Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 284: Q.1 - Chương 284: HUYỀN BA TRẢO






Vân Thăng chả mấy để ý tên trong gương nói gì, hắn liếc sơ chiếc ống hiện lên trong ô vuông. Giờ đây thành Liệt Hỏa đã hoàn toàn trong tay hắn, an toàn ba tên ứng viên là không phải lo lắng. Ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng hắn đưa ra điều kiện chót: “Những điều này ta có thể làm cho ngươi, nhưng ta muốn có chương pháp của vòng thứ tư và năm…”

Ngày hôm sau, đại điện thành Liệt Hỏa

“Bắt đầu đ!” Vân Thăng ngồi một bên đốc thúc năm Thiên Hành Giả thuộc tính khác nhau.

Từ khi biết được thông tin Thiên Đạo Nhân bảy hôm nữa sẽ quy vị, sau khi lấy được chương đồ của Thần Vực, vì thương tích vẫn chưa lành hẳn để tránh đêm dài lắm mộng, lại nhấy rắc rối lên người, Vân Thăng quyết định những ngày này hắn cứ “cắm túc” trong đại điện.

Không đi tiếp tiếp ứng đoàn hỗ trợ Thiên Hành Giả Thổ năng đào tẩu, và cũng tạm thời không “cướp người” của thành Thôi Tuyết. Chỉ e gặp phải bọn bạch y Băng tộc, công sức trước giờ lại đổ sông đổ biển.

Nhất là vào thời khắc Thiên Đạo Nhân trước khi quy vị này, chỉ sợ mất nhiều hơn được. Giờ phút này, dùng tịnh thắng động mới là thượng sách! Hắn chỉ muốn bình bình an an để Thiên Đạo Nhân quy vị rồi rời khỏi đây.

Tuy nhiên, tên trong gương kia chắc chắn còn nhiều việc vẫn đang giấu hắn. Đừng nói chi, chỉ mỗi việc mấy ả áo trắng kia nắm trong tay bảy vị ứng viên, nếu không có lợi ích đáng giá, sao đủ để các ả hỗ trợ thần vực cho Thiên Đạo Nhân quy vị. Hắn mặc kệ Thần Vực đã dùng miếng mồi nhử nào để đắp đầy bụng dạ bọn Băng tộc, chỉ cần chúng không bán đứng hắn cho cá ả, hắn cũng chả thèm quan tâm. Chỉ cần Thần Vực hoàn thành sứ mạng, hắn sẽ rời khỏi đây lên đường tìm bức bản đồ thứ hai mà Tiền bối nhắc đến. Ngoài ra, sau năm ngày cẩn thận chăm sóc cộng thêm sự giúp đỡ của dịch thể thúc sinh, thương tích của hắn cũng lành lặn tám chín phần. Chỉ cần thêm một ngày nữa thôi, thể lực của hắn sẽ có thể hồi phục như lúc ban đầu. Bất luận thế nào, thực lực vẫn là quan trọng số một. Bắt đầu từ hôm nay, cách ngày Thiên Đạo Nhân quy vị vẫn còn năm sáu ngày, có thể nói là đang đếm ngược từng giây từng phút. Vân Thăng cũng đang tiến hành khâu chuẩn bị cuối cùng. Ít nhất là phải khởi động được Huyền Ba Trảo.

Thiên hành giả hôm qua hỏa tốc quay lại được hắn thưởng cho mỗi người một ống dịch thể thúc sinh, giờ đang tinh thần phấn khởi phối hợp với thạc sĩ Phan An làm thí nghiệm.

