Tại Tuyệt Thần Giới, có một bóng người tiến đến thi thể đang dần lạnh ngắt của Kiến Văn đang nằm dưới đất.
Người đó nhặt thanh kiếm bị vỡ nát của Kiến Văn lên nói:“nếu bây giờ ta để kẻ như ngươi chết thì thật đáng tiếc”
Ở Ma Giới, Hạ Diệp Ân đang ngủ thiếp đi trong lòng của Hoàng Tiểu Long.
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng hỏi Tiểu Ly:“ngươi có thấy cô ấy ngốc lắm không?”
Tiểu hồ ly gật đầu nói:“chi!”
Hoàng Tiểu Long nhẹ nhàng đắp
chăn cho Hạ Diệp Ân rồi cậu bước ra khỏi phòng của cô.
Huyền Vũ tỉnh dậy liền đi ra ngoài sân luyện kiếm, mặc kệ cho cơ thể toàn là vết thương nặng.
Hoàng Tiểu Long nhíu mày nói:“cậu hiện tại đang bị thương nặng như vậy, sao không nghỉ ngơi?”
Huyền Vũ tức giận nói:“tôi nhận ra với thực lực hiện tại thì đứng trước một sức mạnh tuyệt đối như thần kiếm thì hoàn toàn không có cơ hội sống sót”
Phong Lãnh Nguyệt lên tiếng:“vậy tôi sẽ giúp huynh trở nên mạnh mẽ hơn được chứ?”
Huyền Vũ ngạc nhiên hỏi:“muội sẽ giúp ta sao?”
Phong Lãnh Nguyệt gật đầu đáp:“nhưng đợi huynh khoẻ lại thì mới tập luyện được, bây giờ huynh nghỉ ngơi đi”
Huyền Vũ thở dài nói:“dạ biết rồi”
Kiều Ngân Hy trầm tư nói:“nếu mà Huyền Vũ được người có cảnh giới nhập thần cảnh huấn luyện thì thật sự có thể trở nên mạnh mẽ hơn”
Trong khu rừng tối tăm, Triệu Tử Hàn đang ngồi tựa lưng vào gốc cây.
Triệu Tử Hàn đứng dậy lạnh lùng lên tiếng:“là kẻ nào dám theo dõi ta?”
Một bóng người áo đen xuất hiện trước mặt của Triệu Tử Hàn.
Triệu Tử Hàn và người áo đen lạnh lùng trừng mắt nhìn nhau tạo nên một trận địa chấn kinh khủng trước nay chưa từng có khiến cho Huyền Giới bị chia làm đôi.
Máu trên cánh tay của Triệu Tử Hàn từng giọt rơi xuống nền cỏ.
Triệu Tử Hàn ôm cánh tay đang bị thương nói:“là...Uy Lực Vương, ngươi là người của Hoàng tộc?”
Người đó im lặng không đáp.
Triệu Tử Hàn tò mò hỏi:“ta thắc mắc một thần tộc có sức mạnh sánh ngang với vũ trụ như Hoàng tộc các ngươi thì làm gì ở Tiểu Thế Giới này?”
Người đó lạnh lẽo lên tiếng:“không liên quan đến ngươi”
Triệu Tử Hàn hoá thân thành hàng trăm con dơi mà bay đi.
Người áo đen lạnh lùng nói:“tha cho mgươi lần này vậy”
Sau đó người áo đen cũng biến mất.
Triệu Tử Hàn ngồi trên cành cây trầm tư nói:“chắc chắn người đó là người của Hoàng tộc nhưng rốt cuộc hắn là ai? không thể là Hoàng Vương người đã tạo nên thời đại của Hoàng tộc uy chấn vũ trụ được vì nếu với tính cách không quan tâm đến chuyện đời của ông ta thì sẽ không bao giờ gây chiến với kẻ khác, cũng không phải là Hoàng Đệ Nhất người được gọi là Thạch Hoả Thần Vương vì ông ta theo lý tưởng hoà bình thì dù gặp đối thủ thì cũng sẽ vui cười nói chuyện nhưng người hồi nãy lại khiến cho mình có cảm giác nếu mình không chạy thì sẽ mất mạng, cũng không thể là Hoàng Thiên Lâm vì sức mạnh của hắn cũng chỉ có thể ngang hàng với ta chứ không thể áp đảo ta như người áo đen đó được, không lẽ là người mạnh thứ hai của Hoàng tộc là...Hoàng Hắc Diên”
Uy lực của trận địa chấn kia cũng khiến cho Ma Giới phải khiếp sợ.
Hoàng Tiểu Long nhíu mày:“đây là lần đầu tiên chứng kiến một trận địa chấn kinh khủng như vậy”
Tiểu hồ ly gật đầu đáp:“chi chi!”
Kiều Ngân Hy ngơ ngác nói:“tại sao lại có một cơn địa chấn lớn như vậy nhỉ?”
Huyền Vũ trầm tư nói:“chưa bao giờ tôi thấy uy lực của trận địa chấn nào lại lớn như thế”