Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 339: Q.2 - Chương 339: MỘC NGUYÊN THỂ THỨ CẤP






Sở Vân Thăng vừa nghe một tiếng chói tai vang lên, ngẩng đầu lên chỉ kịp thấy một bóng dáng hình tam giác như sấm như sét đang kiên quyết hất bay trùng bầy xung quanh , đang hung hăng xông thẳng đến chỗ hắn .

"Khủng Cự Chi Tử"

Sở Vân Thăng lập tức hoảng sợ, Khủng Cự Chi Tử tốc độ mới mau lẹ làm sao. Giờ có vỗ cánh bay đi cũng không kịp, thôi đành phải bất chấp hình tượng dùng chiêu “hậu môn nhả khói” xông thẳng lên trời.

Phập

Một làn sáng chói rọi lập tức bắn tung nơi hắn vừa mới chạy khỏi, thi thể Bọ Hung Xanh hắn chưa kịp nuốt trọn giờ đã bị luồng sáng mạnh mẽ này cho tan biến thành hư vô.

Trốn, trốn, trốn

Sở Vân Thăng đầu cũng không dám quay trở lại, hắn vẫy cánh bạc mạng dùng hết sức bay thẳng lên không.

Hắn quá mức tín nhiệm thực lực của Viêm, cho rằng chỉ mỗi con Thanh Giáp VI cao cấp nhất chiến khu này cộng thêm nhũng con phi trùng chiến lực không tồi mà Viêm ấp ra, cho dù giết không hết Khủng Cự Chi Tử, cũng có thể cầm chân được nó.

Nhưng sự thật chứng minh, Khủng Cự Chi Tử không hổ danh "Khủng Cự" hai chữ, ngoài Viêm, nó vẫn là tên có chiến lực mạnh nhất toàn chiến khu này.

Thi thể của con Thanh Giáp VI vùa bị Khủng Cự Chi Tử xé nát cuối cùng cũng phiêu nhiên rơi xuống, bọn phi trùng vừa được ấp chiến lực tuy hùng mành, nhưng tốc độ lại thua xa Khủng Cự Chi Tử, những con trùng Cầu tuy tốc độ có nhanh thiệt,, nhưng thường đến ngón chân cái của nó còn chưa kịp đến gần đạ bị mộc năng lượng to lớn kia bức bách quá chẳng mấy chốc đã tự nổ.

Nơi đây, trừ Viêm đích thân ra trận e không trùng tử nào có thể kháng cự lại nó.

Vân Thăng đang liều mạng đang bay về hướng đoàn Thanh Giáp trùng của Viêm định trốn, và đang không ngừng kêu gọi Viêm đích thân ra trận, nhưng mãi vẫn không được nó phản hồi.

Khủng Cự Chi Tử phảng phát như đã nhằm vào Sở Vân Thăng, cứ một mực vượt núi vượt đồi vẫn theo sau, theo đuổi không bỏ.

Tốc độ của so Sở Vân Thăng và Khủng Cự Chi Tử căn bản không cùng một cấp bậc không thể so sánh. Một con Thanh Giáp trùng cùng lắm chỉ làm trì truệ được một chốc thời gian Khủng Cự Chi Tử đuổi theo, nếu một hồi, Viêm còn không hiện ra, hắn tất bị đuổi kịp, không nghi ngờ gì là chắc chắn sẽ nhận lấy cái chết.

"Mẹ kiếp, ngươi cứ giả chết đi!" Sở Vân Thăng bị bức đến bước đường cùng, hắn ức vì Viêm thấy chết mà không cứu được.

Hắn bỗng lao xuống hướng mặt đất, dán sát mặt vào nền đất, cả cánh cả chức năng nhả khí cùng dùng, hắn phóng vội đến cự phần trong khu dịch thể của Viêm với tốc độ nhanh nhất có thể.

Viêm có hơn trăm tòa cự phần lớn nhỏ, chất năng khác nhau, Vân Thăng trước giờ vẫn không biết được thật chất tên này sẽ trốn ở cự phần nào, hay là nó sẽ phân đều trong tất cả cự phần.

Từ thông tin ít ỏi có được từ Cẩm Thạch Hoàng Sơn, Vân Thăng biết được khi Cẩm Thạch đạt đến một trình độ nào đó thì có thể đồng thời phân thân trong tất cả các cự phần, hoặc tập trung vào đúng một cự phần.

"Ngươi không ra, ta sẽ bức ngươi đi ra" Sở Vân Thăng vô kế khả thi, lúc này tại đây chỉ có mỗi Viêm mới có thể đánh lại Khủng Cự Chi Tử, trùng tử khác , kể cả thuộc hạ trực thuộc của hắn, có lên bao nhiêu cũng chỉ chết bấy nhiêu.

Vèo. . . . . .

