Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 53: Chương 53: Tình Nhân Thế Thân (16)




Edt: Mítt

Tổng tài mỹ phẩm Phương Tử Mộ thế nhưng ký hợp đồng trở thành người phát ngôn cho sản phẩm mùa thu mới nhất của EVFA!

Tin tức này vừa ra lập tức làm thương giới cùng tập thể vòng luẩn quẩn trong giới thượng lưu Tương Thành chấn động.

Rất nhanh liền có truyền thông truyền ra ảnh chụp hôm yến hội sinh nhật của Tiêu Cảnh Mặc, ảnh chụp kia đúng là thời điểm Tô Vãn cùng Tô Duệ khiêu vũ bị chụp lén, thật nhanh tin tức về Phương đại thiếu cùng tổng giám đốc Tô Vãn của EVFA yêu nhau lan truyền khắp toàn bộ Tương Thành……

Lúc này, Tô Duệ đã dựa theo ước định hợp đồng giúp Tô Vãn chụp quảng cáo một quý sản phẩm mới nhất, bởi vì thân thể hiện tại của Tô Duệ đặc biệt tiêu chuẩn, chụp ra bộ ảnh cũng đặc biệt xuất sắc, Tô Vãn đem bộ ảnh gửi qua tổng bộ nước ngoài, cùng ngày nhận được phản hồi cùng khen thưởng của tổng bộ.

Rất nhanh, quầy kinh doanh của EVFA Tương Thành đều thay hình hảnh của người phát ngôn mới nhất, Phương Tử Mộ ở Tương Thành vẫn là có lực kêu gọi, cùng ngày thay biển quảng cáo mới, quầy chuyên kinh doanh sản phẩm mới cơ hồ đều tranh mua không còn.

Nương theo nhiệt độ như vậy, cuộc họp báo về sản phẩm mới của EVFA phá lệ được người người chú ý, tình huống chưa bao giờ có, hiệu quả phi phàm.

Đây là sau khi Tô Vãn lên đương nhiệm, bởi vì hoàn thành quá mức hoàn mỹ, sau khi cuộc họp báo kết thúc, Tô Vãn liền đặt một khách sạn mang toàn thể nhân viên đi chúc mừng, đương nhiên người phát ngôn của nhãn hiệu này, Tô Duệ cũng tham gia tiệc ăn mừng lần này.

Hai người gần đây rất ít lui tới, Tô Vãn luôn là lời nói lạnh nhạt, Tô Duệ dường như cũng không muốn tự tìm mất mặt.

Bữa tiệc ăn mừng, tất cả mọi người cảm xúc tăng vọt, tiệc rượu cuối cùng, đại bộ phận mọi người đều uống say.

Có lẽ là bởi vì uống quá nhiều rượu, ánh mắt Tô Duệ có chút mê ly, hắn thấy Tô Vãn cả đêm cũng không uống chén rượu nào, vẫn luôn tự do lạnh nhạt ở ngoài mọi người, người khác e ngại chức vị của cô, không ai dám đi lên mời rượu, Tô Duệ lại mặc kệ nhiều người như vậy, hắn trực tiếp xách một chai rượu tới an vị bên người Tô Vãn.

Men say làm ánh mắt hắn mông lung, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Vãn.

“Tôi giúp em việc lớn như vậy, em cùng tôi uống rượu đi.”

“Chúng ta bất quá là đôi bên cùng có lợi.”

Tô Vãn giơ tay đẩy chai rượu Tô Duệ đặt trước mặt mình ra.

“Đôi bên cùng có lợi? Tôi làm sao không cảm thấy chính mình chiếm tiện nghi a?”

Tô Duệ có chút bất mãn cười cười, lại cố chấp đem bình rượu đẩy trở về.

“Phương gia mấy người không phải tính toán tiến quân vào ngành bách hóa sao?”

Tô Vãn nghiêng thân, một tay nâng má, nâng khóe mắt, liếc mắt nhìn Tô Duệ một cái

“Nếu tôi có thể thuyết phục tổng bộ hủy hợp đồng cùng tập đoàn Hạo Nguyệt, đổi lại cùng công ty mỹ phẩm của các người hợp tác thì sao?”

Phương gia là dựa vào đầu tư tài chính lập nghiệp, tài phú lúc trước tích lũy thực nhanh, nhưng mà ở thời đại kinh tế phát triển nhanh như hôm nay cũng không phải là kế hoạch lâu dài, so sánh mà nói, Tiêu gia vẫn luôn là làm đâu chắc đấy, bọn họ lập nghiệp dựa vào chuỗi siêu thị cùng bách hóa, tuy rằng hiện tại tập đoàn Hạo Nguyệt của Tiêu gia đã bắt đầu lấn sang các ngành nghề khác, thậm chí bao gồm ngành địa ốc, nhưng trên thực tế, ngành bách hóa vẫn là căn cơ của Tiêu gia.

