Hai Bước Đuổi Tới Bộ Lạc Tương Lai Thủ Lĩnh

Chương 1: Chương 1




Edit: Người qua đường

Beta: A Tịch

Khi Tống Phỉ nhíu mày mở mắt ra, một nữ nhân thân dưới chỉ quấn tấm da thú, thân trên không mặc gì vội vàng đi qua trước mặt đã khiến nàng trừng to đôi mắt.

Nàng nhìn thấy cái gì vậy? Đây là phong cách thời trang mới sao?

Sau đó một người nam nhân cao lớn cường tráng cầm một ngọn giáo đá đầy máu lao về phía nàng, lúc Tống Phỉ còn chưa kịp phản ứng lại, người đàn ông đã phi mạnh ngọn giáo đi, chính xác đánh trúng một con chó sói ở xa đang trộm tới gần.

Người đàn ông không thèm nhìn Tống Phỉ nằm trên mặt đất một cái mà sải bước qua nàng, nhặt lên con sói đầu đã bị đập vỡ, cười ha ha hai tiếng.

Tống Phỉ lúc này mới cảm nhận được toàn thân đau đớn, nàng nhe răng trợn mắt than thở vài tiếng, từ trên đất chậm rãi bò dậy.

Cảnh tượng xung quanh khiến nàng choáng váng.

Lều làm bằng da thú thô sơ, đống cỏ khô đang bốc khói, trên mặt đất máu cùng bùn lẫn lộn, thậm chí Tống Phỉ còn nhìn thấy một cánh tay. Một đám nam nữ không mảnh vải che thân, trông như người rừng đi qua đi lại khiến Tống Phỉ càng thêm đau đầu.

Người thứ ba đi ngang qua cuối cùng cũng nhìn thấy Tống Phỉ, hơn nữa xem hướng đi của nàng thì có vẻ là đặc biệt tìm tới.

“Đã chết chưa? Chưa chết thì mau đi theo ta!” Nữ nhân đá Tống Phỉ một cái, nói với giọng ác ý.

Nữ nhân trước mắt này có làn da ngăm đen, bề ngoài hung hãn, mái tóc dài sáng bóng rũ xuống trước ngực, so với người phụ nữ vội vàng đi qua lúc nãy, nàng tốt xấu gì cũng quấn da thân trên.

“Mau đứng lên!” Nói xong lại đá Tống Phỉ một cái: “Con gái của thủ lĩnh bị thương, từ giờ về sau ngươi sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc nàng.” Dứt lời liền rời đi không buồn ngoảnh lại.

Lúc Tống Phỉ đứng lên khựng một chút, bởi vì trong đầu đột nhiên xuất hiện một giọng nói.

“Sổ tay yêu đương tại dị giới —— dạy ngươi hai bước câu dẫn thủ lĩnh tương lai.”

Này là cái gì vậy?

Lúc Tống Phỉ đang băng qua đường thì bị một chiếc xe ô tô chạy quá tốc độ đâm phải. Tỉnh lại đã phát hiện bản thân đang ở thế giới khác, trong đầu còn có “Sổ tay yêu đương tại dị giới.” kì kì quái quái.

“Ngươi nói lại lần nữa?” Tống Phỉ không thể tin được, chẳng lẽ cốt truyện trong tiểu thuyết lại xảy ra với chính mình.

Hệ thống lại vang lên một tiếng, giọng nói máy móc bắt chước giai điệu vui vẻ: “Sổ tay yêu đương tại dị giới —— dạy ngưoi hai bước câu dẫn thủ lĩnh tương lai.”

Vẻ mặt của Tống Phỉ khó hiểu, chẳng lẽ cuộc đời độc thân hai mươi năm đã làm cảm động trời cao cho nên cuối cùng cũng để hệ thống tình yêu xuất hiện cứu vớt mình?

“Hai bước câu dẫn thủ lĩnh tương lai là ý gì?” Tống Phỉ cảm thấy hứng thú, tò mò hỏi.

Có phải thế giới khác hay không cũng mặc kệ, dù sao ở thế giới cũ chính mình cũng cô đơn, không bạn bè không thân thích, chết vì tai nạn xe cộ không biết có ai buồn cho nàng hay không.

