Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 372: Chương 372: Tg18: vực sâu ma mị (2)




Edt: Mítt

~~~~~~~

Lily đi rồi, Tô Vãn xoay người đi vào phòng thí nghiệm của Tô điện hạ, phòng thí nghiệm ở phòng tối trong cung điện, trong phòng treo đèn thường minh ma pháp, ở trong phòng thí nghiệm bày đầy đủ loại thiết bị thực nghiệm.

Tô Vãn dựa theo ký ức nguyên chủ ở trong một đống lớn tài liệu thực nghiệm tìm được một ít đồ vật có thể sử dụng, lập tức chuyển thân đầu nhập vào thực nghiệm hoàn toàn mới, không bao lâu, Tô Vãn đã chế tạo ra một lọ dược tề ma pháp màu xanh biển.

Nhìn tác phẩm của chính mình, Tô Vãn hơi mỉm cười, cô ngửa đầu đem tất cả dược tề đều uống hết, đáy mắt liền có lam quang chợt lóe ——

Thật ra mị tộc vực sâu cùng với yêu nữ vực sâu giống nhau đều là chủng tộc thưa thớt có năng lực sinh sản rất kém cỏi, hơn nữa các cô trời sinh có được năng lực thiên phú không người nào có thể so sánh.

Yêu nữ vực sâu có thể sử dụng thân thể của mình làm vũ khí, có thể mê hoặc bất luận kẻ nào, mà vũ khí của mị tộc vực sâu các cô lại chính là âm thanh.

Âm thanh của mị tộc trời sinh mang theo mị hoặc chi lực, có thể làm người khác sinh ra ảo giác, nếu vận dụng tốt, lực phá hoại của âm thanh cũng vô cùng cường đại.

Cho nên, hiện giờ ở trên thị trường giao dịch xuất hiện mị tộc đều đã bị phong ấn, sau khi các cô ấy bị bắt, sẽ có pháp sư Ma tộc chuyên dùng thuật phong ấn phong ấn kĩ năng thiên phú của các cô ấy, cho nên, những nô lệ mị tộc đều là miệng không thể nói.

Nhưng chút trò nhỏ này đối với Tô điện hạ mà nói quả thực là không đáng nhắc tới, cô tùy thời có thể phối ra dược tề giải trừ phong ấn, làm chính mình khôi phục tiếng nói.

Nhưng ở nguyên cốt truyện, Tô điện hạ vẫn luôn không để ý tới việc nhỏ này, cô ấy vẫn luôn đắm chìm ở trong thế giới ma pháp luyện kim của chính mình, thẳng đến có một ngày, cô từ phòng thí nghiệm ra tới lại phát hiện Lily đang dùng thân thể của mình cùng với Asno ở trong cung điện của chính mình triền miên, cái này làm cho Tô điện hạ lập tức nổi giận! Tôn nghiêm của quý tộc Ma tộc không dung giẫm đạp, Tô điện hạ muốn trừng phạt Lily, lại bị Asno ngăn trở!

Mắt thấy thân phận của mình sắp bị bại lộ, Lily lập tức than thở khóc lóc thỉnh cầu Tô điện hạ tha thứ, hơn nữa nhu nhược đáng thương nói cho Asno biết mình không phải điện hạ chân chính, mà mấy ngày này mình đã không tự chủ được yêu Asno cho nên mới làm ra loại chuyện này.

Biết được chân tướng Asno thế nhưng không chỉ không tổn thương Lily, ngược lại đi theo cô ta cùng nhau đem Tô điện hạ cầm tù ở trong mật thất, hơn nữa dùng ma pháp phong ấn cửa ra vào mật thất.

Thì ra Asno sớm đã có dã tâm muốn xâm chiếm địa bàn Cotto, hắn vốn dĩ cố ý muốn tạo quan hệ tốt với Tô điện hạ chính là vì muốn giành được tín nhiệm của lĩnh chủ Cotto, hắn từng bước nắm lấy địa bàn như tằm ăn lên, hiện giờ thân phận Lily bại lộ, làm Asno lập tức có kế hoạch mới.

Hắn cầm tù Tô điện hạ chân chính, sau đó liên hợp Lily, nội ứng ngoại hợp, cuối cùng thành công chỉ huy thủ hạ của mình là đại quân Ma tộc xâm chiếm thành Baker, trở thành lĩnh chủ của một thế hệ mới ở nơi này.

