“Trời ạ, sao cậu ta lại ngồi cùng chúng ta nha!”
“Cậu cũng nhận ra sao? Tớ nhìn nửa ngày, cậu ta thế nhưng nhuộm tóc.”
“Vậy thì sao chứ, Lý Thanh Sâm cũng sẽ không thích loại người này, cậu xem có ai mà không chán ghét cậu ta!”
“Cậu nói nhỏ thôi, đắc tội cậu ta sẽ không có kết cục tốt a, người kia chơi cùng cậu ta, nghe nói bị gì kia, hiện tại đều thôi học.”
“Thật sao??”
Thẩm Ngư nghe mấy nữ sinh nói mà đau đầu, giơ tay che lại nửa bên mặt, hít sâu một hơi, chuyên tâm xem thi đấu.
【 Ký chủ, phải cẩn thận nữ phụ Lâm Uyển Uyển. 】
Thẩm Ngư: “Cô ta sẽ trả thù tôi?”
Hệ thống đã đi cùng cô qua một thế giới, đối xử với cô cũng tận tâm tận lực, tuy rằng có đôi khi ở trong cửa hàng đạo cụ có hơi hố, mặt khác đều khá tốt.
【 Đúng vậy, ký chủ vẫn nên để ý một chút. 】
“Được.”
Trong lúc nói chuyện cùng hệ thống, nửa trận sau đã sắp kết thúc, điểm số hai bên từ Lý Thanh Sâm kết cục bắt đầu, dần dần bị đối phương đuổi kịp, thậm chí hiện tại còn tụt lại phía sau.
Không khí ngưng kết lại,mấy người kích động mê muội kêu gào Lý Thanh Sâm ra sân.
Bất quá nữ sinh bên cạnh Thẩm Ngư nói bởi vì chân Lý Thanh Sâm bị thương, bây giờ lại ra sân sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Ánh mắt Thẩm Ngư hướng về phía Lý Thanh Sâm đang ngồi nghỉ ngơi, lại không nghĩ rằng hắn cũng đang nhìn về phía này.
Thẩm Ngư còn chưa tỏ vẻ, mấy nữ sinh bên cạnh đã hưng phấn.
“Có phải Lý học trưởng đang nhìn tớ không?”
“Nhất định là đang nhìn tớ!”
Thẩm Ngư mặt không đổi sắc thu hồi tầm mắt, nói với hệ thống: “Lý Thanh Sâm này làm tôi cảm thấy quen thuộc.”
【.........】
Hệ thống đột nhiên cấm ngôn, cô còn chưa kịp nghĩ lại, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến tiếng thét chói tai, Thẩm Ngư vừa nhấc mắt, liền thấy Lý Thanh Sâm đứng dậy làm nóng người.
Thi đấu bắt đầu, tình hình chiến đấu thập phần kịch liệt, từ bên yếu trở thành bên dẫn đầu.
Thẩm Ngư liếc mắt một cái liền nhìn ra chân phải của hắn bị thương, biên độ hoạt động ít hơn so với chân trái, lại cứng rắn một tia không thoải mái cũng không lộ ra, cái này làm cho Thẩm Ngư phá lệ giật mình.
Ba giây cuối cùng, Lý Thanh Sâm cướp được 3 điểm, giành chiên thắng.
Thính phòng vang vỗ tay rầm rộ, Thẩm Ngư đứng dậy rời thính phòng.
Ngoài hòng thay quần áo, người đến người đi, Thẩm Ngư đứng ở bên cạnh cửa chờ hắn, cũng không biết là nguyên nhân gì, cô vừa nói tên của mình những người đó liền cho cô vào.
Đỉnh đầu truyền đến trọng lượng, vỗ vỗ, Lý Thanh Sâm mồ hôi ướt đẫm đi đến bên cạnh cô, vỗ vỗ đỉnh đầu, cười nói: “Vào đi.”
Thẩm Ngư liếc nhìn bên trong, ngượng ngùng xua tay: “Thôi bỏ đi.”
Đây là phòng thay quần áo của con trai, bên trong đều là trần trụi cánh tay, nhìn đau mắt thì không tốt.
Lý Thanh Sâm giơ tay nói với người bên trong mấy câh, những người đó lục tục đi, phòng thay quần áo nháy mắt liền không có một bóng người.
Thẩm Ngư nghẹn họng nhìn trân trối.
Đi theo tiến vào, ngồi xuống trên ghế dài, đôi mắt liếc hướng nơi khác, bên tai truyền đến từng trận sột sột soạt soạt tiếng thay quần áo.
Khi Lý Thanh Sâm mặc chỉnh tề đi đến trước mặt Thẩm Ngư trước mặt, Thẩm Ngư vừa lúc ngẩng đầu.
“Tiểu Ngư.”
Thẩm Ngư vẫn luôn ngửa đầu không thoải mái, đơn giản đứng lên, nhưng vẫn phải ngửa đầu, đáng giận thân cao mét sáu a!
“Lý ca ca, anh muốn nói với em chuyện gì a?”
Lý Thanh Sâm thở dài, “Sau khi chuyển tới, Tiểu Ngư liền càng ngày càng xa lạ, có phải hay không bởi vì có anh trai, liền không quan tâm tới anh nữa.”
(づ。◕‿‿◕。)づVote vote vote(づ。◕‿‿◕。)づ