Chẳng lẽ Mộc Hoàng này thực sự muốn cưới nam nhân Hách Liên Phong Vân kia? Rốt cuộc hắn đang định làm cái gì? Hắn có mưu tính gì?
Phượng Vũ Náo dịch chuyển tầm mắt nhìn sang Ngàn Dạ Cách bên cạnh với ý dò hỏi.
Ngàn Dạ Cách không nhìn Phượng Vũ Náo, hắn chỉ nhìn Mộc Hoàng và
Phong Vân rồi lắc lắc đầu. Hắn có ý muốn nói không có mưu tính gì cả.
Không phải mưu tính? Thế là ý gì?
Chẳng lẽ Mộc Hoàng thực sự thích Phong Vân?
Phượng Vũ Náo bị việc này làm cho thực sự chấn động, hắn nhớ lại lúc
trước khi Phong Vân gây ra náo loạn ở tổng bộ của Thánh Linh Cung, Mộc
Hoàng đã đích thân ra tay giải vây, việc này… việc này…
Chẳng lẽ giữa hai người bọn họ không phải tình nghĩa huynh đệ ân nhân cứu mạng?
Mà là tình yêu? Tình yêu hai nam nhân dành cho nhau?
Phượng Vũ Náo khiếp sợ lùi lại phía sau mấy bước rồi ngẩng đầu nhìn
Mộc Hoàng và Phong Vân. Việc này… Việc này… Lúc đầu hắn đến đây với ý
định kết thông gia với Nam Viên, hiện giờ lại nghĩ không phải Mộc Hoàng
thì cũng không sao. Thế nhưng hắn thực không ngờ Mộc Hoàng lại muốn cưới nam nhân, nếu thực như vậy thì hoàng thất của Đế hoàng quốc Nam Viên
chẳng phải sẽ đoạn tử tuyệt tôn hay sao?
Việc này vượt quá dự kiến của hắn rồi.
Trong lúc nhất thời, Phượng Vũ Náo không biết xếp Phong Vân vào vị
trí nào nữa. Phong Vân này có thể coi là kẻ phản bội Đế hoàng quốc Thiên Khung của hắn, nhưng cũng có thể coi nàng là công thần, việc này về cơ
bản sẽ làm Nam Viên tan rã.