Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 322: Chương 322: TG15: Yêu Tình Địch (13)




Edt: Mítt

~~~~~~~

Đối với Tô Duệ và Tô Vãn, Cố Thư Hành mặc dù không quen thuộc nhưng cũng không xa lạ, bốn người cùng nhau vào sảnh biệt thự, còn Khương Mẫn ở trong sảnh thì ngược lại hơi sửng sốt một chút, bởi vì bà chưa từng gặp qua hai người bạn này của con gái mình.

Chẳng lẽ là mới quen biết gần đây? Thoạt nhìn cũng không tồi, ít ra thì so với những người bạn giang hồ trước kia của con bé tốt hơn nhiều.

“Tình Tình, hai vị này là……”

Khương Mẫn đầu tiên là nhìn Tô Vãn sau đó lại cường điệu nhìn thoáng qua Tô Duệ, không có biện pháp Tô tướng quân thật sự là quá đặc biệt, ừm, chủ yếu là nhìn khí chất.

Tuy rằng Tô Duệ mặc một thân quần áo phổ thông bình thường nhưng Khương Mẫn vẫn nhạy bén cảm giác được tiểu tử này không đơn giản.

“Mẹ, hai vị này chính là bạn tốt nhất của con, đây là Tô Vãn, đây là Nhan Mộ Bạch! Tiểu Vãn, Tiểu Bạch, đây là mẹ tôi, hai người cũng giống như Cố Thư Hành kêu người dì Khương là được.”

“Chào dì Khương.”

Tô Vãn và Tô Duệ đều mỉm cười chào hỏi với Khương Mẫn, Khương Mẫn cũng lập tức mặt đầy tươi cười gật gật đầu với hai người.

“Nếu là bạn của Tình Tình, đều đừng khách sáo, cứ xem nơi này trở thành nhà của mình là được rồi!”

Khương Mẫn luôn rất tâm lý, bà tính đi thư phòng làm việc, không quấy rầy những người trẻ tuổi này nói chuyện với nhau, bà đi lên lầu trước còn không quên phân phó bảo mẫu trong nhà chuẩn bị trái cây và nước uống cho mọi người.

Lúc này, Tiêu Thanh đã hào sảng ngồi ở trên sô pha phòng khách, sau đó nhìn Tô Duệ và Tô Vãn vẻ mặt đắc ý nói: "Thằng nhóc chết tiệt kia đã bị tôi và Cố Thư Hành thu thập, đoán chừng sau này sẽ tuyệt đối không đến quấy rầy Tiểu Vãn nữa.”

Nghe Tiêu Thanh nói, Tô Vãn chỉ là cười cười mà Tô Duệ một bên lại đôi mắt bình tĩnh vẻ mặt phức tạp: “Tiêu tiểu thư, tôi có thể nói chuyện riêng với cô một chút không?”

Tiêu Thanh:……

Tiêu Thanh sửng sốt một chút, liếc thấy khuôn mặt Tô Duệ trịnh trọng, Tiêu Thanh chần chờ vẫn là đứng dậy: “Anh đi với tôi lên lầu đi!”

Nhìn bóng dáng hai người lên lầu, ánh mắt Tô Vãn lấp lóe, mà Cố Thư Hành một bên vẫn như cũ đoan đoan chính chính ngồi ở chỗ kia mặt trầm như nước.

“Không nghĩ tới thân thủ của bác sĩ Cố lợi hại như vậy.”

Tô Vãn mở miệng trước phá vỡ trầm mặc giữa hai người.

Nghe Tô Vãn nói, Cố Thư Hành chỉ nhàn nhạt lên tiếng: “Còn tốt, trước kia có học qua một chút mà thôi.”

“Như vậy sao.”

Nghe Cố Thư Hành nói, Tô Vãn nhịn không được nâng mắt ý cười doanh doanh nhìn hắn: “Trước kia tôi luôn cảm thấy bác sĩ Cố anh rất cao lãnh, không nghĩ tới cũng có lúc giận giữ vì hồng nhan, hắc hắc, anh nhất định là đặc biệt để ý Tiêu tiểu thư đúng không?”

Tiêu Tình……

Nghe Tô Vãn nhắc tới vị hôn thê của mình, trên khuôn mặt đẹp trai không có biểu tình gì của Cố Thư Hành rốt cuộc hiện lên một tia rối rắm.

Để ý sao?

