Hoàng Tiểu Long nhíu mày nói:“may mắn chỉ là một kiếm khí thôi”
Nguyên Hạo cười nói:“ồ vậy sao?”
Hàng trăm kiếm khí xuất hiện tấn công hai cậu, Nguyên Hạo cầm cành cây chém về các cậu. Một tiếng nổ đáng sợ vang lên, khói bụi bay mịt mù. Huyền Vũ và Hoàng Tiểu Long khó khăn đứng dậy.
Hoàng Tiểu Long nghiêm túc nói:“không ngờ tên này vậy mà có thể sử dụng nhiều kiếm khí như vậy, trời đúng là giúp ta sớm đoàn tụ với tổ tiên mà”
Huyền Vũ tức giận nói:“cậu còn đùa, tôi bây giờ chỉ ước là dùng được cửu thức kiếm vương”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:“cậu dùng tuyệt chiêu đó thì chúng ta nên quay về được rồi, cậu muốn Phong Lãnh Nguyệt bị hút cạn sinh mệnh sao?”
Huyền Vũ tức giận nắm chặt kiếm trong tay nói:“tất nhiên tôi sẽ không dùng tuyệt chiêu rồi nhưng tôi còn có thể dùng kiếm để hỗ trợ cậu”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:“đừng dùng chiêu thức là được”
Huyền Vũ gật đầu nói:“biết rồi”
Hoàng Tiểu Long triệu hồi kiếm, Huyền Vũ rút kiếm ra. Cả hai lao lên tấn công Nguyên Hạo. Những đường kiếm mạnh mẽ đối đầu nhau, tạo nên âm thanh vang trời. Nguyên Hạo vung cành cây về phía các cậu khiến hai cậu bị một lượng sức mạnh khổng lồ thổi bay.
Nguyên Hạo cười nói thầm:“ hệ thống, nhiệm vụ của ta đâu?”
Một hệ thống màu xanh xuất hiện trong tâm trí Nguyên Hạo nói:“ting…nhiệm vụ của ngươi bây giờ là đánh bại hai tên nhóc đó, phần thưởng của ngươi chính là 1200 điểm cống hiến, một bộ chiến giáp cấp thần và một thần binh của thời thượng cổ”
Nguyên Hạo cười lớn nói:“ha ha được, ta đồng ý nhiệm vụ này”
Huyền Vũ tò mò hỏi:“hắn bị sao vậy?”
Hoàng Tiểu Long thờ ơ đáp:“chắc là đang tự kỷ đó”
Nguyên Hạo nhặt dưới đất vài chiếc lá rụng, hắn phóng những chiếc lá đó về hướng các cậu, những chiếc lá tưởng chừng như vô hại vậy mà Nguyên Hạo phóng ra lại sắc bén hơn cả kiếm. Hoàng Tiểu Long và Huyền Vũ cảm nhận được nguy hiểm nên nhanh chóng né thoát được, những chiếc lá đó sắc bén đến nỗi đâm xuyên qua cả một cây cổ thụ to lớn khiến cây cổ thụ này cũng không thể chịu đựng được mà đổ sập xuống.
Huyền Vũ nghiêm túc nói:“đây là…cảnh giới của vạn vật hóa kiếm mà”
Hoàng Tiểu Long nhíu mày nói:“vậy là chúng ta cũng nên nghiêm túc rồi đây”
Đôi tay Hoàng Tiểu Long bốc lửa lên.
Hoàng Tiểu Long vung tay về phía Nguyên Hạo nói:“hỏa long quyền vương”
Nguyên Hạo vì không phòng ngự kịp thời nên đã bị Hoàng Tiểu Long đánh bay đi khá xa.
Sau khi bị ăn một chiêu mạnh của Hoàng Tiểu Long mà Nguyên Hạo vẫn không một chút vết thương nào.
Hoàng Tiểu Long khó chịu nói:“ hắn ở trong viên trang này giống như là bất bại vậy”
Huyền Vũ nhíu mày nói:“thế thì chúng ta sẽ dụ hắn ra ngoài vậy?”
Cả hai cậu cầm kiếm lao lên, Huyền Vũ cùng Hoàng Tiểu Long tấn công về phía hắn. Nguyên Hạo cũng không bị động quá lâu, hắn từ thế phòng thủ chuyển sang tấn công. Hoàng Tiểu Long đâm kiếm về phía Nguyên Hạo, vì kiếm của cậu là thanh kiếm sắc bén hai bên nhưng đỉnh kiếm thì không phải nhọn như những kiếm khác mà thanh kiếm của cậu lại có đỉnh kiếm là một hình ngang. Sau khi Nguyên Hạo bị thanh kiếm của Hoàng Tiểu Long tấn công thì liền bị đẩy ra rất xa, Nguyên Hạo đột nhiên thổ huyết.
Hắn lạnh lùng lau vết máu trên khóe miệng nói:“thanh kiếm kỳ lạ đó vậy mà lại có thể gây tổn thương lên cơ thể của mình, hệ thống thanh kiếm đó là gì vậy?”
Hệ thống lên tiếng nói:“ting…không có tin tức gì về thanh kiếm kỳ lạ này”
Nguyên Hạo nhíu mày nói:“vậy mà hệ thống cũng không có thông tin về thanh kiếm đó”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:“bọn ta nhất định sẽ đánh bại ngươi”