Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 45: Chương 45: Tình Nhân Thế Thân (8)




Edt: Mítt

"Tô tổng, đây là giấy xin phép nghỉ của trợ lí Thẩm.”

Buổi sáng Tô Vãn vừa đến cửa công ty, tại quầy lễ tân liền nhận được một tờ giấy xin nghĩ phép, Tô Vãn liếc mắt nhìn chữ kí tuấn dật của Thẫm Vĩ trên giấy. Trên tay không có động tác gì, cặp mắt đào hoa kia lại không tự chủ được mị mị:

“Cô nói cho Thẩm Vĩ biết, nếu không tới đi làm thì trực tiếp đưa cho tôi một tờ đơn từ chức là được, thời hạn nửa giờ!”

Rốt cuộc là ai cho hắn lá gan đó, vậy mà hôm nay còn có mặt mũi viết đơn xin nghĩ phép? Chuyện ngày hôm qua còn chưa có cùng hắn tính sổ đâu.

Thấy Tô Vãn không chút do dự xoay người vào thang máy chuyên dụng cấp cao của công ty, tiểu mỹ nữ trước quầy bẹp bẹp miệng, thật nhanh gọi điện cho Thẩm Vĩ:

“Thẩm ca, em thật sự tận lực rồi, Tô tổng thật sự quá nghiêm túc……”

Nửa giờ sau, Thẫm Vĩ đổ mồ hôi đầm đìa xuất hiện trong văn phòng Tô Vãn.

" Boss.”

Thẩm vĩ một bên xoa mồ hôi trên trán, một bên cẩn thận nhìn Tô Vãn trên ghế giám đốc.

“Cậu đến muộn một phút hai mươi bảy giây.”

Tô Vãn mặt không biểu tình ngẩng đầu lên, nhìn Thẩm Vĩ mặt mày như đầu heo, Tô Vãn sửng sốt một chút, ngay sau đó hơi hơi nhướng mày: “Đây là lí do anh không đi làm?”

“Ách.”

Thẩm Vĩ bị đánh sưng thành đầu heo trên mặt giờ phút này lộ ra cảm xúc phức tạp rối rắm, nhìn thật sự quá mức chướng mắt.

Tô Vãn dứt khoát đem ánh mắt chuyển tới một bên trên máy tính, nhìn trên màn hình biểu đồ xu thế cổ phiếu, cổ phiếu của tập đoàn Hạo Nguyệt mấy ngày nay lại có xu hướng tăng lên rồi.

Thấy Tô Vãn không hề dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn mình, Thẩm Vĩ rốt cuộc thở dài một hơi nhẹ nhõm, hắn cũng không dám trực tiếp nói cho Tô Vãn biết vẻ mặt đã sưng thành đầu heo của mình tất cả đều do Phương đại thiếu gia ban tặng.

Muốn nói chính xác chắc là do ý muốn chiếm hữu mãnh liệt cùng sự ghen ghét của nam nhân đi, Thẩm Vĩ cũng không phải chưa thấy qua, nhưng mà Phương đại thiếu hắn thật sự quá không nói lý rồi?

Hắn còn không phải là bị sếp Tô Vãn bắt làm bạn trai hay sao?

Động tác thân mật nhất chính là chị Vãn choàng tay hắn thôi mà, hắn tới cả ngón tay chị Vãn cũng chưa đụng tới a, kết quả ở Tiêu gia đã bị Phương Tử Mộ ở trong nhà vệ sinh đánh thành ra như vậy, vết thương trên mặt đều là nhẹ, những vết thương trên người ở nơi không nhìn thấy mới thật sự là đau a.!

Tưởng tượng đến thủ đoạn tra tấn bức cung của Phương Tử Mộ so với FBI, đến bây giờ Thẩm Vĩ còn cảm thấy toàn thân đều vô cùng đau đớn.

Không thể trêu vào, thì nhất định phải trốn nhanh thôi!

“Chị Vãn.”

Trong lòng Thẩm Vĩ hạ quyết tâm về sau nhìn thấy Phương đại thiếu gia nhất định phải đi đường vòng, lúc này lại bắt đầu rối rắm vấn đề công tác của chính mình.