Lúc ấy chiến hỏa tràn ngập, toàn bộ trong phủ lĩnh chủ một mảnh kêu rên, chờ Tô điện hạ chân chính bài trừ phong ấn ra tới thì tất cả đã muộn.

Cô ấy vốn có cơ hội một mình chạy trốn, nhưng vì cứu vớt phụ thân mình, Tô điện hạ cuối cùng cũng không có rời đi, ngược lại lựa chọn cùng tồn vong với thành Baker, đây là kiêu ngạo cuối cùng của cô, thân là một quý tộc Ma tộc cuối cùng.

Ở sau khi Tô điện hạ cùng lão lĩnh chủ chết, Lily còn giả mù sa mưa lập mộ bia cho hai người, cách một đoạn thời gian liền đi đến trước mộ bia sám hối, cô ta bắt đầu ở trong thành Baker làm việc tốt, thu dưỡng rất nhiều mị tộc và yêu nữ mà người khác đầu cơ trục lợi, không bao lâu, cô ta liền trở thành “Người lương thiện” nổi tiếng xa gần trong vực sâu vô tận.

Ở trong thế giới tội ác ngập trời này, tất cả cái “Thiện” đều sẽ được phóng đại vô hạn, những nhóm Ma tộc cấp thấp khác đang ở tầng chót nhất của vực sâu vô tận đau khổ giãy giụa đều coi vị lĩnh chủ phu nhân này là lãnh tụ tinh thần.

Đáng tiếc, thẳng đến cuối cùng cũng không có người nào biết, vị lĩnh chủ phu nhân phổ độ chúng sinh này của bọn họ cô ta đã vì tư lợi của chính mình mà thương tổn bao nhiêu người……

Như thế nào thiện? Như thế nào ác?

Ở trong nguyên thế giới, những người ở tầng dưới chót xem Lily như là thần minh, mà ở đáy lòng bọn họ lại xem lão lĩnh chủ Cotto như đại danh từ tàn bạo cùng huyết tinh.

Thật ra, Ma tộc nào có người lương thiện? Cho dù là những Ma tộc tầng chót nhất, bọn họ vẫn như cũ sẽ vì sinh tồn mà nâng đao với đồng bạn hoặc thân nhân của mình.

Quý tộc giết người chính là tàn bạo bất nhân, mà bọn họ giết hại lẫn nhau, chính là vì sinh tồn mà bất đắc dĩ?

HBNmoemoe... wattpad

………

“Thùng thùng.”

Ngoài cửa phòng thí nghiệm bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa nhẹ nhàng. (Khá nhẹ nhở =]]])

Ánh mắt Tô Vãn sáng lên, cô bước nhanh đi tới cửa, giơ tay dùng thuật cảnh trong gương, thấy ngoài cửa có một võ sĩ Ma tộc tóc lam anh tuấn, hắn mặc áo giáp màu đỏ sậm huyết tinh, trên khuôn mặt quen thuộc kia mang theo vài phần vội vàng, hình như là cảm ứng được Tô Vãn nhìn chăm chú, nam tử tóc lam hướng về phía Tô Vãn hơi mỉm cười, đồng tử màu đỏ sậm tràn đầy thần sắc ôn nhu.

“Anh đã đến rồi.”

Tô Vãn thở dài nhẹ nhõm một hơi, một bên mở cửa một bên nói nhỏ một câu.

“Ách.”

Nghe âm thanh mị hoặc nhân tâm của Tô Vãn, Tô Duệ ngẩn ra một chút, ngay sau đó nhíu mày: “Em cởi bỏ phong ấn?”

“Ừm.”

Tô Vãn lên tiếng, cô lúc này mới bỗng nhiên nhớ tới âm thanh của mị tộc rất đặc thù, xem ra sau này cô vẫn nên giả làm người câm mới tốt.

“Về sau tận lực đừng nói chuyện.”

Tô Duệ dặn dò Tô Vãn một câu, sau đó lôi kéo tay cô đi ra ngoài: “Asno cùng với nữ chủ đại nhân đang ở phía trước đánh lửa nóng, anh phỏng chừng lát nữa trở về trình diễn bị hạn chế, vợ, anh mang em đến chỗ anh trước!”

