“Cô gái kia là ai vậy nhỉ sao lại đi chung với các tiểu thư thiếu gia chứ?”
“Mà sao Lưu gia mời được tứ đại gia tộc tham gia chứ?”
“Bà không biết sao con gái út của Cố gia là con dâu cũ của Lưu gia đó”
“Thật hả? Vậy sao lại chia tay?”
“Để tui nói nhỏ cho mà biết vì Mộ Dung tiểu thư cướp chồng của Cố tiểu thư đó”
“Mà 2 người họ còn lại là bạn thân nữa chứ!”
Nhiều lời bàn tán làm cho MỘ DUNG HUYỀN CHI không thể tươi cười nổi nữa. Nhưng vì phải biểu hiện là một phu nhân cao quý nên không thể trở mặt cãi nhau với họ được.
“Mấy con tới rồi mau vào đi” bà ta tươi cười ra đón bọn cô.
Nhưng không ai thèm quan tâm tới bà ta hết cả đám đi ra một góc tự ngồi xuống nói chuyện.
“Anh xem con anh kìa chúng không thèm nhìn em luôn”
“Thôi mà em kệ tụi nó. Tụi nó y chang như mẹ mình vậy đó. Thôi ba xuống rồi kìa em. Ra chúc mừng ba đi” người an ủi bà ta chính là ba cô Lưu An
Sau màn chào hỏi này nọ cả đám kéo nhau ra tặng quà. Đang đi tới thì Lưu Thi Thi cùng với Phan Bội Kỳ chạy tới chỗ bọn cô.
“Mọi người tới rồi đi mình đưa mọi người ra gặp ông”
“Không cần tụi này tự biết đường mà không cần cô” Cố Trường Phi
“Ông chúc ông hôm nay vui vẻ ngày nào cũng giống hôm nay” cố Trường Hạo thay mặt cả đám chúc mừng.
“Tốt tốt tốt ông rất vui” Lưu Minh
“Ông nội họ đều là bạn cùng lớp với con đó” lưu Thi Thi ôm tay ông làm nũng. Nhưng ông ấy không đẩy cô ta ra mà còn vuốt đầu nữa chứ.
Điều đó làm cho anh em nhà họ Cố thay đổi sắc mặt. Bọn anh không ngờ khi bọn anh đi ông ta còn bày đặt níu kéo bọn anh bảo là sẽ không bao giờ chấp nhận mẹ con bọn họ.
Vậy mà giờ thì sao lại làm cái bộ mặt từ ái đó chứ thật là ngứa mắt mà.
“Vậy con biết Hạo, Phi, phong là anh em con chứ?”
“Dạ con biết ạ !”
“Nè mấy đứa nhớ chăm sóc cho em gái đó biết chưa” LƯU an
“Xin lỗi tôi chỉ là có một đứa em gái thôi là CỐ TRƯỜNG NINH.”
“Con nhỏ đó hả? Nó chưa chết sao?” Giọng nói chanh chua đanh đá đó là của bà nội cô Trình Nhiên
“Bà nói gì vậy hả?”
“Tôi có nói sai đâu chứ con nhỏ đó còn không bằng một ngón tay của Thi Thi nữa chứ!” Cô ta nghe nói thế thì cực kỳ đắc ý.
“Tốt cực kỳ tốt luôn nếu bà đã ở trước mặt bọn tôi nói xấu em gái tôi thì thôi ok xem như bà không hoan nghênh bọn này bọn tôi đi trước' Cố Trường Phi
“Mày dám nói vậy với bà mày hả mau xin lỗi đi” Lưu An chỉ tay vào họ mắng.
“Vậy bà ta mắng em tôi thì có xem cảm nhận của tôi không?”
“Mày dám cãi tao hả? Tao là ba mày đó”
“Cái ngày mà ông bỏ rơi mẹ con tôi thì chúng ta đã cắt đứt quan hệ rồi. Mà tôi họ cố không liên quan gì tới nhà này hết”
“Phi con ăn nói vậy hả? Mọi người là trưởng bối của con đó!” Cuối cùng Lưu Minh không thể nghe nổi nữa nên lên tiếng giáo huấn cả bọn.
