Trong một khu rừng hoang vắng có hai nữ hiệp đang dừng chân ngồi nghỉ.
Đặng Ngọc My quan tâm hỏi:“ tỷ có mệt không?”
Hoàng Minh Ngọc bình tĩnh đáp:“tỷ vẫn ổn muội đừng lo lắng quá”
Đặng Ngọc My vui vẻ nói:“tỷ đã nghe về tin tức gần đây chưa?”
Hoàng Minh Ngọc tò mò hỏi:“tin tức gì?”
Đặng Ngọc My đáp:“là tin tức về Tuyệt Thần Giới đối đầu với Ma Giới đó”
Hoàng Minh Ngọc nói:“dù đối đầu nhiều lần đi nữa Ma Giới cũng đánh không lại Tuyệt Thần Giới đâu”
Đặng Ngọc My trầm tư đáp:“nhưng lần này em nghe nói Tuyệt Thần Giới thất thế trước còn để cho Ma Giới tàn phá cả Thần Phủ nữa mà”
Hoàng Minh Ngọc khó hiểu hỏi:“Ma Giới từ bao giờ đáng sợ đến vậy?”
Bỗng nhiên một cô gái lao đến đâm kiếm về phía hai cô, Hoàng Minh Ngọc và Đặng Ngọc My né được liền rút kiếm ra phản công. Một trận chiến tàn khốc diễn ra, hai cô nhanh chóng bị áp đảo. Đặng Ngọc My và Hoàng Minh Ngọc lùi lại thế phòng thủ.
Cô gái kia lên tiếng nói:“võ công hai nữ hiệp đi bên cạnh công chúa cũng không tệ”
Hoàng Minh Ngọc tức giận hỏi:“ngươi là ai? sao lại tấn công chúng tôi?”
Cô gái kia đáp:“tôi là Dạ Thiên Yên”
Đặng Ngọc My nói:“cô là thuộc hạ của thành chủ Hắc Vạn Giới”
Dạ Thiên Yên cười lạnh nói:“đúng vậy”
Hoàng Minh Ngọc khó hiểu hỏi:“cô rốt cuộc muốn gì từ chúng tôi?”
Dạ Thiên Yên cười nói:“tôi cảnh báo các người nói với Tần Vương dừng việc phản bội bọn ta lại trước khi bọn ta nổi giận”
Cô ta nói xong thì liền biến mất
Đặng Ngọc My tức giận nói:“cô đứng lại”
Hoàng Minh Ngọc trầm tư nói:“thực lực chúng ta cũng chỉ là đạo tâm cảnh mà thôi đánh không lại một cường giả thực lực pháp năng cảnh như cô ta đâu, chúng ta nên quay về triều đình bẩm báo với hoàng đế thì hơn”
Tần Thanh Cường là vua của Tần Quốc, hiệu là Tần Vương lên ngôi khi vừa tròn 16 tuổi, ông ta là kẻ nhu nhược, bất tài, vô dụng chỉ biết cầu cứu ngoại bang giúp đỡ nên Tần Quốc mới suy bại như ngày hôm nay.
Ở Tần Quốc, trong sảnh điện triều đình đang có hai người con gái đang quỳ.
Tần Vương nói:“các ngươi chưa hoàn thành nhiệm vụ trẫm giao cớ sao lại quay về?”
Đặng Ngọc My sợ hãi nói:“thưa hoàng đế, bọn tôi đã đi làm nhiệm vụ ngài giao phó rồi nhưng...Hắc Vạn Giới đến cảnh báo chúng ta nên ngừng việc phản bội Hắc Vạn Giới lại đi”
Tần Vương quát:“trẫm muốn xem người nào dám ngăn cản trẫm hợp tác với Tuyệt Thần Giới vĩ đại? mục đích của việc hợp tác lần này là để các vị thần đế bảo hộ Tần Quốc chúng ta, các ngươi sao biết thông tin này? thì ra các ngươi là nội gián của Hắc Vạn Giới à? nhốt hai người này vào lao ngục, mùa đông xử trảm”
Hoàng Minh Ngọc hét lên:“bọn tôi không phải nội gián”
Rất nhiều binh lính định bắt hai cô thì đại công chúa là Tần Băng Nhi xuất hiện.
Tần Vương thấy con gái đến thì dịu giọng lại:“đưa hai người đó vào lao ngục đi”
Tần Băng Nhi lạnh lùng nói:“ai dám đụng vào hai người họ thì ta sẽ giết người đó, cho dù người đó có là hoàng đế thì ta cũng tuyệt đối không nương tay đâu”
Tất cả binh lính nghe vậy sợ hãi lùi lại.
Tần Vương tức giận nói không nên lời:“con...”
Tần Băng Nhi lạnh lùng nói:“ông muốn hợp tác với Tuyệt Thần Giới hay Hắc Vạn Giới tôi không quan tâm nhưng ông dám đụng vào hai người thân duy nhất của tôi thì tôi sẽ lấy mạng của ông”
Tần Băng Nhi nói xong thì chạy đến kéo tay Hoàng Minh Ngọc và Đặng Ngọc My về phòng.
Hoàng Minh Ngọc và Đặng Ngọc My là hai người bạn thuở nhỏ của đại công chúa Tần Băng Nhi.
Ba người mặc dù không phải tỷ muội ruột thịt lại thân thiết với nhau như gia đình nhưng đến năm các cô 15 tuổi thì Hoàng Minh Ngọc và Đặng Ngọc My bị triều đình ép buộc phải rời xa Tần Băng Nhi hoặc gia nhập quân binh triều đình để dùng tính mạng mình mãi mãi bảo vệ Tần Băng Nhi, hai cô đã nguyện thề chết cũng phải bảo vệ đại công chúa được an toàn.