“Hoan nghênh sử dụng sổ tay yêu đương tại dị giới, ta là hệ thống Tiểu Ngải, bây giờ sẽ tải thông tin của ký chủ——

Ký chủ: Tống Phỉ

Giới tính: Nữ

Xu hướng tính dục: Nữ

Tuổi: 18 ( 20)

Thân phận: Nô lệ

Nhiệm vụ: Câu dẫn thủ lĩnh tương lai của bộ lạc Mã Y, Lạc Đề.

Các bước nhiệm vụ:

1. Câu dẫn Lạc Đề.

2. Trợ giúp Lạc Đề trở thành thủ lĩnh bộ lạc Mã Y.

Chú ý: Bước 1, 2 có thể tráo đổi thời gian thực hiện.

Lòng tràn đầy mong đợi sau khi nhìn toàn bộ sổ tay yêu đương xong, Tống Phỉ sững sờ tại chỗ.

“Dạy ngươi hai bước câu dẫn tương lai thủ lĩnh” thật sự chỉ có đúng hai bước, hệ thống mấy người làm sao để duy trì năng lượng, viết cuốn sổ tay yêu đương tại dị giới như này không bị chết đói à.

Tiểu Ngải biện giải: “Bộ sách sổ tay yêu đương do công ty xuyên không phát triển đã được xếp hạng trong top ba hệ thống được hoan nghênh nhất kể từ khi ra mắt. Sổ tay yêu đương tại dị giới là sản phẩm chính ra mắt vào dịp kỷ niệm 10 năm, ký chủ là nhóm người trải nghiệm đầu tiên, rất may mắn đó.”

Nghe còn có vẻ rất may mắn, Tống Phỉ khắc chế bản thân không phun tào*, hỏi: “Nhóm đầu tiên? Không lẽ các ngươi còn đang thử nghiệm?”

Phun tào: chỉ hành vi lập luận phản bác từ một lỗ hổng lập luận, ngữ nghĩa của người bị phản bác; thường mang ý nghĩa trêu chọc.

Tiểu Ngải nói: “Vì vậy ký chủ thật sự rất may mắn.”

Tống Phỉ:......

【 nhiệm vụ chính 】

< Ah, máu tươi và âm mưu, Lạc Đề vừa bị thương vừa bị vứt bỏ, đừng khóc, hãy để cái ôm của ta sưởi ấm cho ngươi! >

Nhiệm vụ: Trở thành nô lệ của Lạc Đề

Khen thưởng: 10 điểm giá trị tình yêu.

Tống Phỉ đập tay xuống đất, trong đầu tức giận hỏi: “Chuyện nô lệ là như thế nào?”

Tiểu Ngải: “Hiện đang tải dữ liệu về thế giới——”

Rất nhiều thông tin nhanh chóng đổ dồn vào trong đầu Tống Phỉ, nàng cũng hiểu biết đại khái về thế giới này.

Nói ngắn gọn, đây là một lục địa thiếu văn minh. Mọi người được tạm gọi là dã nhân, ăn tươi nuốt sống, quần rách áo manh, nhưng vì trải nghiệm của ký chủ, những tật xấu mà người hiện đại không tiếp thu được như là ăn thịt người sẽ bị hệ thống che chắn.

Hệ thống vì Tống Phỉ nên lựa chọn bộ lạc Mã Y là một bộ lạc mẫu hệ, thủ lĩnh bộ lạc là phụ nữ. Ở đây, địa vị của nữ giới cao hơn nam giới và thể chất của họ tương đương nam giới, hơn nữa những cặp đôi đồng giới kết hôn là điều bình thường.

Tống Phỉ chửi thầm: “Nô lệ này nọ cũng là tật xấu, sao hệ thống ngươi lại không che chắn.”

Tiểu Ngải trả lời: “ý nghĩa của việc che chắn không phải là che chắn những việc thế giới này không có, mà là ký chú sẽ không phải trải những việc như thế trong suốt quá trình yêu đương. Mà nô lệ là tồn tại, thêm nữa thân phận ký chủ chính là nô lệ. Hi vọng ký chủ có thể tự mình nỗ lực phấn đấu thay đổi thân phận.”