" Cậu như thế nào còn ở chỗ này?”

Tô Vãn lại lần nữa nghe được âm thanh của Thẩm Vĩ liền quay đầu nhìn về phía hắn:

“Cậu hôm nay không có công tác sao?”

“Cái kia…… chị Vãn, chị xem tôi có thể…… Có thể đổi chức vị khác được không?”

Thẩm Vĩ cẩn thận hướng về phía Tô Vãn cười cười: “Chị xem hai ngày này mặt của tôi như vậy, nếu bị người ta nhìn thấy, thật sự là……”

“Cậu nói không sai.”

Tô Vãn giơ tay, dùng ngón tay thon dài gõ gõ tập văn kiện trên bàn làm việc: “Hôm nay cậu đến lầu bốn bộ nghiệp vụ đi báo danh đi, người được chọn làm trợ lí tiếp theo tôi sẽ nhờ bộ phận nhân sự an bài.”

Ách, a?

Thẩm Vĩ kinh ngạc nhìn Tô Vãn, trời đất chứng giám hắn chỉ là không muốn tiếp tục làm cái chức trợ lí tuy cao mà nguy hiểm này thôi, hắn không nghĩ đến sẽ trực tiếp bị giáng chức đến dưới lầu bốn bộ nghiệp vụ làm lại từ đầu a?

“Chị Vãn, boss, tô tổng ơi! Chị suy nghĩ lại đi, kỳ thật tôi……”

Thẩm Vĩ sốt ruột đến không biết nên nói cái gì nữa, ở trước mặt Tô Vãn quơ chân múa tay nửa ngày, lại làm cho mình đổ mồ hôi toàn thân.

“Đã quyết định như vậy rồi.”

Tô Vãn không quan tâm ngũ quan của Thẩm Vĩ đang vặn thành một đoàn, dứt khoát sắp xếp tốt công việc cho hắn.

Liếc thấy Thẩm Vĩ gục đầu xuống đi về thu thập đồ dùng cá nhân của chính mình, Tô Vãn cười cười, từ ngăn kéo của bàn làm việc lấy ra Ipad cá nhân, nhanh tay nhập mật mã tài khoản ngân hàng của mình ở nước ngoài, nhìn đến tám con số trong tài khoản, Tô Vãn nhịn không được nhíu nhíu mày, chừng này tiền so với tổng tài sản của tập đoàn Hạo Nguyệt thì chỉ là con số lẻ mà thôi.

Xem ra, lấy địa vị của bản thân hiện tại muốn một người lay động Tiêu gia, là không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ.

Cũng may……

Tô Vãn dựa vào ghế, bất tri bất giác nghĩ tới Tô Duệ, hắn hiện tại là Phương đại thiếu gia, đồng thời cũng là người nên theo đuổi Lạc Sơ Sơ mới đúng.

Tuy rằng hiện tại còn chưa hiểu rõ Tô Duệ muốn đối đãi với Lạc Sơ Sơ như thế nào, nhưng ít nhất, Tô Duệ cùng Tiêu Cảnh Mặc là địch.

Địch nhân của địch nhân, chính là bằng hữu của chính mình.

Tuy rằng minh hữu này hơi không đáng tin, nhưng ít nhất vẫn rất có giá trị lợi dụng, không phải sao?

…………

Nhãn hiệu EVFA là nhãn hiệu xa hoa rất được hoan nghênh ở Hoa Hạ, kinh doanh chủ yếu là trang phục cao cấp dành cho quý ông, nước hoa cùng với nhiều mỹ phẩm dưỡng da dành cho nam giới khác.

Tô Vãn đến Tương Thành đã được một đoạn thời gian, đoạn thời gian này cô cuối cùng cũng đem những công việc mà tổng giám đốc tiền nhiệm lưu lại giải quyết ổn thỏa.

Hiện nay trong công ty kế hoạch chủ yếu là sản phẩm mới dành cho mùa thu, nhưng người phát ngôn trong buổi hợp báo tuyên truyền lại xảy ra vấn đề.