Lúc này cốt truyện vừa lúc phát triển đến thời điểm Asno cùng Lily củi khô lửa bốc, mà lúc hai người triền miên cẩu thả vừa vặn bị Tô điện hạ đánh vỡ.

Tô Duệ biết nếu mình không làm chút gì, không chừng Asno sẽ lại lần nữa phong ấn cầm tù Tô Vãn.

Cho nên hắn cần thiết phải ở trước khi nam chủ và nữ chủ trở về, đem Tô Vãn mang đi.

“Không cần để ý đến bọn họ, mang em ra khỏi thành Baker.”

Ánh mắt Tô Vãn lấp lánh nhìn Tô Duệ: “Lần này em không phải tới làm nhiệm vụ, em tới tìm Đinh Giai Giai!”

Đinh Giai Giai!

Tô Duệ nghe thấy cái tên này, trong đầu lập tức hiện lên tin tức về Đinh Giai Giai.

Hắn nhắm mắt lại cảm ứng một chút, xác thật ở trong phạm vị cảm ứng của Tô Duệ cũng không cảm giác được hơi thở linh hồn của Đinh Giai Giai.

“Cô ấy ở đâu?”

Nữ chủ và nam chủ đều ở thành Baker, như vậy thân là nhiệm vụ giả Đinh Giai Giai vì sao sẽ xuất hiện ở nơi khác chứ? Có nhiệm vụ giả không đáng tin cậy như vậy sao.

“Ách.”

Nghe Tô Duệ hỏi chuyện, Tô Vãn cũng chần chờ một chút: “Cô ấy, có lẽ ở Tử Linh luyện ngục?”

Tử Linh luyện ngục, cấm địa ở tầng sâu nhất trong vực sâu luyện ngục, nơi đó nguy hiểm đến Ma tộc cũng không dám ngông cuồng tự bước vào.

Vô tận vực sâu được gọi là Vô Gian địa ngục, nơi này không có mười tám tầng, nhưng lại chia làm từng tầng vực sâu, trung tầng vực sâu cùng thâm tầng vực sâu, mỗi một tầng vực sâu đều có quy tắc sinh tồn riêng, thành Baker chính là một lãnh địa nhỏ ở trung tầng, từ thành Baker đi thâm tầng vực sâu phải từ giữa tầng vực sâu ở điểm truyền tống cố định đi qua, đây là một dòng truyền tống vô cùng dài, phí truyền tống cũng cao đến thái quá.

“Được rồi, anh mang em trở về thu thập đồ vật trước, sau đó chúng ta cùng nhau rời đi!”

“Vâng.”

Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn gật gật đầu, cô lấy vòng cổ xanh thẳm chi tinh trên cổ mình xuống: “Thứ này em muốn mang đi, anh đem nó đặt ở trong nhẫn không gian của anh trước đi.”

Hiện giờ thân phận Tô Vãn ở trong phủ lĩnh chủ là “nô lệ cấp thấp Lily”, cô tự nhiên không thể trắng trợn táo bạo mang vòng cổ này đi ra ngoài, hơn nữa vòng cổ thần bí này là Cotto tiêu phí vốn to mua sắm cho con gái mình, Tô Vãn cũng không có khả năng đem thứ này để lại cho Lily.

Tô Duệ đem xanh thẳm chi tinh cất kĩ, hai người liền cùng nhau ra khỏi cung điện Tô điện hạ, mới vừa đi ra không xa vừa lúc gặp được quản sự trong phủ lĩnh chủ, nhìn thấy thân ảnh hai người, quản sự kia hướng về phía Tô Duệ mỉm cười: “Lam Mạt, ngươi đây là muốn đi đâu?”

Lam Mạt chính là tên của Tô Duệ ở thế giới này, mà thân phận của hắn lại là ma vũ sĩ bảo hộ Tô điện hạ.

Đương nhiên, người hắn nguyện trung thành là Tô điện hạ chân chính, đáng tiếc sau đó hắn vẫn luôn chẳng hay biết gì mà nguyện cả đời trung thành cho Tô điện hạ giả mạo.

Đây tuyệt đối là nam phụ đáng buồn nhất mà Tô Duệ gặp qua, không gì sánh nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.