Người ta cũng không muốn bị hạ nhục quá mức . Phong Vân thật không
rõ, mấy người này thật là lạ nha, họ quên hiện tại Mộc Hoàng là tức phụ của nàng, cười tức phụ của nàng không phải là chê cười nàng sao.
Lập tức, Phong Vân quét ánh mắt qua tất cả mọi người một lượt , cười nói:“Tốt lắm, các vị trưởng bối cũng không nên cười nữa,làm tức phụ của ta thẹn
thùng rồi .Ta chẳng lẽ nói không đúng? Gia gia, các ngươi không nghĩ đến tôn tử a?”
Lại nói đến, liền đem Hách Liên vương công kéo vào.Lời này rơi xuống, trong đại sảnh mọi người đều thông minh mà lập tức đều thu lại nụ cười .
-“Đúng ,đúng, lời này nói rất đúng, ha ha,cũng đã đến giữa trưa , khai yến, khai yến.” Hách Liên vương công không thích nam nhân này nhưng bây giờ hắn lại là
cháu dâu, bất quá lời này của Phong Vân rất đúng, không có gì trọng yếu
bằng tôn tử.Phong Vân đã nói thích,như vậy hắn liền thích.
“Khai yến……” Lập tức một lời nói của gia gia ôn tồn vang lên lên bốn phía.
Phong Vân thấy vậy túm lấy Mộc Hoàng,đem vẻ mặt thỉ thối của Mộc
Hoàng ấn đến ngồi ở bàn,mình thì ngồi ở bên cạnh hắn.Tuy rằng tước vị
càng cao lễ nghi thành thân càng nặng, nhưng là nam nữ tôn ti, thế giới
này cũng là thực ngang hàng , không có thuyết nam nữ tôn ti.Đương nhiên, đây là thành thân đã tiến hành xong,nhưng nữ tử sau khi thành thân quản giáo vẫn là tương đương nghiêm khắc .
Trên bàn tiệc hiểu lầm trong gia đình vừa được thông suốt cho nên mọi người đều tỏ ra rất là hòa thuận.Vì là trưởng bối vì vậy phải làm theo
tôn ti , mở ra hơn mười bàn tiệc chỉ có những người thân thích, rất náo
nhiệt.Phong Vân là tiểu thế tử, vốn nên gọi là tôn tử bối, bất quá hôm
nay là ngày vui của nàng, liền cùng Hách Liên vương công ngồi chờ ở bàn
nhất tịch.
Trong Tịch phòng, Phong Vân tùy ý ngồi, mà Hách Liên vương công cùng
phu nhân lại vui vẻ ra mặt, rất cao hứng.Mà Mộc Hoàng vẻ mặt lại lãnh
khốc, không thèm quan tâm đến lý lẽ của mọi người,chỉ cố gắng mà ăn
uống.Dáng vẻ kia, làm cho người chung quanh đều nhìn, đều có cảm giác
giống nhau như là hắn nên là như thế này cao cao tại thượng, tự cao tự
đại , làm cho thúc thúc của Phong Vân phải nhíu mày.
Phong Vân làm như không phát hiện, âm thầm đem hết thảy đều thu lại ở trong mắt.Âm thầm cười cười, Mộc Hoàng này không cho hắn gây chuyện thì tốt rồi,muốn hắn có bộ dạng khiêm tốn ư ,nàng chẳng dám khẩn cầu .