Nguyên lai người phát ngôn của EVFA ở Hoa Hạ là nam thần tiểu thịt tươi mới nổi gần đây nhất của Hoa Hạ, kết quả là ở hai tháng trước nam thần đã bị tuôn ra scandal ly hôn, cái này làm cho thanh danh của hắn ở trong vòng xuống dốc không phanh, EVFA tự nhiên cũng vì lí do đó cùng với nam thần hủy hợp đồng, hiện tại vị trí người phát ngôn vẫn chưa chọn ra, có rất nhiều công ty quản lý đều chủ động bàn bạc, nhưng mà không ai có thể lọt được vào mắt Tô Vãn.

Thói quen của Tô Vãn là nhập vai bất luận nhân vật nào đều phải sử dụng hết sức lực, làm bất luận cái nhiệm vụ gì đều phải cố gằn làm được tốt nhất.

Người tiêu thụ của EVFA mặc định là tập trung vào thành phần tinh anh của xã hội, lúc trước bởi vì nam thần hắn có một khuôn mặt tổng tài bá đạo, công ty mới liếc mắt một cái nhìn trúng hắn làm người phát ngôn, nhưng hiện tại xuất hiện gièm pha đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự cùng doanh số của EVFA.

Phải biết rằng đại đa số đồ dùng của đàn ông chủ yếu đều là do phụ nữ mua, bất luận một người phụ nữ nào cũng sẽ không thích sự phản bội trong tình cảm, và cũng sẽ có ác cảm với nhãn hiệu có người phát ngôn cũng phản bội với vợ của mình…….

Ở trong văn phòng lại thêm một ngày, các bộ phận công nhân đã đều lục tục tan tầm rời khỏi công ty, Tô Vãn xoa xoa ấn đường, đem tư liệu hình ảnh của các tiểu thịt tươi chất chồng trên bàn làm việc tùy tiện ném vào thùng rác, lúc này mới đứng dậy cầm lấy áo khoác trên ghế xoay người ra khỏi văn phòng.

Bãi đỗ xe ngầm lúc này so với ban ngày trống trải hơn nhiều, giày cao gót của Tô Vãn mỗi một bước đi đều sẽ vang lên một trận tiếng vang thanh thúy trong bãi đổ xe trống rỗng.

Công ty cấp cho cô một chiếc xe hơi màu trắng, buổi sáng hôm nay thời điểm Thẫm Vĩ từ chức đã đem chìa khóa trả lại cho Tô Vãn, chỉ là Tô Vãn không ngờ được tên gia hỏa Thẩm Vĩ không đáng tin cậy kia sẽ đem xe ngừng tận cùng bên trong bãi đỗ xe.

“Tô Vãn!”

Không đợi Tô Vãn đi đến trước xe của chính mình, cô đã bị Tiêu Cảnh Mặc gọi lại.

Nghe được âm thanh trầm thấp dễ nghe của Tiêu Cảnh Mặc, Tô Vãn ngây ra một lúc, thân thể cứng đờ chậm rãi xoay người lại, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tiêu Cảnh Mặc nghiêng mình tựa vào một chiếc xe màu đen phiên bản giới hạn khoa trương, xe thể thao tượng trưng cho sự xa hoa ưu nhã đẳng cấp, phối hợp với nhan sắc của một tổng tài bá đạo.

…………

“Tiêu tổng.”

Vô luận đáy lòng phun tào như thế nào, Tô Vãn nhìn về phía Tiêu Cảnh Mặc ánh mắt như cũ muốn nói lại thôi mỏi mắt chờ mong.

Vốn dĩ nghe được xưng hô xa lạ của Tô Vãn, đáy lòng Tiêu Cảnh Mặc rất là bực bội, nhưng khi nhìn đến đôi mắt liếc mắt đưa tình của cô, tâm tình Tiêu Cảnh Mặt đột nhiên bình tĩnh trở lại.

“Tìm một chỗ nói chuyện, thế nào?”

Tiêu Cảnh Mặc hướng về phía Tô Vãn cười cười, xoay người phi thường thân sĩ mở cửa xe thể thao ra.

“Cũng được.”

Tô Vãn bình tĩnh nhìn Tiêu Cảnh Mặc liếc mắt một cái: “Vừa đúng lúc, tôi cũng có chuyện muốn nói với anh.”

################

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.