Hắn tựa hồ chưa từng nghĩ đến vấn đề này, cho tới nay Cố Thư Hành cảm thấy mình sở dĩ giúp đỡ Tiêu Tình chỉ là bản năng không muốn nhìn cô gây chuyện mà thôi?

Thấy Cố Thư Hành hình như vẫn còn chưa quá thông suốt, Tô Vãn nhịn không được dựa vào trên sô pha, chậm rì rì thở dài một hơi: “Thật ra Tiêu tiểu thư cô ấy thật sự không tệ, rất nhiệt tình nguyện ý ra tay vì bạn bè, ừm, bác sĩ Cố, anh nói Mộ Bạch hắn tìm Tiêu tiểu thư có chuyện gì đây? Không phải là muốn thổ lộ với cô ấy chứ?”

Thổ, thổ lộ?

Truyện được đăng duy nhất trên wattpad

[HBNmoemoe]

Nghe Tô Vãn nói, Cố Thư Hành nhấc mắt lẳng lặng nhìn đôi mắt Tô Vãn, hắn há miệng thở dốc, muốn nói cái gì, nhưng lời nói đến bên miệng lại đột nhiên không biết nên nói như thế nào.

Tiêu Tình cô ấy, chẳng lẽ…… Thích Nhan Mộ Bạch sao?

Nhưng bọn họ rõ ràng mới vừa quen biết không bao lâu, cũng chưa từng gặp mặt riêng bao giờ!

Không biết làm sao, Cố Thư Hành đột nhiên nhớ tới ngày đó lúc đưa Nhan Mộ Bạch và Tô Vãn về nhà, ngóng nhìn bóng dáng hai người kia Tiêu Tình cô ấy hình như…… Vẫn luôn ở trong tối âm thầm cắn răng.

Nghĩ đến khả năng này, tâm hồn chưa từng rung động của Cố Thư Hành cũng hơi dao động một chút ——

Vị hôn thê yêu người khác, nên làm cái gì bây giờ?

Đây hình như là một vấn đề thật nghiêm trọng! Tha thứ cho bác sĩ Cố kiêm học bá từ nhỏ đã không am hiểu giải loại đề mục này, trong lúc nhất thời thật đúng là bị đề này làm khó ~

Lúc này, phòng ngủ trên lầu.

“Vào đi, đây là phòng của tôi.”

Tiêu Thanh dẫn Tô Duệ tới phòng ngủ của mình, phòng ngủ Tiêu Tình vốn dĩ tràn ngập hơi thở thiếu nữ, đáng tiếc hiện tại đã trở thành phòng của đàn ông, cho nên bạn có thể hiểu được trong phòng tự nhiên là một mảnh lôi thôi, tốc độ tạo ra rác của Tiêu Thanh bảo mẫu hoàn toàn không kịp thu thập.

“Tiểu Bạch, anh có cái gì…… Ách.”

Tiêu Thanh xoay người đang định hỏi người anh em mình có chuyện gì, ai biết hắn vừa quay người lại cả người đã bị Tô Duệ xách tới trong góc tường. Tiêu Thanh:……

“Anh, anh làm gì?”

Tiêu Thanh đã ý thức được mình đang ở thế yếu, lúc này nhìn thấy vẻ mặt Tô Duệ lạnh lẽo theo bản năng có chút sợ.

“Cô…… Rốt cuộc là ai?”

Tô Duệ nheo nheo mắt hơi thở trên người có chút lạnh thấu xương.

Nghe hắn nói, Tiêu Thanh mở to hai mắt nhìn chằm chằm Tô Duệ, hắn vô ý há to miệng, trong lúc nhất thời tâm tình nôn nóng, kinh hỉ cùng thấp thỏm tràn ngập nội tâm Tiêu Thanh ——

Chẳng lẽ, chẳng lẽ Tiểu Bạch nhận ra mình?

Tiêu Thanh đang miên man suy nghĩ, Tô Duệ đã lại lần nữa mở miệng.

“Tiêu Thanh, là cậu sao?”

“Tiểu Bạch, cậu……”

Lúc này cả khuôn mặt Tiêu Thanh đều là biểu tình vừa mừng vừa sợ: “Tiểu Bạch, cậu làm sao, làm sao sẽ……”

“Quả nhiên là cậu sao?”

Tô Duệ nhìn thấy phản ứng của Tiêu Thanh, sắc mặt của hắn hơi đổi, hai mắt cũng bắt đầu không tự chủ được phiếm hồng, giờ khắc này con ngươi hắn đã ẩn ẩn có nước mắt.

