Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha | Quạ Đen Quạ Trắng

Chương 12: Chương 12




CHƯƠNG 12 VÓC NGƯỜI GỢI CẢM

Sáng sớm hôm sau, Tạ Lê Thần nhìn Vinh Kính nhét từng cái từng cái đạo cụ vào trong người, nhịn không được hỏi, “Kính Kính, cậu thế này, bảo vệ có thể để yên cho cậu vào sao?”

“Không ai phát hiện được, trên người tôi gắn trang bị phản dò kim loại.”

“Thần kỳ như thế? Hay hai ta tiện thể đi cướp ngân hàng đi? Tôi cả đời chưa từng cướp được ngân hàng nào.” Tạ Lê Thần nói nửa đùa nửa thật.

“Ấu trĩ.” Vinh Kính cách cách cách cách gõ trứ máy tính, “Không giải thích!”

“Không có tình thú!” Tạ Lê Thần xoa bọt cạo ria mép, quay đầu lại, liền thấy Vinh Kính đang nhìn chằm chằm màn hình máy tính đờ ra.

“Làm sao vậy?”

Tạ Lê Thần dùng khăn mặt lau miệng đi tới, thấy màn hình máy tính trước mắt Vinh Kính, có một bảng biểu.

“Có mấy người đột nhiên thêm vào danh sách.” Vinh Kính nói, “Tôi đã nhờ Kolo nói chuyện với cảnh sát địa phương, nâng độ bảo vệ cho ngày mai lên bậc A, thế nên toàn bộ tên trong danh sách ở đây đã được thông qua xét duyệt … Thế nhưng đột nhiên lại thêm suất, là nhờ một vị nữ siêu sao tên Linda Lý xin hộ.

“Linda Lý a.” Tạ Lê Thần tiện tay lấy lên một quyển tạp chí, lật đến một trang nào đó cho Vinh Kính xem, “Là người này, người mẫu hỗn huyết Trung Nga.”

“A…” Vinh Kính gật đầu, “Người này a.”

“Người thêm vào là ai?” Tạ Lê Thần hỏi, “Có quan hệ với Black Scorpion sao?”

“Tên là Jeff.” Vinh Kính mở ảnh, “Đúng rồi, có phải là người lần trước Văn Đức nhắc tới, hợp tác với anh kia không?”

Tạ Lê Thần nhíu chặt vùng xung quanh lông mày, đi tới, ngồi xuống, biểu cảm nghiêm túc nhìn Vinh Kính.

Vinh Kính cho rằng y phát hiện cái gì, cũng nhìn lại.

Chỉ thấy Tạ Lê Thần chậm rãi giơ tay, trên mũi Vinh Kính… Búng.

“A!” Vinh Kính che mũi, “Làm gì vậy!”

“Cậu gọi Tào Văn Đức là gì?” Tạ Lê Thần nghiêm túc hỏi anh.

Vinh Kính hoài nghi, “Cái gì a? Tào Văn Đức chứ gì.”

“Cậu vừa mới gọi cậu ta là gì?”

“… Văn Đức.”

“Vậy còn Tạ Tảo Thần?!”

“… Tảo Thần.”

“Tôi thì sao?!”

“… Tả Lập Đình, đại ma vương, quỷ đáng ghét.”

“Tôi bóp chết cậu!” Tạ Lê Thần với đáng vẻ muốn giết người phóng tới bóp Vinh Kính.

“Chậm đã!” Vinh Kính nghiêng vai quật Tạ Lê Thần ném lên sô pha trên, hỏi y…

“Thế anh gọi Tào Văn Đức là gì?!”

“… Văn Đức.”

“Còn Tạ Tảo Thần?!”

“… Tảo Thần.”

“Còn tôi thì sao?!”

“… Thỏ thỏ, Kính Kính, thỏ trắng Tiểu Vinh.”

“Anh thấy chưa!” Vinh Kính cũng với đáng vẻ muốn giết người phản kích.

Hai người đang tranh đấu, đột nhiên cuộc gọi video trong máy tính vang lên… máy tính Vinh Kính đang mở sẵn, nên video tự động nhảy ra.

Đầu kia Máy tính xuất hiện một người, là Kolo…

Mà bên này, thấy Tạ Lê Thần nằm ở trên sô pha, Vinh Kính ghé vào trên người y, hai người đều quần áo xộc xệch, dính cùng một chỗ.

“Ấy…” Kolo nhìn hai người, trấn định mở miệng, “U… Không tệ a! Xem ra tình cảm đã bồi dưỡng không tồi.”

Vinh Kính nhanh chóng leo xuống, chỉnh quần áo, “Tôi đang dạy y vật lộn!”

