Đinh lại không thể
lãng phí ở trên người nàng, Sở Vân Thăng luôn luôn là người tính toán tỉ mỉ, rất cẩn thận, mỗi lần tu dưỡng bảy đến tám ngày mới có thể thúc bức ra một lần đệ Thất Đinh, hoặc là không xuất ra, nếu bức ra, chính là
phải đem về đại lượng mệnh nguyên.
Mà muốn nhiều lần sử dụng nguyên phù công kích, phải dựa trên khả
năng vận chuyển nguyên khí hơn xa người thường làm cơ sở, nếu như thân
thể, khí quan già nua, khuyết thiếu sức sống, căn bản không chịu được
đánh lâu dài.
Cho nên, trước đoạt mệnh nguyên sau đoạt thi, tuyệt đối không thể thay đổi!
Đối mặt đám người Vân tông phi kỵ đông như mây, cùng với Nhất Thành
Hồng Y giống như Đông Phương Bất Bại, chỉ cần sai lầm một bước, đừng nói không đoạt đến thi thể, chỉ sợ mình cũng bị bức phải chạy trốn.
Nhưng mà, cái con thủy dưới quái đáy hồ này cũng không phải dễ đối
phó như vậy, dùng đệ Thất Đinh mà Sở Vân Thăng chỉ tu nuôi gần bảy ngày, thực lực hiện tại của hắn cùng thủy quái cực lớn sai biệt, cho dù
cưỡng ép thúc dục đệ Thất Đinh cướp lấy mạng nguyên, chỉ sợ cũng sẽ làm
tổn thương căn bản đến phân nhánh tuyến thứ bảy, thậm chí khiến nó tan
vỡ, vậy thì cái được không bù nổi cái mất!
Bởi vậy, tại trước khi phát động đệ Thất Đinh kia, hắn phải biết
chắc chính mình có khả năng đâm bị thương thủy quái dưới đáy hồ, dùng
tốc độ nhanh nhất để suy yếu thực lực của nó, có thể lệnh đệ Thất Đinh
vừa ra liền khiến nó mất mạng, thuận lợi thu hồi mệnh nguyên.
Nhưng trình độ lợi hại cái con thủy quái dưới đáy hồ này tựa hồ
thoáng vượt ra khỏi phán đoán của Sở Vân Thăng, một đạo kiếm khí cấp
tinh xảo vậy mà không thể hoàn toàn đâm thủng thân thể của nó, cái
thân thể này là chắc chắn bực nào?
Lông mày Sở Vân Thăng có chút cau lên, hắn đã vào tình thế bắt buộc
cần mệnh nguyên cái con thủy quái dưới đáy hồ này, cho dù cường thịnh
trở lại, hôm nay cũng phải cướp lấy mạng nguyên của nó, lần kiếm thức
thứ nhất không được, thì hai lần, hai lần không được, thì ba lượt...
Hắn hiện tại cũng có ưu thế của hắn, đó chính là nguyên khí được dự
trữ sung túc, nhiếp nguyên phù chuẩn bị cho chiến tranh rất sung túc,
chỉ cần tại dưới tình thế thân thể cho phép, hắn liền có thể liên tiếp
mà phát động kiếm thức công kích lăng lệ ác liệt.
Thủy quái dưới đáy hồ mấy lần nuốt hấp Sở Vân Thăng thất bại, hơn
nữa khẩu khí bên trong miệng lớn dính máu liên tiếp mà bị kiếm khí đâm
phá tâm tình trở nên càng ngày càng phẫn nộ, thân thể cao lớn gia tốc
tại đáy nước di động tới, từng bước một đem Sở Vân Thăng bức về hướng
bên cạnh bờ hồ nước!
Đám người trên bờ hoảng sợ mà ào ào bay ngược về phía sau, bọn hắn
không có thể như Sở Vân Thăng bay lên không, cũng không có nguyên khí
thủ có thể phụ trợ lôi kéo, một khi bị hấp lực khổng lồ của miệng lớn
dính máu bao phủ thì chính là phải chết không thể nghi ngờ.
