Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Chương 152: Chương 152: Tiến Vào [H]




Thế Huân đưa tay nắm lấy cánh mông Lộc Hàm nhẹ nhàng bài khai, huyệt khẩu vì thế cũng bị kéo căng, đầu lưỡi liền có thể tiến nhập càng sâu hơn một chút. Anh cẩn thận dùng đầu lưỡi liếm lộng vách tường khô khốc bên trong, tận lực dùng nước miếng làm ướt mỗi một chỗ trong hậu huyệt.

“Thế Huân… Aha…” Đầu lưỡi nóng hầm hập không ngừng ở trong hậu huyệt trở mình giảo trứ, lổ nhỏ bên trong bị Thế Huân liếm đến vừa thấp vừa nhuyễn, Lộc Hàm há to miệng suyễn khí, tiếng rên rỉ đứt quãng vang lên.

Liếm một hồi lâu, đầu lưỡi ra vào hậu huyệt ngày càng trơn tuột thông thuận, thậm chí còn dần dần vang lên tiếng nước lép nhép. Thế Huân cảm giác không sai biệt lắm, liền rút ra đầu lưỡi, đưa ngón tay lên miệng liếm duyệt, rồi mới thật cẩn thận đỉnh tiến vào hậu huyệt, tiến hành khuếch trương sâu hơn.

Chỉ phúc thong thả cọ xát nội vách tường, hướng chỗ sâu bên trong đỉnh tiến, vách tường bên trong đã được đầu lưỡi liếm đến vừa mềm vừa dính, ngón tay đâm vào cảm xúc thật thoải mái, Thế Huân nhịn không được lại cọ thêm vài lần.

“A a…” Ngón tay Thế Huân mặc dù có chút thô ráp, nhưng bên trong hậu huyệt vẫn chưa cảm giác được nửa điểm đau đớn, ngược lại ngón tay mỗi một lần cọ xát, một trận tê dại tựa như điện lưu lan ra toàn thân, Lộc Hàm run rẩy thân mình, tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn .

“Lộc Hàm…” Bộ dáng Lộc Hàm động tình dụ dỗ Thế Huân cúi đầu đem dương vật cứng rắn ngay trước mặt lần nữa hàm nhập vào trong miệng, một bên giúp Lộc Hàm khẩu giao, một bên dùng ngón tay trừu sáp đùa bỡn hậu huyệt.

“Thế Huân… không muốn không muốn… mau vào… em… em muốn anh…” Lộc Hàm bị khoái cảm trước sau đồng thời giáp công gây sức ép đến nói năng lộn xộn, dương vật trướng đến phát đau, hậu huyệt ngứa ngáy khó chịu, tiếng rên rỉ đã hòa trộn thanh âm nức nở, cầu xin Thế Huân mau chút tiến vào. Cậu sợ nếu còn tiếp tục như vậy, Thế Huân còn chưa có vào thì chính mình đã nhịn không được lại bắn thêm một lần.

“Lộc Hàm, anh vào đây.” Thế Huân kỳ thật đã sớm nhịn không được, nhưng luyến tiếc làm đau Lộc Hàm, dù bản thân có vất vả nhịn lại cũng phải đem tiền diễn làm đầy đủ. Nhưng hiện tại Lộc Hàm đã chủ động mở miệng, Thế Huân sao còn có thể chống lại loại hấp dẫn này, hơn nữa hậu huyệt cũng đã đủ thấp đủ mềm. Thế Huân liền nâng người dậy, nửa quỳ đem quy đầu đặt ngay tại huyệt khẩu.

“Thế Huân…” Lộc Hàm mềm mại hừ một tiếng, ánh mắt chứa hơi nước chăm chú nhìn Thế Huân. Hậu huyệt bị dương vật thô lớn từng chút từng chút nông ra, bởi vì tiền diễn làm rất đầy đủ mà không cảm nhận chút đau đớn nào, ngược lại khi trụ thịt cứng rắn đem hậu huyệt khuếch trương, lại làm trong lòng Lộc Hàm có một loại thỏa mãn khó có thể nói thành lời.

“Ngô… Lộc Hàm…” Một đoạn thời gian khi Lộc Hàm rời đi, Thế Huân điên cuồng tưởng niệm cảm giác tiêu hồn khi được tiến vào thân thể của cậu, sau đó sẽ nhịn không được mà tự mình thẩm du, nhưng chính mình một người lấy tay giải quyết sao có thể so bằng hai người lửa nóng dây dưa. Thế Huân càng thẩm du thì càng tưởng niệm, cho dù bắn tinh xong cũng sẽ không có cảm giác mỹ mãn. Hiện tại cuối cùng lại một lần nữa được chân thật tiến vào, bên trong hậu huyệt chặt chẽ mà ấm áp, thịt huyệt mềm mại gắt gao bao trụ dây dưa cùng dương vật, dương vật xâm nhập hậu huyệt, tâm Thế Huân liền theo đó rơi vào tay giặc, cho đến khi hoàn toàn hãm sâu trầm luân.

“Thế Huân…” Dương vật cứng rắn nóng bỏng chôn sâu trong cơ thể, Lộc Hàm nhắm mắt lại, dùng toàn bộ thể xác và tinh thần cảm thụ Thế Huân.

“Lộc Hàm… Lộc Hàm…” Thế Huân cúi đầu ở hai má Lộc Hàm nhẹ nhàng hôn xuống. Giờ này khắc này không chỉ có dục vọng chiếm được thỏa mãn, mà là thể xác và tinh thần đã đạt tới chân chính hợp nhất.

Thế Huân bắt đầu chậm rãi trừu cắm ra vào. Dù sao hai người cũng đã có một đoạn thời gian không có làm tình. Thế Huân sợ Lộc Hàm sẽ không thoải mái, cho nên mỗi một động tác đều thật cẩn thận, dương vật chậm rãi đỉnh tiến, rồi tái rút ra một chút, nhưng như vậy chính anh lại bị dục vọng tra tấn khó chịu đến đầu đầy mồ hôi.

“Em không sao đâu, Thế Huân… nhanh một chút…” Thế Huân đau lòng Lộc Hàm, Lộc Hàm càng không nỡ để anh khó chịu. Đồng dạng là đàn ông, cậu biết Thế Huân vì mình nhẫn đến có bao nhiêu vất vả, hai chân thon dài liền chủ động bò lên thắt lưng anh, nâng lên mông nghênh hợp sự trừu sáp của dương vật.

Lộc Hàm chủ động làm Thế Huân rốt cuộc khống chế không được, đột nhiên tăng nhanh tốc độ trừu sáp. Xương hông của anh va chạm vào hai cánh mông Lộc Hàm phát ra thanh âm ba ba liên tục, dương vật thô lớn mỗi một lần đều muốn đâm càng sâu vào bên trong Lộc Hàm, quy đầu đỉnh tiến chỗ sâu nhất bên trong hậu huyệt, thẳng đến chỗ dũng đạo chặt khít có muốn xâm nhập thêm nửa phần cũng vô pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.