“Ngươi lấy miếng ngộc bội này ở đâu? Còn dám ăn nói bừa bãi, đừng trách ta không khách khí.” Phong Vân hung tợn đe dọa, đồng thời túm chặt miếng ngọc bội trong tay.
Miếng ngọc bội này……Bọn họ có miếng ngọc này trong tay, không lẽ……
“Miếng ngọc này là của ta……” Nam nhân kia thấy vẻ mặt lạnh lẽo của Phong Vân, nét cười trên mặt càng rõ hơn, nhìn Phong Vân cười nói.
Hắn vừa mở miệng, phía sau hắn, một người mặc đồ đen nhảy ra từ trong bóng tối, đánh một quyền về phía Phong Vân.
Hừ, đúng là một quyền thật, không phải sử dụng linh lực chỉ là một
đòn đánh bình thường thôi. Phong Vân thấy vậy nhướng mày, lắc mình một
cái đánh trả hắc y nhân kia.
Hắc y nhân xoay người một cái, đánh một quyền về phía ngực Phong Vân. Động tác nhanh như chớp, hắc y nhân giống như giao long, mỗi quyền đều
có uy lực vô cùng lớn. Rõ ràng không có chút linh lực nào nhưng làm cho
người ta thấy bên trong đó là uy lực rất lớn.
Phong Vân vung tay lên ngăn chặn một chưởng của người đó đánh vào ngực nàng.
Đồng thời ngay lập tức xuất chiêu đánh về phía hắc y nhân kia.
Hắc y nhân tốc độ rất nhanh, không chỉ tránh được, mà cổ tay hắn giống như rắn quấn lấy tay Phong Vân.
Hai chưởng chạm nhau không hề có linh lực, nhưng khiến không gian xung quanh chấn động, không khí như bị xé rách.
Phong Vân nhìn kĩ hắc y nhân trước mặt, đôi mắt lạnh đi vài phần, quyền pháp này, thủ đoạn này……
“ Ngươi muốn gì.” Phong Vân khẽ quát một tiếng, đảo khách
thành chủ, chuyển thành thế chủ động, lấy tay làm đao tấn công về phía
hắc y nhân kia.
Hắc y nhân thấy vươn tay chặn lại đường quyền của Phong Vân.Hai bên giao đấu, kẻ công người thủ.
Bóng đêm bao trùm, cây cối khẽ lay động.
Á phi đứng ở gần đấy nhìn cảnh đánh nhau trước mặt, nhìn nam nhân đối diện kia vẻ mặt hưng phấn, càng ngày càng cười lớn hơn.