“Thì bọn con đúng là có mẹ sinh mà không có cha dạy đó “ cố Trươngg Phi
“Ông nội đây là lần cuối cùng con gọi ông như thế sau này chúng ta cắt đứt luôn đi” Cố trường Hạo nói xong dẫn đầu đi ra ngoài.
“Con... con....” ông ta tức quá đi lên lầu luôn.
“Khoan đã ông lưu đây là thiệp mời chào mừng công chúa Cố Gia về nước. “ cố Trường Minh đưa thiệp mời cho họ.
“Anh... anh ơi đừng đi mà” Lưu Thi Thi chạy theo cả bọn kêu tụi anh lại xin lỗi ông nội.
“Xin lôi. LƯU tiểu thư tôi đã nói rồi tôi không phải anh cuat cô. Đừng có da mặt dày như vậy tự nhận họ hàng” cố Trường Phi
“Dù anh có nói sao thì em vẫn là em gái của các anh”
“Cô đúng là da mặt dày mà chắc là giống mẹ cô chứ gì? Mẹ nào con nấy suốt ngày chỉ đi quyến rũ đàn ông“.
“Em là em gái anh mà sao anh chỉ lo cho Cố Trường Ninh mà không lo cho em chứ. Sao mấy anh lại thiên vị như vậy. Đáng lẽ ra lúc ấy em nên cho người xử cô ta trong bệnh viện luôn. Để cô ta khỏi cướp hết của em. LƯU THI THI điên cuồng gào lên kể ra những chuyện xấu xa cô ta đã làm.
Mà ở đây không có ai khác nên không ai không ai nghe được lời tự thú của cô ta. Họ tính lên xử lý cô ta nhưng Cố Trường Ninh giữ họ lại.
Bỏ lại cô ta cả đám đi về, phan Bội Kỳ vì đuổi theo cô ta nên đã nghe hết tất cả. Cô không thể tin được người bạn hiền dịu của mình lại có thể như vậy.
Cô đã tin lầm không thể tin được mà. Cô đuổi theo xin lỗi Cố Trường Ninh mong cô có thể tha thứ cho mình.
????????????????????????????????????????????????????
Trong thư phòng nhà họ Lưu.
“Bà ăn nói kiểu gì vậy hả? Bà làm chúng tức giận thì chúng sẽ không tha cho nhà mình đâu”
“Tôi nói đúng chứ bộ có nói sai gì đâu từ ngày chúng đi theo mẹ mình về Cố gia thì có quan tâm hiếu thảo gì với ông bà nội này đâu. Đúng là lũ mất dạy mà chỉ có mẹ con Huyền Chi là tốt với ta thôi”
“Được rồi mẹ đừng buồn con sẽ tặng mẹ túi xách đi thôi mẹ”
Mộ Dung Huyền Chi rất đắc ý vì có thể cướp được chồng của mẹ cô. Ai chẳng biết bà Trình Nhiên là một người ngu dốt chỉ quan tâm tới tiền tài thôi chứ nên bà ta mới bị người khác dắt mũi đi
“Bà ta đúng là ngu dốt mà. Khi nào đến bữa tiệc đó thì con hãy chuẩn bị món quà tốt chút để bên đó nguôi giận đi” ông nói với Lưu An
“Con thấy mẹ nói đúng mà ba chúng nó thật mất dạy mà. Con là ba tụi nó mà tụi nó còn nói vậy nữa mà”
“Thì cũng tại con bỏ rơi mẹ con nó. Mà Phi nó cũng nói đúng chứ có sai đâu con có dạy nó ngày nào đâu”
“Ba à....”
“Thôi mệt quá đi chuẩn bị đi mà ta nhớ ngày xưa con bé Trường Ninh thích con nhất chứ. Cố gắng dụ nó đi kêu nó sang tên cổ phần Cố gia sang cho con” lưu minh
Những chuyện mà họ nói cô đã biết hết tất cả vì cô cho người gắn máy vào tất cả ngõ ngách trong nhà này rồi. Như vậy kế hoạch của cô sẽ được phát triển nhanh hơn.