Sở Vân Thăng xoay tròn thân thể để tăng tốc thêm, chui tọt vào cự phần gần hắn nhất.

Thân hình hắn vừa rời khỏi, Khủng Cự Chi Tử cũng vừa vượt qua máu lửa xuất hiện tại ngay vị trí hắn vừa xuất dừng.

Hắn không dám dừng lại một giây, đâm thẳng vào bức vách cự phần như hỏa tiễn.

Cự phần của Viêm mạnh hon nhiều so với của trùng ngố, nhưng trước mặt Khủng Cự Chi Tử thì cũng chả nhằm nhò gì, chỉ xẹt một tiếng nó đã chui vào ngay sau đuôi Vân Thăng.

Phốc!

Sở Vân Thăng hoảng hốt chạy bừa, chẳng mấy chốc đã vội chui ra từ đỉnh cự phần .

Đương lúc hắn đang định chui vào một cự phần khác thì ngỡ ngàng phát hiện Viêm đã bắt đầu nhanh chóng phong tỏa tất cả ngõ vào và thông đạo các cự phần.

Tuy hắn cũng có thể dùng sức mạnh để phá vách xông vào, nhưng lại không cách nào có thể vừa phá vách vừa không trì trệ tốc độ, chỉ cần chậm chân lại một chút, thì nó sẽ đuổi kịp theo ngay.

Giờ phút này, Viêm cũng không phái ra binh đoàn Thanh Giáp trùng đến viện trợ hắn. Điều duy nhất nó làm là đột ngột co thân phần của cự phần dưới chân Vân Thăng lại, nhìn nó co nhún lại bao bọc lấy Khủng Cự Chi Tử phía trong. Liền sau đó bỗng nghe một tiếng “pằng” , không biết do Khổng Cự Chi Tử phản kích hay do Viêm thao túng, cự phần co nhúm lại bỗng nhiên nổ tung.

Nổ tung sóng xung kích một cách mạnh mẽ , Vân Thăng cũng bị hất bay lên trời cao.

Khủng Cự Chi Tử hơi loạng choạng thân thể, chỉ một chốc nó lại lần nữa mạnh mẽ phóng lên trời từ đóng đổ nát ấy.

Lúc này, Viêm rốt cục đã có động tĩnh: "Phong, nó liên tục chiến đầu cùng chiến trùng mạnh nhất của ta, giờ đã bị trọng thương, chỉ cần phân thân của ngươi cùng bản thể dung hợp, thực lực thua nó không bao nhiêu.Ta vừa mới điều tra được phía tây đang có một đoàn viện binh địch trùng đang ồ ạt tiến đến, không có thời gian rồi, giữa ngươi và ta, phải có một Cẩm Thạch không thể không hi sinh, chỉ cần ổ trùng tử sơ cấp của ngươi vẫn còn , ta nhất định sẽ khẩn cầu Thương cho ngươi cơ hội tái sinh. . . . . ."

"Chết tiệt!" những câu nói kế tiếp của Viêm , Sở Vân Thăng đã không muốn nghe thêm, sau khi thầm mắng một tiếng, hắn vội vã tìm đường thoát thân.

Có cầu xin cũng vô dụng thôi, trong lòng của hắn biết rất rõ, Viêm sẽ không nói dối, cũng không phải muốn cố ý muốn hãm hại hắn, với tư cách một thể chỉ huy Cẩm Thạch , nó chỉ biết căn cứ “trùng điển” hành sự.

Tình hình trước mắt, hi sinh hắn sẽ có lợi hơn hi sinh Viêm, một khi Viêm chết trận, hoặc trọng thương, trùng tử khu dịch thể sẽ như rắn không đầu, căn bản không chống đỡ nổi viện binh mới của trùng Bao Tử,thì nói chi là kết thúc chiến cục trước khi chỉ huy đến.

Nếu như Sở Vân Thăng khả năng thao túng tổng mạnh hơn Viêm, đoán chừng nó sẽ lập tức tự kết liễu mình để kết thúc chiến sự. Nhưng hiển nhiên Vân Thăng không thể thay thế hắn được. Nên Viêm chỉ là căn cứ tình hình trước mắt ra một quyết định có lợi nhất.

Nhưng nó tính sai hai điều

Sở Vân Thăng không phải là Cẩm Thạch thật sự, cũng không có một bản thể khác.

Nhưng viêm mân lại không hề hoài nghi lời hắn đã từng nói , nó đã dùng lời nói dối của hắn làm cơ sở, trong thế cục nguy cấp thời khắc mấu chốt để tiến hành quyết sách tính toán.Đây có lẽ là cái giá lớn nhất cho lời nói dối.