Cả quy trình thiết kế của thí nghiệm Vân Thăng cũng không hiểu lắm. Nhưng như thế cũng không cản được hắn đứng một bên giám sát. Huyền Ba Trảo giờ đang là vũ khí hạng nặng trên tay hắn. Trong bọn này mà xuất hiện thêm một “Ninh Chí Đồng” cướp nó đi, hắn có muốn khóc cũng không được. Thời gian thí nghiệm trước trước sau sau công thêm ăn cơm nghỉ ngơi, mất khoảng bảy tám giờ đồng hồ. Hắn ngồi một bên vừa quan sát, vừa liều thương. Mãi đến lúc nguyên khí trong vết thương cuối cùng được thông thuận, Phan An mới miễn cưỡng có được một tổ hợp số liệu phức tạp. Vân Thăng không thể hoàn toàn xem hiểu được lý thuyết của Phan An, nhưng hắn có thứ năng lực người khác không có. Hắn cực nhạy với dao động của nguyên khí là điều không ai bằng.

Với cơ sở của đóng số liệu này, Vân Thăng để Phan An chỉ huy năm tên Thiên Hành Giả làm thực nghiệm ba lần, dùng sự dao động nguyên khi trên cơ thể họ để đối khí với sô liệu, chẳng mấy chốc đã có thể ngẫm ra.

Trong mô hình của Phan An, năm loại hạt tự do trong nguyên khí Thiên Địa có dạng là hình ngũ giác đều đa chiều, nhưng năng lượng trong Huyền Ba Trảo lại có dạng là hình ngũ giác với các cạnh không đều nhau. Hơn nữa thứ tự vị trí các hạt cũng thay đổi, năm loại hạt tự do dao động chồng lên dao tạo thành bức xạ đặc thù dạng huyền ba (các pha). Hiệu quả do nó tạo thành một trảo thể hình cầu.

Cả Vân Thăng và Phan An đều lấy làm lạ theo dự đoán lúc đầu, hệ thống năng lượng trong Huyền Ba Trảo phải là thuộc tính Thổ năng là chính, nhưng sự thật lại không phải Thổ năng lượng, mà là Mộc năng lượng! Theo lý luận của Phan An, sự đột phá của Mộc năng lượng như thế là do để cân bằng sự ổn định của bốn loại năng lượng còn lại. Dẫu sao khi phá vỡ sự ổn định ban đầu mà lại vẫn duy trì được độ ổn định nhất định trong phạm vi cầu thể là khó làm hơn nhiều so năng lượng trôi nổi trong đá bay.

Vân Thăng không hứng thú mấy với những việc ở sau, hắn chỉ cần biết là sự khác biệt của sự sắp xếp thứ tự các loại hạt cùng tổ hợp dao động đã đủ.

Tuy trong mắt Phan An thì dù Vân Thăng có biết cũng thế thôi, nếu không có thiết bị hiện đại sẽ khó mà tổ hợp lại loại năng lượng huyền ba. Đây hoàn toàn không phải một công việc giản đơn như năm Thiên Hành Giả cùng giải phóng ra năm loại năng lượng “trộn vào nhau thành một món” là được!

Độ ổn định của nguyên khí Thiên Địa tuy không phải là tuyệt đối, nhưng muốn phân giải nó ra, đấy là điểu rất khó. Thậm chí đối với bọn dị tộc cũng chẳng dễ dàng. Còn với Vân Thăng, chỉ cần có nguyên phù đã nhẹ nhàng làm được tất. Vấn đề không phải ở chỗ phân giải, mà là tổ hợp!

Phá vỡ một vật nào đấy rất dễ, nhưng muốn tổ hợp lại nó dưới dạng khác lại khó gấp nhiều lần!

Đó là hai việc có tính chất hoàn toán khác nhau!

Với Vân Thăng chưa bao giờ bị bó tay trước tình huống nào, khi bọn Phan An quay lại với Huyền Ba Trảo trên tay, hắn đã mất ngủ, và cũng không ngồi yên tu luyện được nữa!

