Viên tướng Ma Giới chạy đến bẩm báo:“thưa nữ đế, hai tên nhóc này nên xử lý thế nào ạ?”
Hạ Diệp Ân lạnh nhạt nói: “ đưa tên Phong Vũ nhốt vào đại lao, còn tên Hoàng Tiểu Long này thì đưa hắn về căn cứ băng bó vết thương cho cậu ta”
Tất cả người Ma Tộc hóa đá há hốc miệng nhìn cô.
Vào ban đêm ở Ma Giới đang mở tiệc ăn mừng.
Hạ Diệp Ân vẫn cao cao tại thượng uy nghiêm ngồi trên chiếc ghế cao quý tận hưởng chiến thắng mà cô dành được.
Ở trong phòng của Hắc Ám nữ đế có một người thanh niên toàn thân được băng bó đang ngủ trên giường.
Hạ Diệp Ân đẩy cửa bước vào đóng cửa lại, cô bước lại ngồi trên giường nhìn Hoàng Tiểu Long ngủ, cô không tự chủ sờ lên khuôn mặt của cậu.
Cô buồn bã nói:“kẻ thù như ngươi lại tin tưởng ta còn người mà ta tưởng như thật lòng với ta lại phản bội ta, đời thật nực cười”
Hoàng Tiểu Long nhíu mày từ từ mở mắt ra, do cậu ngủ một khoảng thời gian nên bây giờ mới tỉnh lại tiếp xúc với ánh sáng mạnh làm cậu nhíu mày lại.
Cô cười hỏi:“tỉnh rồi à?”
Hoàng Tiểu Long ngơ ngác nhìn xung quanh hỏi: “đây là đâu? sao tôi ở đây? còn Phong Vũ đâu?”
Hạ Diệp Ân ngồi trên giường nhìn cậu đang tức giận nói:“đây là Ma Giới, ta bắt ngươi đem về đó còn tên Phong Vũ bằng hữu thân thiết của ngươi đang bị ta giam vào đại lao rồi, ngươi còn gì muốn hỏi ta nữa không?”
Cậu trừng mắt nhìn cô hỏi:“ngươi rốt cuộc muốn gì từ ta? một ma nữ như cô bắt tôi về chắc không phải là để trưng bày đâu nhỉ?”
Hạ Diệp Ân bình tĩnh nói:“ta muốn ngươi làm phu quân của ta”
Hoàng Tiểu Long hét lên:“cái gì? cô đang nói cái gì vậy?”
Cô khó hiểu hỏi:“sao phản ứng mạnh vậy? không muốn làm tướng công của ta à?”
Cậu lạnh lùng hỏi:“cô rốt cuộc muốn gì?”
Hạ Diệp Ân bình tĩnh nói:“tôi muốn cậu làm tướng công của tôi”
Hoàng Tiểu Long nhíu mày hỏi:“cô có âm mưu gì?”
Cô nghiêm túc đáp:“người Ma Giới chúng tôi không chỉ thích giết người mà còn rất thích uống máu người nữa đó”
Cậu khó hiểu hỏi:“vậy là cô thích uống máu tôi?”
Hạ Diệp Ân nói:“đúng vậy”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:“vậy cô trực tiếp uống máu tôi là được cần gì phải bắt tôi làm tướng công?”
Cô nói:“đó là phong cách của Bán Dơi, bọn ta có phong tục riêng không có tùy tiện uống máu hay cắn cổ người khác như Bán Dơi đâu mà bọn ta chỉ được uống máu người mà bọn ta thành hôn thôi, nếu người đó chết thì tuyệt đối không được tìm người khác thay thế mà Ma Tộc đó sẽ không có quyền được uống máu nữa, luật này cũng nhằm tôn trọng nạn nhân đã chết, vả lại bọn ta cũng không sợ ánh sáng, thánh giá, hành tay hay cọc gỗ đâu mà thể chất bọn ta còn vượt trội hơn cả Bán Dơi nữa đó”
Cậu hỏi:“đâu phải không thể tìm người khác, ít ra cũng không phải chỉ có tôi, sao cô thích uống máu tôi đến như vậy?”
Hạ Diệp Ân nói:“máu người Ma Tộc do đã luyện hóa Hắc thuật từ nhỏ nên máu của họ chỉ có chất độc không thể uống, chỉ có máu người mới có thể uống được thôi, nhưng máu đậm đặc, tinh khiết như máu của cậu thì rất ít người có được hay nói đúng hơn chỉ có ngươi mới sở hữu loại máu thượng hạng như vậy thôi”
Hoàng Tiểu Long hỏi:“vậy máu của Phong Vũ thì sao?”
Cô lạnh lùng nói:“hắn do từ nhỏ luyện kiếm thuật nên thân thể hắn được hộ thể bởi khí thể rất mạnh, ta không thể làm hắn chảy máu nên không thể kiểm tra máu hắn được”