Sở Vân Thăng không còn cách nào, Viêm đã không trông cậy vào được nữa , hắn một lần nữa quay lại đâm đầu vào cuộc hỗn chiến tiền tuyến, chỉ mong sao có thể thoát được kiếp này.

Khủng Cự Chi Tử rất nhanh đã lại đuổi theo sau, từ tây sang đông, từ đông sang tây, Sở Vân Thăng đau khổ chèo chống, hy vọng có thể cầm cự đến giờ phút cuối khi Viêm cho kết thúc toàn bộ chiến sự .

Hắn đã thuong tích đầy mình, lại thêm nhịp thở hổn hển, càng ngày càng bay không nổi. Khổ nỗi, sau khi nuốt chửng ba con Bọ Hung Xanh, “hiệu quả” giờ mới ngấm- cơ thể hắn đang tiến hóa lên hình thái đời III!

Không sớm không muộn, lại trúng ngay cái lúc hắn đang vô phương đối phó.

Đây không phải là cao thủ trong điện ảnh thời đại Dương Quang, trong thời khắc mấu chốt đả thông hai mạch Nhâm Đốc, công lực tăng vọt, sau đó đại sát tứ phương, hóa nguy thành lành. . . . . .

Thân thể của hắn đang bắt đầu không chịu khống chế, bắt đầu phát tiếng kêu ọt ọt,toàn thân lồi lõm bất định vặn vẹo biến hình, một khi hoàn toàn không khống chế được, cái chờ đợi hắn chỉ có tử vong.

Trong lúc nguy cấp, Sở Vân Thăng vội gào lên, hoả tốc triệu tập tám trăm thuộc hạ của mình.

Hắn không muốn chết, chỉ hy vọng dùng lực lượng cuối cùng của mình ,chỉ hi vọng có thể dùng cái chết của bọn phi trùng để đổi lấy việc tạm thời ngưng trệ tử thần mà Khủng Cự Chi Tử mang đến.

Tám trăm thuộc hạ vẫn được hắn hạ lệnh lẫn vào nơi bóng mát ngồi chơi xơi nước lập tức như mây tụ tập đầy đủ, chúng bay vọt lên một chắc không biết chết là gì, dùng thân thể của bọn nó, vắt ngang giữa Sở Vân Thăng cùng Khủng Cự Chi Tử.

Ông ông, ông ông. . . . . .

Binh đoàn Thanh Giáp trùng hiện đầy đông nghịt trên con đường thẳng tiến của Khủng Cự Chi Tử, tất cả công kích đều trên thế "thiên quân vạn bị" , chỉ đợi tiếng lệnh khai cuộc của cuộc huyết chiến tử chiến vang lên.

Một giây, hai giây , ba giây. . . . . .

Sở Vân Thăng nhạy bén cảm thấy khác thường, hắn nhanh chóng quay đầu lại một cách khó khăn , hắn không thể lý giải khi trông thấy Khủng Cự Chi Tử đột nhiên quay đầu, hướng phía biển ở hướng , càng bay càng xa.

Nó tựa hồ từ bỏ chiến trường, từ bỏ đồng bọn, một đi không trở lại!!!

"***! bị gạt?" trong đầu Sở Vân Thăng bỗng nổi lên một ý niệm hoang đường, hắn hình như vừa bị một con trùng tử chơi xỏ rồi hả?

Nó căn bản đã đến lúc đi vào ngõ cụt, hết thảy đều là "diễn trò" ? Mượn việc đe dọa một"ngụy Cẩm Thạch"như hắn để hắn sinh sợ trong lòng , mà không dám cảm tử truy kích với việc chạy trốn cùa nó?

Viêm cũng đã có nói sau khi hắn dung hợp cùng bản thể, tốc độ sẽ không thua nó, Viêm quanh năm cùng giao chiến cùng nó đại khái chắc cũng có thể suy đoán được một hai phần.

Vốn lẽ nó còn có thể chơi trò rượt bắt với Vân Thăng một hồi, hoặc là thừa cơ giết chết "phân thân" của hắn , triệt để giải trừ uy hiếp, sau đó thong dong mà đi, chỉ không ngờ tới cái lúc này, hắn còn bảo tồn được chiến lực của tám trăm chiến trùng cường hãn.

Không phải vẻn vẹn như thế, phần lớn trong tám trăm chiến trùng chẳng những đã tiến hóa lên hình thái đời II, trọng yếu hơn là, hắn không chuyên chú vào việc đánh bại trùng tộc Bào Tử như Viêm để nhanh chóng chấm dứt chiến sự, mà là tụ tập tại một chỗ chuẩn bị dốc sức bảo toàn tính mạng mình.

Sự thể ngoài ý muốn này đã buộc nó đành phải chạy về hướng đông.