“Tình hình thế nào?” Tạ Lê Thần cũng lười đứng lên, hỏi Kolo.

“Những người hai người muốn biết tôi đại thể đã điều tra ra, có thể khiến hai người giật mình!” Kolo nói rồi cho họ xem ảnh chụp, “Người này! Là người liên lạc quan trọng của Black Scorpion, cũng là nhóm trưởng đương nhiệm.”

Vinh Kính và Tạ Lê Thần nhìn ảnh chụp trên tay Kolo đều ngây ngẩn cả người —— vừa vặn thật, không phải ai khác, chính là Jeff!

“Tên này quả nhiên có vấn đề a, thảo nào ngày đó đến tham gia tiệc của Charles cứ quấn lấy tôi.”

“Đêm đó hắnc hínhl à kẻ quấn lấy anh?” Vinh Kính hiếu kỳ, “Vì sao? Hắn biết thân phận của anh ư, hay là hệ thống bảo mật của chúng ta có sơ hở, hay…”

“Vinh Kính, bình tĩnh.” Kolo đúng lúc cắt ngang Vinh Kính, “Lê Thần là nhân tài hiếm có, đối phương có thể cũng muốn tuyển dụng. Chúng tôi đã điều tra, Charles và Black Scorpion hiện tại đang có một chút hợp tác, Black Scorpion thông qua cơ cấu từ thiện của hắn tẩy đen đồng thời thông qua vận chuyển các vật tư cứu tế vận tải kim cương máu hoặc buôn lậu thuốc phiện.”

Tạ Lê Thần nghe đến đó nhịn không được cau mày, nhìn Vinh Kính, “Chúng ta thực sự cần phải cứu chữa cái đám người đó sao?! Để mặc chúng chết cho rồi, dù sao cũng tội ác tày trời, chỉ cứu con cái chúng đi rồi nuôi dạy lại thôi?”

Vinh Kính lườm y một cái, “Đại đa số loài chim luôn chọn cách đập vỡ trứng mà chúng nó không thể ấp được, hơn nữa anh cho là những đứa trẻ ấy đều là cừu nhỏ dịu ngoan sao? Chúng nó toàn là mãnh thú cắn người cả đấy, phải cải tạo thông qua phương thức tự nguyện!”

“Mặt này Vinh Kính đúng!” Kolo cũng gật đầu, “Bất quá hiện tại việc cấp bách là phải bảo đảm triển lãm kim cương ngày mai an toàn, ngày mai sẽ có rất nhiều nhân vật nổi tiếng xã hội đến dự, cũng sẽ có rất nhiều đài truyền hình tiếp sóng, nếu như phát sinh sự kiện dổ máu tôi sẽ bị áp lực rất lớn.”

“Ông muốn tôi làm như thế nào?” Vinh Kính hỏi.

“Không làm bại lộ thân phận, bàn điều kiện với Jeff.” Kolo nói.

“Không bại lộ…”

“Tiết lộ thân phận hai người cho Jeff quá nguy hiểm, nên phải yếu sắm vai người bọn chúng hoàn toàn không nhận ra tiến vào hiện trường… Lê Thần, có đảm bảo được không?”

Tạ Lê Thần nhếch miệng, “Không thành vấn đề… Đúng rồi, có cung cấp người nào để làm mẫu không?”

“Có.” Kolo nói, chỉ chỉ bản thân.

Tạ Lê Thần khóe miệng giật giật, “Xấu quá…”

Mũi Kolo khẽ phồng lên, hít sâu một hơi, “Cẩn thận cẩn thận.” Nói xong, tắt video.

Tạ Lê Thần đảo mắt nhìn Vinh Kính, “Ông ấy không giận đấy chứ? Tôi chỉ nói thật thôi mà.”

“Ông ấy hơi tức giận.” Vinh Kính trả lời thẳng thắn.

Mà lúc này, đột nhiên video lại mở lên, Kolo bổ sung một câu, “Nếu như nghĩ tôi xấu độ khó quá cao, thì hóa trang thành Mejia đi.” Nói xong, vẫy tay với bên cạnh.

Từ bên một mỹ nhân tóc xoăn đỏ gợi cảm đi tới, hai tay chống nạnh, đứng trước màn hình, “Hi… Tiểu Vinh Kính, nghe nói cậu rốt cuộc cũng có hợp tác.”

Vinh Kính lần này bất ngờ là không có cãi lại, liếc mắt nhìn Tạ Lê Thần.

Tạ Lê Thần giật mình vô cùng, Vinh Kính cũng có người kiêng kỵ a? Cô gái này tuyệt đối không đơn giản.