Địa ốc lợi nhuận kếch xù nhất thời, chung quy sẽ không quá lâu dài, đặc biệt là ở lúc quốc gia ra lệnh hạn chế, toàn bộ thị trường đã bắt đầu xuất hiện xu hướng suy tàn.

Tương phản, người trẻ tuổi dần dần đi vào xã hội, bọn họ thành quần thể chủ lực tiêu phí nhất, mà quần thể tiêu phí cao này đem ngành bách hóa kéo theo phát triển.

Phương gia kỳ thật cũng thấy được ưu thế phát triển của phương diện này, đang định thành lập hệ thống công ty bách hóa đứng đầu Tương Thành.

EVFA là nhãn hiệu thời trang cùng trang sức cao cấp thời thượng ở Âu Châu, rất có lực kêu gọi.

Lúc này nếu EVFA bỏ Tiêu gia mà đi, ngược lại cùng Phương gia hợp tác, sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến lựa chọn của những nhãn hiệu khác.

Này đối với Phương gia mà nói quả thực chính là một đại ích lợi.

Quả nhiên, nghe được Tô Vãn nói, cảm giác say của Tô Duệ biến mất trong nháy mắt, hắn ngưng mắt bình tĩnh nhìn Tô Vãn

“Em nói thật?”

"Đương nhiên là thật, người của tổng bộ rất thưởng thức anh, nếu cùng các người hợp tác có thể làm cho chúng ta được càng nhiều lời ích hơn, bọn họ vì cái gì sẽ phản đối chứ?”

Thương nhân, lấy lợi ích lớn nhất làm tiền đề.

Ở trên thương trường, sẽ không có bằng hữu vĩnh viễn hay kẻ địch vĩnh viễn.

“Bọn em cùng Hạo Nguyệt hợp đồng hình như còn nửa năm?”

Tô Duệ dùng ngón tay gõ gõ cái bàn.

“Nửa năm này thời gian nói không chừng sẽ có biến hóa khác."

Tuy rằng không biết cụ thể nội dung bọn họ hợp tác, nhưng Tô Duệ có thể tưởng tượng được, tiền vi phạm hợp đồng tuyệt đối là một con số thiên văn.

“Em nên biết, tôi chờ không được lâu như vậy.”

Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn chỉ là hướng về phía hắn thần bí cười cười

“Tôi có biện pháp làm phía Tiêu Cảnh Mặc chủ động hủy hợp đồng.”

Tô Vãn làm việc luôn luôn thích từng bước từng bước một, tính tính thời gian, cô cảm thấy Tiêu Cảnh Mặc ngay lúc này hẳn là đã điều tra ra một ít thứ.

Lần sau gặp mặt, thật không biết là cái tình cảnh gì nữa.

Thấy Tô Vãn một bộ dáng định liệu trước, Tô Duệ chỉ cảm thấy ngực có chút buồn.

Đúng rồi, cô vẫn luôn có biện pháp như vậy, nếu không cũng sẽ không đem nhiều người xoay mòng mòng như vậy.

Đối với kỹ thuật diễn cùng tâm cơ của Tô Vãn, Tô Duệ có lĩnh hội sâu sắc nhất.

Rầu rĩ rót cho mình một ly rượu, Tô Duệ không nói một lời đem ly rượu trắng uống một hơi cạn sạch…

Tiệc ăn mừng sau khi kết thúc, trừ Tô Vãn, một đám người bên trong chỉ còn lại có Hứa Kiệt còn có thể miễn cưỡng bảo trì thanh tỉnh.

“Tô tổng, tôi đem bọn họ lần lượt đưa lên xe, cô chiếu cố tốt Phương thiếu đi!”

Hứa Kiệt cảm thấy mình thật là một trợ lí tốt nhất trên thế giới này.

Thấy Hứa Kiệt đỡ đồng nghiệp say khướt, đem bọn họ đưa lên taxi, Tô Vãn xoay người lại, mắt nhìn thấy Tô Duệ không chút hình tượng dựa vào Maserati của chính mình.

Nhìn nửa ngày, cuối cùng Tô Vãn vẫn là lắc lắc đầu, cô đi đến bên cạnh Tô Duệ, đưa tay vào túi áo hắn đem di động lấy ra.

“Mật khẩu là cái gì?”

Tô Vãn một bên nhìn chằm chằm màn hình di động, một bên giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Tô Duệ.

“Mật khẩu?”

Tô Duệ có chút mơ hồ ngước mắt, hốt hoảng nhìn Tô Vãn, sau đó mơ hồ cười cười:

“Mật khẩu, mật khẩu là……0607.”

Tô Vãn có được mật khẩu lập tức mở khóa di động, ở người liên lạc tìm được số của Phương Tử Vấn, không chút do dự gọi qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.