Kết hợp tình báo không quá chuẩn xác do viêm mân cung cấp, và sự tình trước mặt, Sở Vân Thăng tuy nhanh chóng ngộ ra , nhưng hắn chỉ cầu bảo vệ tánh mạng, không dại gì đi liều mạng với nó.

Đây đại khái là điều Khủng Cự Chi Tử hoàn toàn không dự kiến đến, nếu nó biết rõ Sở Vân Thăng chỉ có nhiêu đây "chí khí" , chỉ sợ đã không phải"đóng kịch" rồi, mà trực tiếp chạy thẳng hướng tây chứ không phải bị buộc bay đi tù hướng đông.

"Phong, mau đuổi theo, nó muốn từ phía đông vòng đường sang hướng tây chạy trốn" Lời của Viêm truyền tới thật đúng lúc.

Sở Vân Thăng mặc kệ hắn, đừng nói Khủng Cự Chi Tử trọng thương , dù là Khủng Cự Chi Tử đang hấp hối, hắn cũng không muốn phạm hiểm, huống chi hắn lại đang trong quá trình tiến hóa.

Viêm thấy Sở Vân Thăng không hề có động tĩnh gì, vội la lên: "Nó mang đi một Mộc nguyên thể thứ cấp ."

Khủng Cự Chi Tử có thể "lừa" hắn, nhưng "cùng tộc" như Viêm tuyệt đối sẽ không, Sở Vân Thăng vừa nghe vậylại có phần động lòng.

Hắn tuy không biết cái gì là Mộc nguyên thể, càng không biết còn có cái gì"thứ cấp" đấy, nhưng lúc trước Lão Tử cưỡng ép đặt Mộc nguyên vào trong cơ thể hắn, loại khả năng thúc sinh mạnh mẽ của Mộc năng lượng đó hoàn toàn không phải hạng như Bọ Hung Xanh có thể sánh được.

Mắt thấy bóng hình Khủng Cự Chi Tử sắp biến mất giữa bầu trời sáng nhạt, Sở Vân Thăng hít vài hơi xong,lần đầu tiên hắn lám trái với nguyên tắc an toàn đệ nhất, làm cả gan quyết định, nghĩ cũng không cần nghĩ lập túc truy sát Khổng Cự Chi Tử

Đương nhiên, hắn cũng không phải kẻ mù quáng, hắn tin tưởng nếu Khủng Cự Chi Tử đã không dám liều mạng cùng tám trăm chiến trùng của hắn, nhất định do thực lực không bằng trước.

"Mộc nguyên thể thứ cấp lần này là của ta" Sở Vân Thăng hướng về phía viêm mân kêu lên, cũng mặc kệ nó có đồng ý hay không, lập tức triệu hai con Thanh Giáp III đến vác các thân thể dần mất khả năng khống chế này đi,cùng tám trăm chiến trùng phóng tới phương đông.

Lần trước hắn không thể không đem mộc nguyên thể giao cho Viêm, một là do đấy là ước nguyện cuối của bọn Lão Tử, mà trùng ngố thì còn sống; thứ hai, hắn cũng không giữ được mộc nguyên thể, lúc ấy Viêm đã lấy giết chết hắn mà cướp lấy Mộc nguyên thể mà uy hiếp, hắn một cỗ Xích Giáp trùng thân, căn bản không phải đối thủ.

Hiện tại hắn cùng viêm mân kết giao nhiều lần, càng ngày càng hiểu rõ nếu như hắn lúc trước không giao ra, Viêm xem lợi ích Trùng tộc trên hết này , nó tuyệt đối sẽ giết chết hắn để bảo đảm an toàn cho Mộc nguyên thể.

Nhưng hiện nay đã khác, hắn có được tám trăm chiến trùng, cụ phần của trùng ngố cũng đang phi tốc ấp trứng, Viêm không có bất kỳ căn cứ nào cướp đoạt được quyền lợi bảo quản Mộc nguyên thể của hắn.

Dẫu tốt xấu thế nào thì giờ hắn cũng bị nhận là “Cẩm Thạch” , căn cứ “Trùng điển”, so vói lực lượng nhân loại trước mắt, hắn phù hợp tư cách giữ Mộc nguyên thể hơn, huống chi lần này chỉ mới là một"thứ cấp" đấy, hiển nhiên phải kém sắc không ít so sánh với lần.

Tám trăm chiến trùng bay qua không trung, thanh thế bức người.

Vân Thăng không có được khả năng khống chế tinh thần trong một phạm vi rộng kinh hoàng như Viêm,hắn phải giữ khoảng cách vừa đủ với ‘bộ hạ’, mới có thể bảo đảm khống chế chúng một cách chính xác,việc đuổi giết Khủng Cự Chi Tử, há đâu trò đùa?

Tám trăm chiến trùng, vượt qua cảng phòng thủ Cảng Thành, ồ ạt vượt biên!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.