“Này, anh Tạ đẹp trai, xem cho kỹ cử chỉ dáng vẻ của tôi đó, nếu hiệu quả mô phỏng không tốt, tôi không khách khí với anh đâu.” Nói xong, bắt chước dáng mèo đi qua đi lại mấy bước trước màn hình.

Tạ Lê Thần nhìn xong, đối phương tắt video.

“Kolo định bắt tôi giả thành phụ nữ?” Tạ Lê Thần giờ mới phản ứng được.

Vinh Kính có chút hả hê lườm y một cái, “Đáng đời.”

Tạ Lê Thần hiểu ra, “Lấy việc công báo thù riêng a!”

Vinh Kính híp mắt cười xấu xa, “Đã nói rồi, ông ấy hơi tức giận!”

Tạ Lê Thần cười nhạt một tiếng, “Xem tôi đây!” Nói xong, đi vào phòng.

Vinh Kính bưng ly coke, vừa uống vừa lật xem thông tin các tiết mục, qua một hồi lâu, nghe thấy tiếng cửa sau đầu mở ra…

Quay đầu lại, thấy một mỹ nhân cao gầy đi ra, dáng vẻ đó còn cả mái tóc đỏ, cộng thêm ánh mắt kia… Khiến Vinh Kính theo bản năng nhảy dựng lên.

Nhìn một hồi, mới thử hỏi, “Mejia?”

“Xem ra tôi vẫn rất thành công.” Giọng Tạ Lê Thần làm bại lộ y.

Vinh Kính nhăn mặt nhăn mũi, “Buồn nôn!”

“Buồn cái đầu cậu.” Tạ Lê Thần mô phỏng giọng Mejia, Vinh Kính nhanh chóng lắc đầu, giống quá! Bị ảo giác rồi.

“Người phụ nữ này có thân phận gì, cậu hình như rất sợ cô ta?”

“À… Mejia a, cô ta là sát thủ NO1 của tổ chức, hiện tại là trợ thủ của Kolo.” Vinh Kính lắc đầu, “Rất khó đối phó, vô cùng vô cùng bạo lực!”

“Một người phụ nữ gợi cảm như thế lại là sát thủ?” Tạ Lê Thần nhìn vào gương tạo dáng, “Ai nha, vóc người thật không tệ a, như thế này mà ra ngoài nhất định sẽ thu hút N ông bầu người mẫu cho xem.”

“Cuồng tự kỷ.” Vinh Kính hỏi y, “Còn tôi thì sao đây?”

“Ờ, trang phục với bộ tóc vàng của cậu sáng sớm là được rồi, tôi chỉnh lại chút cho cậu để người ta không nhận ra. Black Scorpion hẳn là đã tiến hành điều tra nhất định, phỏng chừng hiện tại manh mối duy nhất bọn họ nắm giữ trên tay, chính là mỹ nhân tóc vàng xuất hiện ở gần bảo tàng.

Vinh Kính âm thầm tán thưởng, suy đoán của Tạ Lê Thần và tình hình tình báo không khác mấy, Black Scorpion đang toàn diện truy nã hai người, trong đó một người có ria mép, người kia chính là một mỹ nam tóc vàng bích mắt xanh.



Sau giữa trưa, Vinh Kính và Tạ Lê Thần đúng giờ đi tới nhà hàng cao cấp kia.

Đưa vé khách VIP ra, hai người trực tiếp tiến vào khu kiểm tra an nình, quả nhiên không có gặp phải phiền phức gì, nhưng thật ra người bảo vệ phụ trách kiểm tra an ninh lại bị Tạ Lê Thần giả thành mỹ nhân đùa giỡn…

Vinh Kính đi theo phía sau y nhíu mày, nhắc nhở, “Này, công phu Mejia vô cùng vô cùng tốt, tính cách cũng vô cùng vô cùng bạo lực, lát nữa anh cẩn thận không bị lộ a.”

“Không thể nào.” Tạ Lê Thần nhún nhún vai dáng vẻ thành thạo.

Vinh Kính khó hiểu, Tạ Lê Thần chỉ gặp Mejia có một lần, sao lại mô phỏng giống được như vậy? Thực sự giống bản gốc như đúc!

Hồi trước anh có đọc tài liệu về Tạ Lê Thần, phần năng lực được ghi là —— nhân cách phục chế, phân liệt, tái sinh, mở rộng… tiềm lực khai phá 100%.