Tống Phỉ liếc mắt: “Thôi được rồi, chỉ cần thân phận nô lệ này không phải đặc biệt tình thú gì đó liền ổn.”

Giọng nói vui vẻ của Tiểu Ngải đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Xin ký chủ đừng tùy ý bẻ lái.”

Tống Phỉ:......

“Sao ngươi còn chết ở chỗ này?” Nữ nhân to cao đen hôi vừa nãy hùng hổ chạy lại, đá vào người Tống Phỉ một cái: “Bảo ngươi đi chăm sóc Lạc Đề ngươi không chịu nghe có phải hay không?”

Tống Phỉ bị đá đến tối sầm mặt mũi, nàng giương mắt hung tợn trừng nữ nhân.

“Ồ, ngươi bây giờ còn dám trừng ta?” Nữ nhân cười lạnh một cái, nhấc chân lên định giẫm Tống Phỉ, không nghĩ rằng nàng lại tránh được.

Khi Tống Phỉ tiếp nhận thông tin cũng biết được nàng ở thế giới này là người như thế nào.

Nguyên chủ Tống Phỉ là một nô lệ nhỏ của bộ lạc Mã Y, mẹ của nàng là người bộ lạc khác bị bộ tộc Mã Y bắt về trong cuộc chiến, cùng với một nam nô lệ khác của bộ lạc sinh ra Tống Phỉ, mấy năm trước cả hai đều đã qua đời.

Mà nữ nhân cao to đen hôi này tên Tra Na, người này đã từng cùng mẹ của Tống Phỉ xxoo, hiện tại lại ăn hiếp Tống Phỉ khắp nơi. Nhưng Tra Na là nô lệ của thủ lĩnh bộ lạc, có câu đánh chó phải ngó mặt chủ, nên Tống Phỉ vẫn luôn không dám phản kháng lại ả.

Tống Phỉ so sánh một chút chênh lệch cơ thể hai bên, phát hiện đùi Tra Na còn to hơn eo nàng, tức khắc từ bỏ vũ lực phản kháng, nàng còn ở trong lòng hung hăng hỏi Tiểu Ngải: “Có cách nào trả thù không?”

“Ký chủ chỉ cần hoàn thành từng bước nhiệm vị Tiểu Ngải phát, có ngày những người này sẽ bị ngươi giẫm dưới chân.”

Không nghĩ tới sổ tay yêu đương tại dị giới còn có chức năng này, Tống Phỉ chưa kịp cảm động đã lại nghe Tiểu Ngải bổ sung: “Nhưng hiện tại Tiểu Ngải chỉ có thể kiến nghị —— 36 kế tẩu vi thượng sách!”

Ngay khi giọng Tiểu Ngải nhỏ xuống, Tra Na thấy Tống Phỉ vẫn luôn mềm yếu cũng dám tránh đòn đánh của nàng, tức giận tới mức mặt đen biến hồng, oa oa hai tiếng liền phải tới bắt Tống Phỉ.

Tống Phỉ giật mình, bất chấp trên người đau đớn, vội vàng đứng dậy, nghe theo Tiểu Ngải kiến nghị, chạy trốn quan trọng.

Trốn trái trốn phải, Tống Phỉ vọt vào một cái lều trại da thú, phía sau Tra Na còn chưa đuổi theo kịp, liền nghe giọng nói vui vẻ của hệ thống vang lên:

“Nhiệm vụ: Trở thành nô lệ của Lạc Đề đã hoàn thành! Ký chủ đạt được 10 điểm giá trị tình yêu.”

Tống Phỉ lúc này mới bất giác phản ứng lại bản thân chạy tới nơi nào, ở trong ký ức nguyên chủ, đây là lều trại của Lạc Đề.

Tống Phỉ nhìn xuống, thấy một nữ nhân đang nằm trên thảm ở giữa lều trại, có lẽ không nên gọi là nữ nhân, mà nên gọi là thiếu nữ.