Một vật quan trọng như thế trong tay, nhưng hắn lại không thể khởi động nó được. Cũng bức rứt như trước đây ta cầm chiếc laptop hiện đại, nhưng lại không tài nào mở máy được. Nghĩ ngang nghĩ dọc, mất ngủ cả đêm, mãi đến hôm sau hắn vẫn chưa nghĩ ra gì. Ý nghĩ “làm sao để tổ hợp được năng lượng huyền ba” này tràn ngập đầu hắn. Nhưng hắn còn bao nhiêu việc chưa làm, không thể không tạm gác lại việc Huyền Ba Trảo. Chỉ còn chưa đến sáu ngày là Thiên Đạo Nhân quy vị. Sau khi thương tích hoàn toàn khỏi hẳn, hắn bắt đầu tính toán trạng thái Xúc nguyên thể và độ tu luyện của mình. Dùng giờ có không ngừng luyện công thêm sử dụng lai láng hết phần dịch thể thúc sinh đi nữa, hắn cũng không thể đốt phá cảnh giới Nhị nguyên thiên đệ tứ tầng trong vòng sáu ngày.

Nếu đã như thế chi bằng hắn dùng sáu ngày này tạo dựng cho mình lực lượng ứng chiến mạnh nhất. Việc chuẩn bị thực lực ưu việt nhất không mấy khó khăn. Thay vì dùng sáu ngày để năng cao trình độ bổn thể chi bằng triện chế ra các loại nguyên phù để kết hợp tác.

Không những thế, hắn còn phải chuẩn bị thêm nhiều bộ chiến giáp và vũ khí trong sáu ngày bình lặng này. Sau khi Thiên Đạo Nhân quy vị sẽ xảy ra việc chi ai biết được!

Nếu có thể lẳng lặng rời xa chốn này là kết quả tốt nhất, nhưng hắn vốn là người hay thích tính toán đến kết quả xấu nhất. Và thường thực tế đều đã diễn ra như thế.

Hắn không có tinh lực để nghiên cứu nguyên phù mới. Xác xuất thành công của các loại nguyên phù quen thuộc vẫn cao hơn, và tốc độ triện chế cũng nhanh. Tính toán như thế là hợp lý nhất. Một nữa là đám trùng tử đã giết chết tên áo choàng trong cự phần kia, nguyên khí trên xác chúng, hắn cũng hoàn toàn không lãng phí, toàn bộ cất giữ trong Nhiếp Nguyên phù. Năng lượng nguyên khí này đã trở thành “nguồn vật tư” hùng hậu cho việc triện chế nguyên phù. Trong tình thế mưa thuận gió hòa, hai thành nhưng cùng có ý thức tạm thời “ngưng chiến giải lao”, hắn cũng ít đi nhiều việc đến làm phiền. Vân Thăng vẫn một bên “sản xuất” nguyên phù máy móc, một bên lại lân la ngẫm nghĩ cách hóa giải Huyền Ba Trảo. Mãi gần đến lúc trời tối hẳn, sau hai đêm một ngày không hề nghỉ ngơi, cuối cùng đầu óc hắn cũng dần dần tê liệt, mơ mơ hồ hồ ngủ thiếp đi…

Một lá Thần Binh nguyên phù vốn định dùng cho Thiên Bích kiếm dự bị đang chế dở do hắn gật gù sơ ý mà vờ tung ra.

Nghe tiếng hắn giật mình tỉnh giấc, vội vàng rút tay phải bị chấn đau vì triện phù thất bại. Dõi theo lá bù tan nát, đột nhiên, mắt hắn trựng lại, trong lòng như có một điểm sáng nào đấy đang manh nha. Bỗng nhiên “linh cảm” đến cuồn cuồn trong phút chốc!

Hắn đúng là thằng đang đeo kiếng còn quay quần đi tìm kiếng. Thật là khờ! Cả bản thân không không kiềm được mà tự rủa mình.

Nguyên phù Thần Binh vỡ tan khiến hắn nghĩ ra, đây chẳng phải là một ví dụ cho sự thất bại tổ hợp bất ổn định?

Cái hắn đang học, đang luyện, đang làm là gì đây?