“Tiểu tử cậu, tiểu tử cậu…… Tồn tại cũng không nói cho anh em biết! Cậu biết cậu lừa tôi biết bao nhiêu nước mắt không?”

Nói xong Tô Duệ giơ tay đánh lên người Tiêu Thanh.

"Ai da!”

Tiêu Thanh nhịn không được ở dưới bàn tay của Tô Duệ nhảy loạn lên: “Tiểu Bạch, Tiểu Bạch tôi sai rồi! Tôi còn không phải là sợ dọa đến cậu sao, mượn xác hoàn hồn gì đó cũng không khoa học mà! Lại nói tiếp, cậu làm sao nhìn ra được? Tôi cảm thấy tôi diễn rất tốt!”

“Cậu cho là tôi bị ngốc à? Tiêu Tình đường đường là đại tiểu thư, thế nhưng biết địa chỉ nhà Tô Vãn, biết số điện thoại của cô ấy, thậm chí còn biết tôi bày quán ở nơi nào, kỳ quái nhất chính là đến ám hiệu độc đáo của tôi và Tiêu Thanh sáng tạo chỉ tôi với cậu ấy biết, lão tử mà còn đoán không ra cậu là ai vậy tuyệt đối là chỉ số thông minh có vấn đề!”

Tiêu Thanh:……

Thì ra lão tử thế nhưng lại có sơ hở chồng chất sao?

Nghe Tô Duệ nói, Tiêu Thanh cũng vì chỉ số thông minh của mình lau đi mồ hôi lạnh.

Ai, chỉ số thông minh quả nhiên là đáng thương, a phi phi, chỉ số thông minh của lão tử mới không thành vấn đề! Đó chỉ là do quan tâm nhiều quá sẽ bị loạn!

Nghĩ đến đây, Tiêu Thanh nhảy sang một bên sửa sửa quần áo vẻ mặt trịnh trọng nhìn Tô Duệ: “Cậu còn nói tôi, tôi hỏi cậu Nhan Mộ Bạch! Cậu nha có phải đã sớm lòng mang ý xấu đối với Tô Vãn nhà chúng ta hay không?”

“Ý xấu em gái cậu.”

Tô Duệ thấp giọng mắng một câu: "Vợ bạn không thể đụng tới cậu không biết à? Tôi chỉ là sau khi thấy cậu xảy ra chuyện ngoài ý muốn cô ấy thương tâm như vậy cho nên muốn an ủi cô ấy nhiều một chút, Tiểu Vãn là một cô gái tốt cô ấy biết nhà tôi khó khăn, không chỗ ở, lúc này mới chủ động cho tôi mượn một căn phòng để ở, hai người chúng tôi tuyệt đối là trong sạch!”

Tô tướng quân, khuôn mặt này của anh nói dối quả thật là mặt không đỏ tim không đập, kỹ thuật diễn đúng tiêu chuẩn ~

Nghe Tô Duệ nói, Tiêu Thanh cũng sửng sốt trong chốc lát, xác thật hắn cũng chưa tận mắt nhìn thấy hai người có hành động nào quá thân mật.

“Lại nói tiếp.”

Lúc này Tô Duệ nhướng mày liếc mắt nhìn Tiêu Thanh một cái: “Bây giờ cậu thành cái dạng này, cậu còn có thể cùng Tô Vãn làm cái gì đây? Tôi thấy bác sĩ Cố ở dưới lầu có ý với cậu, còn chơi anh hùng cứu mỹ nhân nữa! Cậu nói cậu coi như được đầu thai một lần nữa, làm phụ nữ gả đi!”

“Không có khả năng!”

Nghe Tô Duệ nói sắc mặt Tiêu Thanh lập tức trở nên rất khó coi: “Cùng lắm thì, cùng lắm thì tôi ra nước ngoài tìm bệnh viện tốt nhất phẫu thuật chuyển giới, lão tử mới không muốn làm phụ nữ để cả đời bị đàn ông khác đè ép, cậu nha nghĩ cũng đừng nghĩ!”

“Thật sao?”

Tô Duệ híp mắt, ánh mắt nguy hiểm nhìn Tiêu Thanh: “Đây chính là cậu nói, Tiêu Thanh, cậu cần phải nhớ kỹ nha!”

Tiêu Thanh:……

Chẳng lẽ lão tử còn có thể quên?

Được rồi, kiên quyết không quên, nhất định phải từng giờ từng phút nhớ kỹ mình là đàn ông, đàn ông thẳng~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.