Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 121: Chương 121: Đích Nữ Trở Về (17)




Edt: Mítt

Chuyện Tô gia hướng Thẩm gia từ hôn không bao lâu vẫn ở đế đô lan truyền ra, ngay từ đầu tất cả mọi người đều nghĩ chuyện này nhất định là Tô gia vì bảo tồn mặt mũi của mình nên mới cố ý nói như vậy.

Tô Vãn sẽ chủ động hướng Thẩm Ngọc Thư từ hôn?

Đem chuyện này nói theo cách khác mới là hợp lí hợp tình!

Nhưng, không bao lâu sau, tin tức lại được Thẩm Ngọc Thư chính miệng chứng thực, hắn thậm chí chính miệng thừa nhận hắn cũng không muốn cùng Tô gia từ hôn!

Chuyện này bởi vì Thẩm Ngọc Thư nói ra lập tức trở thành đề tài cho đám thế gia công tử ăn chơi trác táng ở đế đô đem ra thảo luận.

Tất cả mọi người đều rất hiếu kì Tô Vãn là trúng ngọn gió nào mà muốn cùng Thẩm Ngọc Thư từ hôn, mà Thẩm Ngọc Thư lại là trúng tà gì, vậy mà còn không muốn cùng Tô Vãn từ hôn!

Việc lạ hàng năm đều có, mà năm nay đặc biệt nhiều nha!

Mấy ngày nay, trong Khánh Xuyên hầu phủ mây đen giăng đầy, mà Tĩnh Ninh hầu phủ cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Ngày đó sau khi Lưu thị từ Hoàng Giác tự trở về thì Thẩm Ngọc Thư đã đi rồi, chờ đến khi Lưu thị tới khuê phòng Tô Vãn tính khuyên nhủ cô không cần gấp gáp, lại bị Tô Vãn báo cho nàng biết cô đã cùng Thẩm Ngọc Thư ngả bài!

Lập tức, Lưu thị lập tức bạo tẩu!

Chỉ là Lưu thị bạo tẩu lại đối với nữ nhi của mình không nỡ xuống tay, cũng không có thể diện đi Khánh Xuyên hầu phủ thu hồi lời nói của Tô Vãn, cuối cùng Lưu thị đành phải đem hờn dỗi phát tác trên người Tô Vân.

Đáng thương Tĩnh Ninh hầu vẫn luôn là một thê nô, đối với lão bà của mình đó là nói gì nghe nấy, chỉ đâu đánh đó!

Thấy Lưu thị thật sự tức giận, Tô Vân cũng vì nữ nhi không biết tiến bộ của mình mà nhọc lòng, phu thê hai người tính toán, cuối cùng Tô Vân vẫn quyết định kéo xuống thể diện tự mình đi Tấn Thân Vương phủ một chuyến..

Đối với Tô Vân xem ra chuyện này nhất định là chủ ý của một mình Tô Vãn, mặc kệ nàng nhìn trúng phong hoa tuyệt đại hay là cơ trí vô song của Vương gia, Tấn Thân Vương là người cao quý thông minh như vậy, tuyệt đối sẽ không coi trọng nàng!

Không sai, Tô Vân chính là đối với nữ nhi của mình không tin tưởng như thế!

Hắn thậm chí đã chuẩn bị tốt việc phải bị người trong vương phủ cười nhạo, cũng may Tô Vân cũng quen thuộc tính cách của Tấn Thân Vương, biết hắn nếu là chướng mắt Tô Vãn cũng tuyệt đối sẽ không đem chuyện này lan truyền ra ngoài, cho nên làm tốt chuẩn bị Tô Vân thừa dịp trời tối mang theo gia đinh bên người tới cửa Tấn Thân Vương phủ bái phỏng.

Làm Tô Vân không nghĩ tới chính là, ở trong phủ Tấn Thân Vương, hắn đã được thủ vệ trông cửa cho tới tổng quản của vương phủ cực kỳ chân thành tha thiết hoan nghênh!

Cái này làm cho Tô Vân có chút ngoài ý muốn, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, cho đến khi ở thư phòng gặp được Tấn Thân Vương, Tô Vân do do dự dự vẫn là đem tâm tư của khuê nữ nhà mình uyển chuyển biểu đạt một chút.