Toàn bộ bổn thể nguyên khí Cổ Thư tiền bối truyền đạt cho hắn, bất luận là Xúc nguyên thể hay triện chế các loại phù tự, không phải đều chỉ dùng một loại nguyên khí Thiên Địa thuần nhất ư?

Ám năng lượng ổn định trong tự nhiên mà Phan An đề cập chính là nguyên khí Thiên Địa của tiền bối. Sau khi nó đi vào thể nội hắn, do có sự tồn tại của Xúc nguyên thể Nhị nguyên thiên phối hợp thêm với phương pháp tu luyện quỷ hổ thần công của tiền bố chuyển biến nó thành dạng ổn định, trở thành thứ nguyên khí thuần khiết hoàn toàn không tạp chất, và thành bổn thể nguyên khí độc nhất vô nhị mang đậm nét khí tiết sinh mạng của hắn.

Đấy vốn đã là một quá trình tổ hợp năm loại năng lượng mới mẻ. Mà quá trình này ngoài thời khắc phá vỡ cảnh giới đều vô cùng ổn định và an toàn!

Không những thế, Thần Binh nguyên phù hắn vừa triện chế ngoài một nửa chức năng thuộc về “đồ”, “trận” ra, một nửa còn lại chính là tổ hợp lại năm loại năng lượng thành một loại năng lượng mới theo phương pháp của tiền bối.Phối hợp với đồ họa, dùng phương pháp gần giống tổ hợp lại nguyên khí bổn thể tạo ra một uy lực kinh thiên động địa!

Những khâu này đều là thiếu một ắt không thành.

Trước giờ hắn chưa từng nghĩ sâu xa về mối liên hệ mười mấy đường kiếm khí và nguyên khí bổn thể, hắn cứ ngỡ đấy đều giống nhau cả. Giờ đây mới phát hiện, kiếm khí chính là tổ hợp nguyên khí sức mạnh công kích đã được gia tăng toàn bộ. Tuy nó rất giống với nguyên khí bổn thể nhưng lại không phải cùng một loại mà chỉ là có cùng khí tiết sinh mạng, đều do hắn xuất mà ra!

Nếu điểm khác của Huyền Ba Trảo, ngoài sự khác biệt về chức năng ra, điểm rõ rệt nhất chính là bổn thể nguyên khí của Vân Thăng dù là trong chiến kỹ hoặc triện phù cũng là năng lượng trạng thái ổn định ngày càng tiệm tiến theo từng cấp từng tầng. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "

Nguyên phù Nhất giới đến Nhị giới, càng cấp khả năng công kích sẽ càng tinh tế và mạnh mẽ, ổn định.Cảnh giới Nhất nguyên thiên Nhị nguyên thiên cũng thế, mỗi tầng nguyên khí trong thể nội cũng ngày càng thuần và ổn định!

Nhưng Huyền Ba Trảo thì ngược lại. Nó không có được thủ pháp tinh xảo của tiền bối, độ ổn định của tổ hợp năng lượng thấp hơn trạng thái ổn định, nó đi theo hướng tiệm thoái. Từ ý nghĩa của lý luận này, nó chỉ là một sản phẩm “thô sơ”. Tuy giờ đây nó có ý nghĩa quan trọng với Vân Thăng, nhưng đứng trước tuyệt tác của Cổ Thư tiền bối, nó cũng chỉ là một thứ rác rưởi!

Không những Huyền Ba Trảo, đá bay, hay cả năng lượng trôi nổi của Băng tộc cũng chỉ là một loại tổ hợp năng lượng cấp thấp, độ ổn định không cao.

Dưới đường phân giới tự nhiên của trạng thái ổn định, đây đúng là sự ứng chiếu của văn minh đỉnh cao và văn minh cấp thấp. Đó là cả một khoảng cách xa vời giữa chủng tộc mà không cách nào vượt qua.

Hèn chi cả Băng tộc và Hỏa tộc sau khi thấy phù triện của hắn, đều có thể cam tâm bỏ tất cả mọi thứ chỉ mong đoạt được hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.