CHƯƠNG 13. TIẾP THEO THỊT
Hai người đều không có kinh nghiệm, nhìn Tỉnh Thiên Thu nhăn mày, cả người bởi vì đau đớn mà thân thể cuộn lại, ngay cả chính mình cũng không có dự đoán được cho dù làm trơn lâu như thế, chính mình vẫn đang sắp bị hút mất , Tiêu Thịnh lấy tay lau mồ hôi cho Tỉnh Thiên Thu ,một bên nâng thân thể muốn rút về ,lại lơ đãng ma xát tới nơi nào. . . . . .
” A. . . . . . . Đó là. . . . Cái gì. . . . . .” Tỉnh Thiên Thu bởi vì thình lình cảm nhận được, thậm chí như điện giật toàn thân, đùi co rút run run một chút, toàn thân phát ra sắc thái diễm lệ *** mĩ ,thân thể đỏ bừng để lộ hào quang, thậm chí vô ý thức đem một đùi vòng qua thắt lưng Tiêu Thịnh,lúc thường đều luôn một bộ lạnh lùng, cho dù lần trước hai người lần đầu tiên cho đụng vào nhau, Tiêu Thịnh cũng không có thể thấy phong thái bình thường như vậy. . . . .
“Ngươi. . . . . . . Tỉnh Thiên Thu cảm giác vật cứng trong cơ thể lại một lần nữa lớn hơn, mở to con ngươi nhẫn lại nhìn Tiêu Thịnh, như ý lại buông tha nằm xuống, dùng một cái cánh tay che khuất mặt. . . . .
” Thiên Thu. . . . . . .” Tiêu Thịnh cúi thân hôn trụ Tỉnh Thiên Thu, lau khuôn mặt bị che khuất đầy mồ hôi ẩm ướt, dịu dàng trên mặt Tỉnh Thiên Thu bởi vì *** mà càng phát ra gương mặt yêu diễm, Tiêu Thịnh coi như trân bảo, hôn môi này không làm tan đi cơn băng lạnh trong tâm người, một tay chậm rãi phủ đến chỗ hai người đang gắt gao tương liên mập hợp , nói: “Ta ở bên trong ngươi. . . . . . Hảo nhanh. . . . . Thiên Thu, ta có thể hay không động. . . . . . Tiêu Thịnh đem mồ hôi nhỏ giọt, đầu dựa vài gáy Tỉnh Thiên Thu cọ đến, mà cái đồ vật kia còn ở trong hậu huyệt Tỉnh Thiên Thu. . . . . .
“Ngươi là ngu ngốc sao ! Loại chuyện này. . . . . . . . Không nên hỏi ta. . . .” Tỉnh Thiên Thu quát. Bởi vì thanh âm chấn động, Tiêu Thịnh cơ hồ có thể cảm nhận được hai người gắt gao mà kết hợp thành một , tràng ruột căng mà ấm áp, hai người bất động, đem côn thịt Tiêu Thịnh cắm ở bên trong hướng vào phía trong hút lấy. . . . . .
“Ngô. . . . . . . .” Tiêu Thịnh khó nhịn dùng một bàn tay để não bên Tỉnh Thiên Thu ,tay kia thì an ủi bộ vị yếu ớt của Tỉnh Thiên Thu bởi vì đau đớn mà héo rút . . . . . .
” A. . . . . . . . . . Cảm nhận được dục vọng tiến đến, Tỉnh Thiên Thu kinh động kẹp chặt vật trong cơ thể đang bắt đầu trừu sáp, côn thịt thô lớn không lưu tình chút nào đâm đến ở chỗ sâu nhất, “Tiêu Thịnh. . . . . . . . Không cần. . . . . . .Chậm. . . . . . Chậm một chút. . . . . . .” tiểu huyệt Tỉnh Thiên Thu đã muốn bị trừu sáp biến thành màu đỏ sẫm, giống xử nữ đối Tiêu Thịnh nhiệt tình gọi mời. . . . . Một chân khác cũng đặt lên thắt lưng Tiêu Thịnh , ý đồ muốn cân bằng không bị bao phủ. . . . .
Tiêu Thịnh đem tay Tỉnh Thiên Thu đang kéo ga giường, hai tay để lên bả vai mình, một bên trừu sáp nhanh hơn, tay kia thì cũng an ủi chỗ yếu ớt bắt đầu ẩm ướt rỉ giọt của Tỉnh Thiên Thu , nó nhu thuận đĩnh khởi, màu phấn hồng hoàn mĩ bị xoa nắn đến đỏ bừng, quanh thân bộ lông thưa thớt không biết là bởi vì mồ hôi hay là mưa móc thừa dịp bấm vào một bên, Tiêu Thịnh nhịn không được đem tầm mắt hướng xuống phía dưới di động, tử huyệt đã ngạnh tím giống như đao bổ ra khó có thể tưởng tượng có thể cất chứa vật cứng như thế, mạnh mẽ trừu nhập, thậm chí có thể nhìn đến nội vách tường nộn thịt nhô ra, cả quanh thân không biết là dịch thể ai, chậm rãi thâm nhập đi vào,mãnh liệt mà trừu sáp phát ra tiếng nước phốc phốc . . . . . . . Tiêu Thịnh cảm giác chính mình bị cảnh tượng này kích thích , một cỗ nhiệt biến toàn thân nóng rực từ dưới dâng lên, giống như hơi nước , xoay tròn côn thịt, cuối cùng tìm được điểm nhỏ mẫn cảm kia. . . . .
“A. . . . . . . .” Tỉnh Thiên Thu phát ra tiếng thét chói tai cao vút. . . . . . . . . Bị kích thích , dùng hết toàn thân khí lực buộc chặt tiểu huyệt, bắn ra dịch thể màu trắng, phun ở trên ngực Tiêu Thịnh , cùng lúc đó, trong cơ thể rất nhanh tiến nhập một cỗ nhiệt lưu, bắn tới chỗ sâu nhất . . . . . . .
” Ô. . . . . . Tiêu Thịnh! ! ! ! !” Tỉnh Thiên Thu hữu khí vô lực mà đám đánh tựa vào trên người nam nhân, lại cảm giác bả vai có chất lỏng nóng nóng, hai tay đem trụ mặt Tiêu Thịnh vừa thấy. . . . . . .
“Ngươi này biến thái! ! ! ! Suy nghĩ cái gì a!” Thật không ngờ Tiêu Thịnh thế nhưng một bên cao trào một bên chảy máu mũi. . . . . . . . . ( quả nhiên được . . . . Huyết khí phương cương tiểu công quân )
“Thiên Thu bên trong thật thoải mái. . . . . . Vốn đang có thể liên tục càng lâu . . . . . . . Ô ô ô. . . . .” Tiêu Thịnh làm nũng nói.
“Thiên Thu ngươi lại đánh ta. . . . . . Người ta thực suy yếu! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !”
“Cút. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Đem gì đó của người xuất ra đi!” Thiên Thu suy yếu đỡ lấy cái trán.
“Ta không cần! . . . . . . . . Thiên Thu chúng ta lại đến một lần đi. . . . . . .”
” . . . . . . . . . . . . . . . . .”
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .