Hắc Ám Nữ Đế

Chương 2: Chương 2: May mắn sống sót




Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:“cũng đã đến lúc rồi, chúng ta đi thôi”

Phong Vũ bỏ tiền trên bàn rồi cả hai cùng rời đi.

Ở dưới vực thẳm.

Hạ Diệp Ân tỉnh dậy, cô nhìn xung quanh thì thấy tứ phía đều bị bao phủ bởi bóng tối. Ở gần đó có ánh sáng lửa rất nhỏ. Hạ Diệp Ân gắng gượng dậy đi đến nơi đó, thì thấy là một tòa thành màu đen hắc ám, trên cửa thành thì có điêu khắc đầu của thượng cổ thần thú Kim Điểu, bên ngoài cửa thành có hai người mặc áo choàng đen cầm lưỡi hái canh giữ.

Cô sợ hãi kêu lên:“đây là thành của Ma giới mà làm sao lại ở đây? rốt cuộc người nào đang cai quản thành của ma giới ở nhân gian vậy?”

một tên lính canh nghe âm thanh thì đi đến, hắn ngó xung quanh không thấy ai liền bỏ đi.

Cô trốn sau đá gần đó, không dám phát ra tiếng động.

Ở trong thành tối tăm đó, có rất nhiều người mặc áo choàng đen đang hào hứng chờ đợi Hắc Tinh Chi Hạch xuất hiện. Vì chủ của Ma giới đã chết từ lâu mà mấy năm nay không ai đủ tư cách ngồi lên chiếc ghế đó nên bây giờ là thời cơ tốt để họ tranh giành quyền lực. Chỉ cần ai có được viên Hắc Tinh Chi Hạch thì sẽ có thể trở thành bá chủ của Ma giới. Đột nhiên một ánh sáng đen xuất hiện, đang trong lúc tất cả những kẻ đó mừng rỡ thì từ đâu có rất nhiều người của các tông môn bay vào tấn công bất ngờ.

Một tên phi kiếm lên tiếng:“cướp tinh hạch, giết ma tộc”

người Ma giới vì bị đánh bất ngờ nên rất nhanh thất thủ, có một người muốn cướp tinh hạch thì bị viên Hắc Tinh Chi Hạch dùng một luồng sức mạnh lớn đẩy hắn bay ra xa. Viên hạch đó bay đi, tất cả mọi người thấy vậy liền đuổi theo tranh giành viên tinh hạch.

Cô nấp sau tượng quỷ gần đó, chứng kiến tất cả.

Hạ Diệp Ân khó hiểu nói:“sao các tông môn lại tấn công đến đây? mà chuyện quan trọng hơn làm sao họ biết Ma Giới ở đây?”

Đột nhiên có ánh sáng màu đen bay đến thiêu đốt thân thể của cô.

Tất cả ma tộc và những người tu tiên ngơ ngác nhìn nhau.

Không ngờ Hắc Tinh Chi Hạch lại để một người con gái hấp thụ dễ dàng như vậy.

Sau đó ngọn lửa thiêu đốt thân thể Hạ Diệp Ân dần tiêu tan đi. Cô bây giờ trông thật đáng sợ, tóc Hạ Diệp Ân bị hắc hóa thành màu đen, trang phục màu trắng cô mặc cũng bị hắc hóa thành màu đen trên trang phục còn có vài vết cháy xém.

Tất cả người ma tộc thấy vậy liền quỳ xuống nói:“cung nghênh tân chủ nhân”

Một người tu tiên trong đó hét lớn:“trả tinh hạch lại đây cho bọn ta ngay”

Cô chỉ tay về phía tên đó, một luồng sức mạnh từ tay cô bay xuyên thủng người hắn, tên đó ngã xuống.

Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:“các ngươi muốn ở lại để ta giết hay muốn tự động rời khỏi đây?”

Những tông môn kia nghe xong biết cô không dễ đối phó liền rời đi.

Cô từng bước đi lại gần chiếc ghế cao quý của Ma giới. Hạ Diệp Ân ngồi xuống ghế, tất cả các môn đồ của Ma giới đều quỳ xuống trước cô.

Hạ Diệp Ân hỏi:“tình hình Ma giới chúng ta thế nào?”

Một người trong đó sợ hãi lên tiếng nói:“Ma giới đã suy yếu lắm rồi, chúng tôi chỉ là ma tộc nhỏ bé làm sao biết được tình hình của Ma Giới thế nào chứ?“.

Cô khó hiểu hỏi:“Ma giới không phải là Ma tộc à?”

tên đó kính cẩn đáp:“thưa nữ vương, Ma tộc là một nhánh nhỏ của Ma giới ạ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.