Nhị Nữu làm cùng công ty với Cố Nhan Tuyết, còn cùng tầng với cô ấy, mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cũng không biết xảy ra chuyện gì, Cố Nhan Tuyết này còn rất có năng lực, từ nhân viên nhảy lên thành cấp trên của Nhị Nữu, cũng chính là tổng biên tập.
Trong công ty đều lan truyền cô ấy và Boss có một chân, Nhị Nữu nghe nghe cũng cảm thấy như vậy.
Lý Tiểu Ngư nghe thấy ba chữ Cố Nhan Tuyết, nghi hoặc hỏi: “Cố Nhan Tuyết là ai?”
Mười năm, rất nhiều ký ức đều phai nhạt, dư lại chỉ còn ký ức khắc sâu được chôn dưới đáy lòng.
Nhị Nữu: “.........”
“Chính là......” Nhị Nữu vừa định giải thích, bên tai lại truyền đến tiếng ồn ào, đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Cố Nhan Tuyết bị mọi người vây quanh, Cố Nhan Tuyết không hề luống cuống, giơ tay nhấc chân lộ ra sự tự tin trầm ổn.
Hoàn toàn không giống sơ trung, một Cố Nhan Tuyết quái gở chỉ cúi đầu làm bài tập.
“Cậu nhìn đi, tớ ghét nhất bộ dáng này của cô ta.” Nhị Nữu bẹp miệng nói, mình và Cố Nhan Tuyết đúng là không hợp.
Lúc này, Cố Nhan Tuyết cũng thấy hai người, xuyên qua đám người, đi đến trước mặt hai người, đôi mắt lướt qua Lý Tiểu Ngư, rơi xuống Nhị Nữu, “Đã lâu không gặp.”
Lý Tiểu Ngư gật đầu nói: “Đã lâu không gặp, Cố Nhan Tuyết.”
Nhị Nữu nâng cằm, đôi mắt không thèm nhìn Cố Nhan Tuyết một lần, hừ lạnh một tiếng.
Lý Tiểu Ngư vội nâng khuỷu tay chạm vào Nhị Nữu, ý bảo đừng mất lịch sự.
Nhị Nữu nắm chặt nắm tay, không tình nguyện nói: “Đã lâu không gặp.”
Đôi mắt Cố Nhan Tuyết hơi lóe, khóe miệng cong lên nói: “Không phải hôm qua vừa gặp ở công ty sao?”
Nhị Nữu vừa nghe, càng tức giận, có cấp trên nào tăng ca, còn bắt người khác tăng ca cùng mình, tối hôm qua đêm khuya mới được về nhà, tuy Cố Nhan Tuyết đưa về, nhưng đây không phải nên làm sao? Còn muốn vào nhà uống nước, mơ mộng! Một ngụm nước cũng đừng nghĩ!
“Tớ đi ăn đây, Tiểu Ngư, hai người nói chuyện!” Nhị Nữu không muốn nhìn thêm, xoay người rời đi.
Lý Tiểu Ngư hé miệng, kinh ngạc không biết muốn nói gì, đây là lần đầu tiên cô thấy Nhị Nữu như vậy, Cố Nhan Tuyết thoạt nhìn rất ôn nhu với Nhị Nữu a, sao Nhị Nữu lại tức giận..... Thật là không nghĩ ra a.
Cố Nhan Tuyết mỉm cười, nhìn bóng dáng Nhị Nữu rời đi, mới thu hồi ánh mắt, nói với Lý Tiểu Ngư: “Tôi muốn cảm ơn cậu.”
“Cảm ơn tôi về...... Điều gì?” Lý Tiểu Ngư không hiểu ngẩng đầu lên.
Ánh mắt Cố Nhan Tuyết nhìn phía xa, giống như nhớ lại, nửa ngày sau mới nói: “Không có gì, chỉ muốn nói tiếng cảm ơn với cậu.”
-
Khi mọi người đều đến đông đủ, ngồi vào bàn tròn, phòng bao cũng đủ rộng, hơn ba mươi người, chia làm bốn, năm bàn, ầm ĩ ồn ào, lớp học còn vài người không tới, không phải đi nơi khác công tác thì có việc không tới được.
Khi Tôn Nguyên tới lại càng thêm náo nhiệt, rất nhiều người vây quanh bàn Tôn Nguyên nói chuyện, phần lớn đều muốn vào công ty của cậu ta, thăng chức rất nhanh.
Rất nhiều nữ sinh trang điểm xinh đẹp, đều độc thân, ánh mắt nhìn Tôn Nguyên đều sáng rực, tuy cậu ta đổi bạn gái rất nhanh, nhưng hào phóng a, muốn mua cái gì đều mua, ngay cả phí chia tay cũng nhiều, ai không muốn leo lên.
Lý Tiểu Ngư ngồi ở bàn trong cùng ăn kẹo, Nhị Nữu ngồi bên cạnh, dáng người Nhị Nữu khi gầy xuống đặc biệt tốt, có thể so với người mẫu, răng trắng môi hồng, khóe mắt hơi nhếch, quyến rũ xinh đẹp, làm người khác cảm thấy không có cảm giác an toàn.
Vậy nên những người theo đuổi Nhị Nữu đều là tra nam không có ý tốt.
Nhị Nữu đang nói chuyện vui vẻ với người bên cạnh, đề tài là bí quyết giảm béo gì đó.
Lý Tiểu Ngư liếm liếm lợi sưng đỏ, nhìn đầy bàn đồ ăn lại không thể động đũa, chán đến chết chọc chọc chén sứ.
Lúc này, cửa phòng bao mở ra, tiếng nói chuyện ầm ĩ bên tai dừng lại, Lý Tiểu Ngư ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, lại nhìn thấy người vừa lúc nãy.
Thân tặng @jacquilyngin