Sở Vân Thăng vừa đánh vừa lui, mặc dù bộ dạng thoạt nhìn hết sức
chật vật, nhưng một mực vẫn ở vào công kích thượng phong, không có dấu
hiệu suy tàn, nhưng mà thủy quái quá mạnh mẽ, chính là mài cũng cần công phu mài, thời gian của hắn càng ngày càng không đủ, đồng thời đám Vân
tông bọn họ tại lúc thủy quái tới gần bên cạnh bờ cũng ào ào rút ra đến
địa phương an toàn, đoạt lại Hàn Vũ di thư dưới mặt đất mà tất cả tán võ cướp được, cũng mờ hồ mà bắt đầu hình thành trận thế lui phòng, chuẩn
bị rời đi!
Lúc này, thủy quái dưới đáy hồ phảng phất cũng đã lấy lại bình tĩnh, thanh âm rống to một tiếng, vậy mà đem vô số khẩu khí xoay tròn bên
trong đại khẩu chấn đi ra, từng cái xuất ra tại bên ngoài khẩu, do một
cây cơ liên thông, phô thiên cái địa đem Sở Vân Thăng bao ở trong đó,
cũng nhanh chóng mà xoay tròn, sinh ra hấp lực mạnh mẻ, giống như là
muốn đem Sở Vân Thăng kéo thành mảnh nhỏ, tại chỗ phân thây vậy!
Hai mắt Sở Vân Thăng ngưng tụ lại, hắn phải cưỡng ép thúc dục đệ
Thất Đinh rồi, nếu không chẳng những người Vân tông chạy, thi thể đoạt
không được mà ngay cả mình cũng sẽ bị công kích quái dị của thủy quái
dưới đáy hồ giày vò
Thoáng chốc, Sở Vân Thăng bất ngờ bạo phát, đâm rách một trong các
miệng xoáy, bóng người như mủi tên bắn về phía chính giữa miệng lớn dính máu đang phát ra trận trận tanh tưởi.
Không!
Thủy quái dưới đáy hồ đột nhiên khép miệng lại, ý đồ một ngụm đem Sở Vân Thăng nuốt vào, tiêu diệt cái con mồi khiến nó chán ghét phẫn nộ
này.
"Thu hoạch toàn thắng" nó cũng có vẻ đắc ý, không có lưu tâm nhiều
một hồi đảo loạn trong miệng, chỉ cho là con mồi giãy dụa, nó chỉ cần
bài tiết dịch thể tiêu hóa có tính ăn mòn mạnh mẽ, không đến một lát có
thể đem con mồi hóa thành một đống bầy nhầy!
Thủy quái dưới đáy hồ hưng phấn mà hung ác tiếp tục hướng phía bên
cạnh bờ tới gần, chỗ đó có rất nhiều sinh vật, chỉ cần nó há miệng ra
thì có thể hút vào đại lượng những đồ ăn này...
Nhưng,
Nhưng mà...
Trong đại khẩu của nó đột nhiên bắt đầu kịch liệt đau nhức, một hồi
cảm giác như là lửa đốt, đau nhói, nó đang theo bản năng mà chuẩn bị mở
cái miệng rộng ra, đem thứ khiến nó đau đớn nhả rơi đi ra.
Cũng tại trong một sát na này, thân thể thủy quái dưới đáy hồ bỗng
cứng đờ, há miệng ầm ầm ngã vào bên cạnh bờ, không nhúc nhích!
Đám tán võ đang chuẩn bị rút lui về phía sau lập tức kinh sợ!
Thủy quái chết...rồi? Nó bị giết chết rồi!
Điều này sao có thể? Người nọ là làm như thế nào? Hắn vậy mà thật
sự dùng lực lượng một người mà có thể giết chết một cự quái dưới đáy hồ
Chính trong lúc mọi người đang kinh ngạc, một đạo bóng dáng ngân
sắc, lấy kiếm khí mở đường, trực tiếp phá vỡ da thịt của miệng lớn dính
máu, bay lên ở giữa không trung.
Chiến giáp Hư thối, quần áo hư thối, binh khí hư thối, cùng với
hương vị hư thối, lại che không được màu tóc bạc trắng, che không được
cái gương mặt rất nhiều người quen thuộc kia!
Tràng diện thoáng cái trở nên cực kỳ hỗn loạn, bất luận là bầu trời hay là dưới mặt đất!!!
"My God! Là hắn! Hắn, hắn đã trở lại" Ban Đức Liệt mới từ trong hôn
mê tỉnh táo lại, không dám tin mà nhìn qua Sở Vân Thăng, sau đó lùi lại
mấy bước, một cước đạp vào khoảng không sợ hãi từ trên chim khổng lồ mà
nện xuống mặt đất, sinh tử không biết!