Vẻ bề ngoài thiếu nữ thoạt nhìn ước chừng khoảng 17-18 tuổi, tóc màu nâu sẫm mềm mại, sắc mặt tái nhợt hơi xanh xao, sống mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, một giọt mồ hôi rơi xuống lướt qua vầng trán, lại lướt qua lông mi nồng đậm mảnh dài, nhỏ giọt ở trên khóe mắt, giống như rơi xuống một giọt lệ.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một thiếu nữ rất xinh đẹp.

Tống Phỉ còn đang ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của Lạc Đề, lại phát hiện thiếu nữ bị nhìn chằm chằm từ từ mở mắt ra.

Khi đôi mắt xanh biếc kia nhìn sang, trái tim Tống Phỉ run lên kịch liệt.

Tống Phỉ trong lòng gào thét với Tiểu Ngải: “Nàng thật sự quá xinh đẹp!”

Lạc Đề vừa mở miệng muốn nói gì đó, thì có một người khác bước vào lều trại, đúng là Tra Na.

Tra Na nhìn thoáng qua Lạc Đề hơi thở mong manh nằm trên thảm da thú, trong mắt chợt lóe lên tia khinh thường, sao đó liếc Tống Phỉ đang đứng ở một bên, hung dữ liền giấu cũng giấu không được, nàng nhéo mạnh Tống Phỉ một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nô lệ của Lạc Đề đã chết, từ giờ về sau ngươi sẽ chăm sóc Lạc Đề.” Nói xong xoay người rời đi không hỏi thăm Lạc Đề một lời nào.

Tống Phỉ xoa xoa cánh tay bị nhéo bầm tím với đôi mắt ngấn lệ.

Tra Na xuống tay thật sự quá nặng, làm cho Tống phỉ càng thêm căm ghét. Cô từ nhỏ đã cô đơn, sớm đã biết những khó khăn trong cuộc sống, cô biết lúc nào nên yếu đuối thì nên yếu đuối, lúc cần mạnh mẽ thì nên mạnh mẽ. Nàng hiện tại không có năng lực trả thù, cứ để Tra Na nhàn nhã thêm vài ngày nữa.

Một ngày nào đó, mối thù của nguyên chủ cùng thù của chính mình, sẽ trả đủ cho Tra Na.

Khi Tống Phỉ tỉnh táo lại, Lạc Đề đang từ từ nhắm mắt lại. Nàng hoảng hốt, mặc kệ trên người đau đớn, chạy vội tới trước người Lạc Đề thử xem nàng còn hô hấp không.

“Tiểu Ngải, nàng sẽ không chết dễ dàng như thế này đâu đúng không?” Tuy không phải nhất kiến chung tình nhưng Tống Phỉ có cảm giác với Lạc Đề là sự thật, hơn nữa nhìn một mỹ nhân như thế này chết ở trước mắt, Tống Phỉ cũng rất tiếc hận.

“Về mặt lý thuyết, ký chủ cùng đối tượng công lược đều sẽ không chết.”

Tống Phỉ nhíu mày: “Về mặt lý thuyết?”

Không chờ Tiểu Ngải trả lời, Lạc Đề như cảm thấy có người đang đụng vào nàng, lẩm nhẩm nói điều gì đó.

Tống Phỉ suy đoán nàng muốn uống nước, trong TV đều diễn như vậy, chờ đến khi nàng nghiêng người lắng nghe Lạc Đề đang nói cái gì, chỉ nghe được một chữ: “Cút.”

Tổng Phỉ có chút xấu hổ, nàng sờ sờ mũi, mắt nhìn loạn xung quanh: “Tốt hơn là nên rót chút nước cho nàng.”

Cái lều trại này cũng không lớn lắm, liếc mắt một cái là có thể xem hết, tuy vậy Tống Phỉ vẫn không cam lòng tiếp tục tìm lại một lần, cũng chỉ thấy trong chậu đá có nước xanh lè sâu nửa đốt ngón tay, tự nhiên không thể uống được.