Cuối cùng hắn còn vỗ bộ ngực của mình hướng Vương gia bảo đảm, sau này mình nhất định sẽ đối với tiểu nữ quản giáo nghiêm hơn, tuyệt đối sẽ không để nàng lại có cơ hội mạo phạm Vương gia!.

Tô Duệ vẫn luôn lười biếng nghe Tô Vân nói, thẳng đến khi hắn nói một lúc lâu cuối cùng cũng xong, Tô Duệ lúc này mới nhẹ nhàng nâng đôi mắt, ánh mắt đạm nhiên nhìn Tô Vân.

“Tĩnh Ninh hầu, ngài nói xong rồi?”

“A? Đúng.”

Tô Vân theo bản năng gật gật đầu.

“Được.”

Tô Duệ đứng dậy, thần sắc đạm mạc nhìn Tô Vân một cái, lúc này mới chậm rãi mở miệng.

“Hiện tại bổn vương có thể nói chứ? Thứ nhất, bổn vương thật thích Tô tiểu thư, rất nguyện ý nạp nàng làm phi! Thứ hai, trừ bổn vương ra, bổn vương tuyệt đối không cho phép bất kì nam nhân nào đánh chủ ý lên người nàng, cũng sẽ không tha cho kẻ nào động đến một sợi tóc của nàng! Đương nhiên, Tô đại nhân cùng tô phu nhân cũng không ngoại lệ, nếu không…… Tự gánh lấy hậu quả!”

Tô Vân:……

Bản hầu gia có phải gặp ảo giác rồi hay không?

Thấy Tô Vân đứng ngốc ở nơi đó, Tô Duệ không nói gì nữa, mà là không chút để ý cầm lấy chén trà sứ Thanh Hoa trên bàn sách, nhẹ nhàng nắm chặt ở trong tay thưởng thức một trận, sau đó, hơi dùng sức một chút, sứ Thanh Hoa thượng đẳng vậy mà trong giây lát liền ở trong lòng bàn tay Tô Duệ hóa thành một đống bột phấn!

Tô Vân:……

Ta không chỉ gặp ảo giác, chẳng lẽ ta còn hoa mắt rồi?

“Hầu gia, lời bổn vương nói, ngài nhớ kỹ rồi chứ?”

Thấy Tô Vân đã phục hồi lại tinh thần, Tô Duệ cười như không cười nhẹ nhàng vỗ vỗ đôi tay, vô số bột phấn từ lòng bàn tay hắn bay xuống..

(Boy cool ngầu là đây chứ đâu:v)

Một thân ảnh quỷ mị đột nhiên thoáng hiện, Truy Nguyệt cầm khăn lông đã chuẩn bị tốt, cung kính đưa tới trước mặt Tô Duệ.

Tô Duệ tiếp nhận khăn lông một bên sắc mặt đạm nhiên lau tay, một bên híp mắt chờ đợi hồi đáp của Tô Vân.

Tô Vân:……

Ta có thể cự tuyệt sao?

“Hồi, hồi Vương gia, hạ quan nhớ kỹ!”

Tâm tư chuyển mấy cái, Tô Vân cuối cùng vẫn là rũ đầu cung cung kính kính trả lời một câu.

Nhìn thấy Tô Vân thức thời như thế, Tô Duệ cũng khó có được vẻ mặt ôn hoà lên.

“Một khi đã như vậy, Tô đại nhân ngươi trở về chuẩn bị đi, chờ thêm một năm, bổn vương liền nghênh thú Tô tiểu thư, về sau chúng ta chính là người một nhà!”

Người một nhà gì đó, Tô Vân cảm thấy có điểm ưu thương! Có con rể nào uy hiếp đe dọa cha vợ mình như vậy không? Được rồi, ngươi là Vương gia, ngươi là Vương gia ngươi thắng……

Tô Vân hồi phủ lập tức khóa cửa phòng cùng phu nhân Lưu thị của mình ở trong phòng nghiên cứu nửa ngày, cho dù là Tấn Vương gia thâm tàng bất lộ, hay là hắn coi trọng nữ nhi của mình đều làm Tô Vân cảm thấy có chút quái dị, nhưng mà hai vợ chồng nghiên cứu tới nghiên cứu lui chỉ đạt được đến một cái kết quả làm người ta bất đắc dĩ.....

