Nguyên Hạo cầm cành cây đâm về phía hai cậu.
Huyền Vũ cười tươi nói:“nếu tôi không thể sống rời khỏi đây, hãy giúp tôi đưa những dược liệu quý hiếm đó về cứu Phong Lãnh Nguyệt”
Hoàng Tiểu Long nhíu mày hỏi:“cậu muốn làm gì?”
Huyền Vũ không nói gì cầm kiếm lao lên, một khung cảnh đáng sợ khiến mọi người sửng sốt. Huyền Vũ đâm kiếm xuyên người của Nguyên Hạo nhưng cậu cũng bị cành cây của Nguyên Hạo đâm xuyên cơ thể.
Hoàng Tiểu Long tức giận nói:“tên ngốc, vậy mà hắn muốn đồng quy vu tận với kẻ thù sao?”
Nguyên Hạo và Huyền Vũ rơi xuống đất, Hoàng Tiểu Long chạy đến đỡ Huyền Vũ đứng lên.
Hoàng Tiểu Long thở dài nói:“cậu thật là liều mạng đó”
Huyền Vũ cười nói:“tôi sẽ ổn thôi”
Nguyên Hạo lên tiếng:“hy vọng lần sau chúng ta còn có cơ hội để đối đầu lần nữa, từ lúc ta đến thế giới này...các ngươi là người đầu tiên có thể hạ gục ta”
Một bóng đen đi vào viên trang.
Hoàng Tiểu Long nhíu mày nói:“Triệu Tử Hàn ngươi làm gì ở đây? rốt cuộc ngươi có mục đích gì?”
Triệu Tử Hàn lạnh lùng nói:“ta chỉ đi ngang qua thôi, không có hứng thú tham gia trận chiến của các ngươi”
Triệu Tử Hàn nói xong thì liền biến mất.
Huyền Vũ tò mò hỏi:“hắn là ai vậy?”
Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt đáp:“hắn là Triệu Tử Hàn tổ tiên của ma cà rồng”
Huyền Vũ kích động nói:“vậy thì hắn chắc chắn là rất mạnh rồi, thật may mắn là hắn không ra tay với chúng ta”
Hoàng Tiểu Long gật đầu nói:“đúng vậy”
Đột nhiên xuất hiện rất nhiều tông chủ ngự kiếm bay đến.
Tông chủ của Hãn Hư Tông cười nói:“vậy mà hai người các cậu lại là người có thể đánh bại được tiên nhân”
Tông chủ của Lam Hào Tông thở dài nói:“nhưng dù hai tên nhóc đó thắng thì cũng bị thương rất nặng, đúng là cuộc chiến của tiên nhân...thật kinh khủng”
Tông chủ của Hãn Hư Tông cười gian hỏi:“các cậu có muốn mỹ nhân xinh đẹp không? chỗ ta nhiều mỹ nhân lắm”
Huyền Vũ lườm tông chủ của Hãn Hư Tông nói:“mỹ nhân cái con khỉ, không hứng thú”
Hoàng Tiểu Long vô cảm nói:“nhàm chán”
Hai cậu nói xong đi khỏi viên trang này.
Các tông chủ ngơ ngác, đây là lần đầu tiên bọn họ bị từ chối phũ phàng như vậy nhưng bọn họ cũng không thể làm gì được vì người có thể đánh bại tiên nhân chắc chắn không phải người mà họ có thể đụng vào được.
Nguyên Hạo được các mỹ nhân đỡ đứng dậy.
Hệ thống lên tiếng nói:“vì ngươi thất bại trong nhiệm vụ nên ngươi phải chịu hình phạt đó là kết giới bất bại bao quanh viên trang này sẽ biến mất và bây giờ ngươi đã không còn bất bại khi ở trong viên trang nữa. Tất nhiên hình phạt của hệ thống là ngẫu nhiên tùy mức độ nhiệm vụ khác nhau”
Nguyên Hạo thở dài nói:“ta biết rồi”
Các mỹ nhân xung quanh hắn hỏi:“ngươi có sao không? có bị thương ở đâu không?”
Nguyên Hạo yếu ớt nói:“các nàng có thể đỡ ta vào phòng không?”
Những mỹ nhân đó cố gắng hết sức đưa hắn vào phòng.
Nguyên Hạo vào phòng rồi nhanh chóng đứng dậy chốt cửa phòng lại.
Những mỹ nhân đó khó hiểu hỏi:“ngươi làm gì vậy?”
Nguyên Hạo cười gian nói:“hôm nay các nàng phải giúp ta vui vẻ đó”
Các mỹ nhân đó chỉ vào vết thương trên bụng của hắn nói:“nhưng còn vết thương của ngươi thì sao? “
Nguyên Hạo cười nói:“không sao”
Hắn nói xong thì kéo các mỹ nhân lên giường rồi một cảnh xuân nồng cháy khiến ai nhìn thấy cũng phải xấu hổ che mặt lại.
Sau một lúc, tất cả các mỹ nhân trong phòng đều đã mệt đến ngất xỉu.
Nguyên Hạo nằm trên giường nói:“hệ thống ta cần nguyên đan để hồi phục vết thương”
Hệ thống nói:“ting...nguyên đan đã được gửi đi”
Một viên đan dược từ trên hư không rơi xuống tay của hắn, Nguyên Hạo nuốt viên nguyên đan kia thì mọi vết thương của hắn đều được khôi phục.
Nguyên Hạo vui vẻ ôm các mỹ nhân mà ngủ.