Mà lúc này Tiểu Ngải cũng kiểm tra toàn thân Lạc Đề, gãy xương sườn, gãy chân trái, những thứ này vẫn còn nhẹ, vết thương nặng nhất là trên thắt lưng của Lạc Đề, bị một con chó sói cắn sâu tới mức có thể thấy xương, loáng thoáng còn nhìn thấy nội tạng.

Vết thương như này ở hiện đại có khi còn chữa trị được, nhưng ở lục địa cằn cỗi lạc hậu, Lạc Đề gần như trực tiếp bị kết án tử hình.

Chuyên ngành của Tống Phỉ là nông học, đối với y học dốt đặc cán mai, nàng nhìn sắc mặt Lạc Đề dần dần tái xanh, bất lực, chỉ có thể ở trong lòng kêu gọi Tiểu Ngải.

“Tích —— tuyên bố nhiệm vụ mới!”

【 nhiệm vụ chính 】

< Ah, máu tươi và âm mưu, Lạc Đề vừa bị thương vừa bị vứt bỏ, đừng khóc, hãy để ta dùng tình yêu của mình chữa lành cho ngươi! >

Nhiệm vụ: Chữa trị Lạc Đề.

Khen thưởng: 50 điểm giá trị tình yêu.

Chú ý: Theo hệ thống tính toán, chữa trị cho Lạc Đề khỏi hoàn toàn yêu cầu 134,6 điểm giá trị tình yêu, hiện tại có 10 điểm giá trị tình yêu, 0 điểm giá trị thiện ý, có dùng chữa trị Lạc Đề hay không?

Tống Phỉ liếc nhìn toàn thân Lạc Đề đang đổ mồ hôi lạnh, không do dự lựa chọn có.

Trừ bỏ Tống Phỉ còn lại người khác đều nhìn không thấy ánh sáng vàng chiếu rọi vào Lạc Đề, lông mày cau lại cùng với khuôn mặt tái xanh dần dần dịu đi, sau khi giãn lông mày vẻ đẹp mỹ lệ của Lạc Đề càng thêm động lòng người, nàng an tĩnh nằm như thể đang ngủ.

“Tích —— tuyên bố nhiệm vụ mới!”

【 nhiệm vụ phụ 】

<Con người ở trước mặt thiên nhiên mong manh yếu ớt đến nhường nào, hãy để ta tới cứu vớt các ngươi! >

Nhiệm vụ: Chữa trị tộc nhân bị thương,

Khen thưởng: 10 điểm giá trị thiện ý / người ( tối đa 100 người). 1 điểm giá trị thiện ý / người ( không giới hạn).

<Những ngọn cỏ đung đưa, không cần tiếp tục cô đơn nữa, hãy để ta cho mọi người thấy giá trị của các ngươi! >

Nhiệm vụ: Tìm kiếm thảo dược

Khen thưởng: 1 giá trị thiện ý / cây ( giới hạn 1000 cây). 0.1 giá trị thiện ý / cây ( không giới hạn).

< cái này ăn ngon, cái này cũng ăn ngon, tin ta, thật sự có thể ăn! >

Nhiệm vụ: Tìm kiếm thức ăn mới.

Khen thưởng: 20 giá trị thiện ý / loại ( giới hạn 50 loại). 2 giá trị thiện ý / loại ( không giới hạn).

............

Chú ý:

Giá trị thiện ý: Giá trị tình yêu = 10: 1, 10 điểm giá trị tình yêu chỉ có thể bảo đảm Lạc Đề sống 5 ngày, mời ký chủ mau chóng thu hoạch giá trị tình yêu!

Tiến độ hiện tại: 10/134.6

Tống Phỉ nhìn một bảng tràn đầy nhiệm vụ phụ mà đau đầu, nàng có thể đối phó với vệc tìm kiếm thảo dược cùng thức ăn, nhưng đối với việc chữa trị cho tộc nhân thì nàng hoàn toàn bó tay.

Nếu sau 5 ngày mà nàng chưa thu hoạch đủ giá trị thiện ý để đổi, có phải Lạc Đề thật sự sẽ chết....

Đúng lúc này, rèm cửa lều lại bị đẩy ra, có người đi vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.