Anh đã đọc qua nhiều Black Crow như vậy, tiềm lực khai phá cao hơn 50% đã rất ít rồi, thế mà còn cao tới 100%, quả thực không thể tin được! Mà đáng sợ nhất chính là trong phần huấn luyện phía dưới, tự nhiên ghi là 0! Một người hoàn toàn chưa từng được huấn luyện, thế mà năng lực đã không tệ … Khụ khụ. Vinh Kính ho khan một tiếng, với cường điệu của mình, y chính là một kẻ biến thái!

Hai người đến thật sự là quá gây chú ý.

Tới bàn T, Tạ Lê Thần thoải mái ngồi xuống.

Vinh Kính đã được hoá trang, hôm nay thoạt nhìn như là một người con lai, đeo kính râm căn bản nhìn không ra hình dáng vốn có.

“Thật xin lỗi quý cô.” Tào Văn Đức lễ độ ngồi đối diện Tạ Lê Thần nói, “Chỗ này là của bạn tôi.”

“A… Lê Thần phải không?” Tạ Lê Thần cười nói, “Tôi đúng đúng cần tấm vé này, thế nên anh ấy rất tốt bụng nhường lại cho tôi, hình như anh ấy muốn cùng thỏ nhỏ gì đó nhà mình ở trong thế giới hai người.”

Tào Văn Đức bật cười lắc đầu —— cái con người kia! Bất quá Tạ Lê Thần từ trước đến nay thích sao làm vậy, cũng không còn cách nào, kệ đi, có Vinh Kính bên cạnh… ít nhất … không chịu thiệt là được.

Vinh Kính âm thầm nhéo Tạ Lê Thần một cái —— anh một ngày ngoài miệng không chiếm tiện nghi thì chết sao!

Rất nhanh, trình diễn thời trang bắt đầu.

Vinh Kính nhìn non nửa căn phòng, không thấy Jeff lộ diện, ngay cả người tên Linda Lý kia cũng không… Cảm thấy có chút không đúng.

Lúc này, có một bảo vệ xuất hiện ở cửa, nói vào bộ đàm.

Vinh Kính nhẹ nhàng kéo Tạ Lê Thần, cho y nhìn phía cửa, thấp giọng nói, “Vốn có bốn bảo vệ ở cửa, hiện tại chỉ có ba, hơn nữa hình dáng thay đổi!”

Tạ Lê Thần sửng sốt, “Bọn Jeff cũng không đến, là chuẩn bị triển khai hành động sao?”

“Phỏng chừng là hai bên buôn bán đã nhận ra có dị dạng, cần động thủ lập tức.” Vinh Kính thấp giọng nói, “Hiện tại hành động ngay!” Nói rồi, túm Tạ Lê Thần rời đi, đi về phía cửa.

“Chỉ có hai người chúng ta?” Tạ Lê Thần mở to hai mắt nhìn, “Người ta có vũ khí hạng nặng đó!”

Vinh Kính liếc mắt trừng y, “Anh cũng biết Tảo thần không thể mặc áo lót chống đạn mà vào, nếu đám người này phát rồ, anh không sợ em trai mình thụ thương?!”

Tạ Lê Thần nuốt nước bọt, cuối cùng giơ tay chỉ vào Vinh Kính, “Ông đây gạt người còn có thể, bất quá đánh nhau thì không được, mưa bom bão đạn càng chưa thấy qua, lát nữa cậu che chắn cho tôi!”

“Đi thôi.” Vinh Kính đẩy y ra… Quả nhiên, thấy tại cửa thang máy bên ngoài phòng khách, Jeff đang cùng một người phụ nữ nói chuyện.

Vinh Kính và Tạ Lê Thần liếc mắt nhìn nhau, thong dong đi đến phía sau bọn họ.

Jeff thấy Vinh Kính, hơi sửng sốt.

Lúc này, Tạ Lê Thần vừa lúc đến phía sau hắn, cười, dùng tiếng Nga học từ Vinh Kính được thấp giọng nói một câu, “Black Scorpion, muốn lấy hàng thì đi theo tôi.”

Jeff sửng sốt, quay ngoắt đầu lại nhìn chằm chằm hai người, liền thấy hai người leo lên đài ngắm cảnh trên sân thượng.

Hắn lập tức ra lệnh tạm dừng hành động, bao vây đài ngắm cảnh trên sân thượng. Một bên Linda Lý sắc mặt trắng xanh nhắc nhở hắn, “Cẩn thận một chút, người kia là Tây Á.”

“Red Dragon Tây Á?” Jeff sửng sốt.

Linda cảnh cáo hắn, “Cô ta rất có địa vị, kim cương ở trong tay cô ta vẫn tốt hơn rơi vào tay người ngoài, anh cẩn thận xử lý!”

Jeff gật đầu, lên sân thượng, đến gần Tạ Lê Thần và Vinh Kính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.