Hắc Ám Nữ Đế

Chương 25: Chương 25: Gài bẫy




Hoàng Tiểu Long đi vào Tàng Thư Các để đọc sách, Hạ Diệp Ân đi vào thấy cậu đang chăm chú xem sách.

Cô cười hỏi:“tướng công của ta có hứng thú với sách gì vậy?”

Cậu nói:“tuyệt kỹ thăng cấp”

Hạ Diệp Ân tò mò hỏi:“cậu tìm được gì chưa?”

Hoàng Tiểu Long chỉ tay vào trang sách nói:“cô đọc đoạn này đi, có một tuyệt chiêu khiến triệu chứng của người bị trúng đòn giống như bị đứt kinh mạch vậy nhưng thực ra chỉ bị tắc nghẽn kinh mạch chỉ cần chế biến đúng dược liệu thì sẽ khôi phục kinh mạch hoàn toàn. Không chỉ có vậy, trong sách còn viết người trúng chiêu này rất may mắn vì sau khi bị trúng phải tuyệt chiêu này liền có được thêm một nửa sức mạnh và có được cả thiên phú của người sử dụng tuyệt chiêu này”

Cô tò mò hỏi:“vậy chiêu này tên gì?”

Cậu nhìn vào trong sách nói:“Địa La Pháp”

Hạ Diệp Ân cười hỏi:“tướng công thấy Phong Vũ và Phong Lãnh Nguyệt có hợp làm phu thê không?”

Hoàng Tiểu Long suy nghĩ một lúc đáp:“cũng rất hợp đó, nhưng Phong Vũ và Phong Lãnh Nguyệt có hiềm khích từ trước nên muốn bọn họ tiến triển thêm một bước với nhau thì hơi khó đó”

Cô cười gian nói:“vậy nếu chúng ta hợp tác nghĩ cách giúp hai người họ tiến triển thêm thì sao?”

Cậu lạnh lùng nói:“cũng được”

Thế là Hoàng Tiểu Long và Hạ Diệp Ân liền lập mưu kế gài bẫy hai người nào đó.

Phong Lãnh Nguyệt đang luyện kiếm.

Hoàng Tiểu Long hốt hoảng chạy đến nói:“Phong Vũ gặp chuyện rồi”

Phong Lãnh Nguyệt lo lắng hỏi:“hắn gặp chuyện gì? ngươi nói nhanh”

Cậu thờ ơ nói:“cô đi gặp Hạ Diệp Ân là hiểu”

Cô ta không nói một lời chạy đi tìm Hạ Diệp Ân.

Ở trong sảnh Ma Giới, Phong Vũ đang đọc sách.

Hạ Diệp Ân chạy vào nói:“Phong Lãnh Nguyệt đang tìm ngươi đó, có lẽ cô ấy đang lo lắng cho ngươi đấy”

Phong Vũ phũ phàng nói:“mặc kệ cô ta”

Phong Lãnh Nguyệt chạy đến chỗ của cậu ta.

Cô ta lo lắng hỏi:“huynh có sao không? có bị thương ở đâu không? Hạ Diệp Ân có làm tổn thương huynh không?”

Phong Vũ đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì cậu ta bị Hoàng Tiểu Long đẩy ngã vào Phong Lãnh Nguyệt, vậy là Phong Lãnh Nguyệt môi chạm môi với Phong Vũ. Cô ta đỏ mặt đẩy cậu ta ra rồi chạy nhanh đi.

Phong Vũ khó hiểu hỏi:“hồi nãy ai đẩy tôi ngã vậy? “

Hoàng Tiểu Long thờ ơ nói:“là ma nữ Hạ Diệp Ân”

Hạ Diệp Ân ngơ ngác nhìn cậu, rõ ràng ban nãy là Hoàng Tiểu Long đẩy Phong Vũ ngã vào Phong Lãnh Nguyệt mà.

Cậu ta tức giận nói:“Hạ Diệp Ân đừng có làm những chuyện như vậy nữa, đừng chạm đến giới hạn nhẫn nhịn của tôi”

Cô gật đầu lia lịa.

Phong Vũ liền rời đi, Hạ Diệp Ân giận dữ đánh liên tục vào người Hoàng Tiểu Long.

Cậu phũ phàng nói:“cô giận trông rất ngốc đó”

Hạ Diệp Ân đứng hóa đá tại chỗ.

Ở trong phòng, Phong Lãnh Nguyệt đang xấu hổ nằm trên giường nhớ lại cảnh tượng mất nụ hôn đầu kia.

Cô ta lẩm bẩm:“ vậy là mình bị cướp mất nụ hôn đầu rồi, không biết cảm giác hắn như thế nào? có ghét mình hơn không? mình nên làm gì đây?”

Phong Vũ thì đang luyện tập điên cuồng để quên đi chuyện vừa xảy ra.

Cậu ta tức giận nói:“tại sao mình không thể quên được chuyện lúc nãy? rốt cuộc vì sao tim mình lại đập nhanh như vậy? nhưng khuôn mặt của cô ta lúc đỏ mặt cũng thật sự rất dễ thương, sao mình lại nhớ đến cô ta chứ?”

Phong Vũ tiếp tục luyện kiếm, cậu muốn luyện kiếm để có thể quên đi hình bóng của Phong Lãnh Nguyệt trong tâm trí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.