Quan cao hơn một bậc áp chết người, huống chi người kia lại là Tấn Thân Vương!

Đương nhiên, chủ yếu chính là nữ nhi làm bọn họ không bớt lo vẫn nguyện ý!.

Cho nên hôn nhân này, cũng chỉ có thể nhận?

Cứ như vậy, những nhóm người ăn chơi trác táng ở đế đô còn đang tranh luận rốt cuộc là Tô Vãn uống lộn thuốc hay là Thẩm Ngọc Thư uống lộn thuốc, Tĩnh Ninh hầu phủ đã lặng yên không một tiếng động cùng Tấn Thân Vương phủ định việc hôn nhân……

Biết được tiểu thư nhà mình cùng Tấn Thân Vương thành thân, trong viện Văn Nguyệt là người vui mừng nhất, bởi vì nàng theo Tô Vãn đi qua Tấn Vương phủ, chính mắt nhìn thấy Tấn Thân Vương đối với tiểu thư nhà mình tốt như thế nào, Văn Nguyệt là thật tâm vì tiểu thư nhà mình cảm thấy vui vẻ, so sánh xuống, Văn Ngọc biết được tin tức này, cả người càng ngày càng ưu thương tiều tụy.

Trong mắt nàng tiểu thư đây là bất đắc dĩ, ép dạ cầu toàn, tâm như nước lặng, tự đoạn đường lui……

Tóm lại, tiểu thư đi đến bước đường ngày hôm nay đều là do chính mình sai!

Này đây, thời điểm toàn bộ Tĩnh Ninh hầu phủ lặng yên không một tiếng động chuẩn bị hỉ sự cho năm sau, chỉ có một mình Văn Ngọc nội tâm bàng hoàng không biết nên làm thế nào cho phải……

Đảo mắt liền đến cuối năm, đêm giao thừa mỗi năm, bệ hạ đều phải mở tiệc khoản đãi văn võ bá quan, mà Thái Hậu cũng sẽ tại hậu cung mở tiệc chiêu đãi một chúng nữ quyến quý tộc.

Lúc này không chỉ Tô Vãn nhận được thiệp mời của Thái Hậu, tỷ muội Thẩm Thanh Cẩm cùng Thẩm Thanh Dao ở Khánh Xuyên hầu phủ cũng đồng thời nhận được thiệp mời của Thái Hậu.

Mấy ngày gần đây tuy rằng Khánh Xuyên hầu phủ đã chịu ảnh hưởng của việc bị Tô gia từ hôn, nhưng Thẩm Thanh Cẩm lại so với bất kì kẻ nào đều vui vẻ hơn nhiều.

Tuy rằng không biết Tô Vãn vì cái gì chủ động từ hôn, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến đại ca mình không cần lại nghênh thú nữ nhân làm mình chán ghét kia, Thẩm Thanh Cẩm liền tâm tình sảng khoái, hiện giờ thu được thiệp mời của Thái Hậu, Thẩm Thanh Cẩm ánh mắt xoay chuyển nảy ra ý hay.....

Nếu đã giải quyết xong nữ nhân làm mình chán ghét rồi, như vậy cũng nên đến phiên chính chủ Thẩm Thanh Dao, đời trước nàng ta trăm phương ngàn kế đoạt đi phu quân của mình, đời này Thẩm Thanh Cẩm vẫn còn chưa hết chướng mắt tra nam kia đâu!

Nếu Thẩm Thanh Dao muốn, mình làm người tốt liền làm tới cùng, dứt khoát thành toàn cho nàng ta cùng Ngũ hoàng tử!

Thịnh yến trừ tịch còn chưa diễn ra, sớm đã có người gấp không chờ nổi.....

Bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau, rốt cuộc ai mới là bọ ngựa, ai mới là hoàng tước?

~~~~~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.