Hoàng Tiểu Long thở dài nói:“trong sách nói dược liệu duy nhất để cứu Phong Lãnh Nguyệt là những nguyên liệu quý hiếm như sợi lông của ác thú ưng điểu, linh hồn của đá, ngọn lửa vĩnh cửu và bông hoa sinh mệnh. Có được những nguyên liệu này thì mới có cơ hội cứu được mạng sống của cô ấy”
Huyền Vũ nghiêm túc nói:“nơi nào có những nguyên liệu này, tớ sẽ đi lấy về cho cô ấy, dù có nguy hiểm đến đâu thì tôi nhất định cũng phải làm cho cô ấy khỏe lại. Tôi tuyệt đối sẽ không để cô ấy gặp chuyện gì đâu”
Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt nói:“tôi đi với cậu”
Huyền Vũ cười nói:“cảm ơn cậu”
Hoàng Tiểu Long không cảm xúc nói:“không có gì, tớ với cậu là bạn mà”
Huyền Vũ cười gượng hỏi:“tớ thắc mắc bên trong cuộn giấy Hoàng Kim Thư là cái gì?”
Hoàng Tiểu Long lắc đầu nói:“không biết, chỉ có Hạ Diệp Ân mới biết”
Huyền Vũ ngạc nhiên hỏi:“cậu là người nghĩ ra kế hoạch này, tại sao không biết chứ? “
Hoàng Tiểu Long vô cảm nói:“tôi nghĩ ra kế hoạch nhưng còn Hạ Diệp Ân là người chuẩn bị và là người thực hiện. Thế nên, cô ta chuẩn bị Hoàng Kim Thư kia là ngoài dự tính của tôi. Không chỉ vậy, chuyện Hạ Diệp Ân phái cậu đi đưa Hoàng Kim Thư trả về cho Hắc Vạn Giới đã nằm ngoài kế hoạch của tôi. Tớ chỉ định sắp xếp một hành trình để đám người đó lộ ra sơ hở thôi, điều duy nhất nằm trong dự đoán của tôi là Phong Lãnh Nguyệt luôn âm thầm đi theo bảo vệ cậu”
Huyền Vũ thở dài nói:“tôi đã quá vô tâm với Phong Lãnh Nguyệt, để bây giờ cô ấy… “
Hai cậu đang nói chuyện thì Hạ Diệp Ân đi đến.
Hoàng Tiểu Long tò mò hỏi:“cô ra đây làm gì? “
Hạ Diệp Ân lạnh lùng đánh vào đầu cậu nói:“ngươi bị ngốc à? sao lại đứng giữa trời mưa mà nói chuyện vậy? Còn không mau đi vào trong sảnh ngay”
Hoàng Tiểu Long đau đớn ôm đầu, ngoan ngoãn đi vào sảnh điện.
Hạ Diệp Ân trừng mắt nhìn Huyền Vũ hỏi:“ngươi không theo tướng công của ta vào sảnh à?”
Huyền Vũ cười hỏi:“tôi thắc mắc Hoàng Kim Thư kia rốt cuộc là cái gì?”
Hạ Diệp Ân cười một nụ cười tàn ác nói:“trong đó cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ là bên trong Hoàng Kim Thư chứa rất nhiều hỏa dược thôi”
Huyền Vũ ngạc nhiên nói:“hỏa dược… vậy chứa bên trong đó là thuốc nổ sao? “
Hạ Diệp Ân bình thản nói:“bọn chúng dám động đến tiểu muội mà tôi yêu quý nhất thì tôi cũng nên tặng bọn chúng một món quà chứ nhỉ”
Huyền Vũ cảm nhận được xung quanh Hạ Diệp Ân đều là sát khí, bây giờ cậu ta mới hiểu ra là nữ đế Lê Huyết Linh kia chính là giới hạn cuối cùng để Hạ Diệp Ân nương tay với các thần đế. Bây giờ nữ đế Lê Huyết Linh đã không còn nữa nên Hạ Diệp Ân sẽ không còn nương tay với các thần đế như trước mà thay vào đó Tuyệt Thần Giới sẽ phải đón nhận cơn thịnh nộ của Hắc Ám nữ đế.
Ở Tuyệt Thần Giới, Uyển Mộng cung kính đưa cuộn Hoàng Kim Thư cho Thiên Tuyết.
Thiên Tuyết cười mãn nguyện nói:“tốt lắm, ngươi làm rất tốt. Hãy nghỉ ngơi đi”
Uyển Mộng gật đầu nói:“vâng thưa nữ đế “
Thiên Tuyết tò mò mở Hoàng Kim Thư ra xem thì một tiếng nổ rung trời vang lên khiến cho cả Huyền Giới bị một cơn địa chấn dữ dội. Còn Tuyệt Thần Giới sau khi hỏa dược phát nổ thì trở nên hoang tàn đổ nát.
Thiên Tuyết tức giận hét lên:“Hạ Diệp Ân, tôi hận cô”
Thiên Tuyết nói xong thì cũng ngã xuống ngất lịm đi.