Hai Lần Bao Dưỡng

Chương 25: Chương 25




Trong phòng tắm, dưới dòng nước ấm áp chảy ra từ vòi hoa sen, Lâm Mặc không cởi quần áo, nước dính hết lên trên áo sơmi trắng của cậu, vải dệt bán trong suốt dính sát vào trên người, hiện ra một mảnh kiều diễm □□.

Sở Diễm nhìn mà yết hầu khô khốc, hạ thân cũng nổi lên phản ứng, vươn tay ôm lấy con mèo nhỏ đang vùi đầu chà sát lồng ngực của bản thân, cúi đầu cắn cắn vành tai của người trong lòng. Đầu ngón tay khẽ xẹt qua lồng ngực của Lâm Mặc, không thành thật tiến vào bên trong quần, mò tới nơi cấm địa để tìm kiếm.

Lâm Mặc lạnh lùng ngẩng đầu, trong mắt không hề có một tia tình dục, bình tĩnh hỏi kim chủ đại nhân, “Sở tổng muốn sao?”

Sở Diễm bị thái độ này của cậu làm cho cảm thấy thất bại. Từ buổi tối ngày hôm đó bắt đầu, Lâm Mặc thái độ vẫn phi thường lãnh đạm, giữ khuôn phép của một tình nhân, không có nửa điểm vượt quá giới hạn.

Đã nhiều ngày con mèo nhỏ ngay cả ra khỏi cửa nhà cũng lười đi. Sở Diễm chiều nào cũng trở về nhà đúng giờ, hơn phân nửa thời gian là thấy cậu lui người trên sopha trong phòng khách để xem TV hoặc là ngẩn người; nếu không thấy, liền nhất định là đi tới trong phòng nghe nhìn để xem phim điện ảnh.

Sở Diễm bồi con mèo nhỏ xem xong phim điện ảnh, đem cậu ôm ra khỏi phòng, chính là bất luận dỗ dành dụ dỗ ra sao, Lâm Mặc ngay cả một nụ cười cũng không cho hắn.

“Mặc Mặc, mang đồ ăn ngon về cho em, thích không?” Kim chủ đại nhân đem Pizza đưa tới trước mặt của con mèo nhỏ, đây là Pizza được mua từ cửa hàng mà con mèo nhỏ đã tâm tâm niệm niệm từ lâu.

Lâm Mặc tiếp nhận, lạnh lùng nói lời cảm ơn: “Cảm ơn Sở tổng.” Tùy tay đem Pizza đặt qua một bên, mãi cho tới khi lạnh cũng không chạm tới dù chỉ một miếng.

“Mặc Mặc, cuối tuần này tôi đưa em ra ngoài chơi có được không?” Kim chủ đại nhân giơ lên hai tấm vé của khu vui chơi, đung đưa trước mặt con mèo nhỏ.

Lâm Mặc khách khí gật đầu, “Cảm ơn Sở tổng.” Sau đó tiếp tục cúi đầu chơi PSP trong tay.

“Mặc Mặc, thích cái này không?” Kim chủ đại nhân khiêng về một con Samoyed toàn thân tuyết trắng, thần tình ngây ngô.

Lâm Mặc cả người co rụt lại, “Cảm ơn Sở tổng.” Sau đó Sở Diễm mới biết được, Lâm Mặc sợ chó. Đúng vậy, con mèo nhỏ nào thì cũng đều sợ chó.

“Mặc Mặc, đêm nay có muốn không?” Kim chủ đại nhân ôm con mèo nhỏ vào trong lồng ngực, hôn lên môi của cậu.

Lâm Mặc lạnh lùng hỏi: “Sở tổng muốn sao?” Đồng thời bắt đầu thoát quần áo trên người.

Sở Diễm nhiều lần cầu hoan đều là như vậy, Lâm Mặc biểu tình chung quy cùng hiện tại giống như đúc, tựa như lên giường với hắn chính là một nhiệm vụ cần phải hoàn thành.

Lúc trước Sở Diễm nếu nhìn thấy bộ dạng này của cậu, cũng không có hưng trí. Hắn sẽ đem con mèo nhỏ phóng tới trên giường, đắp chăn cho cậu, xoay người đi ra khỏi phòng ngủ tựa như một câu trả lời.

Có lẽ hôm nay không khí đúng dịp, cho dù Lâm Mặc trên mặt không chút thay đổi, hưng trí của kim chủ đại nhân cũng không hề biến mất. Tôi sẽ làm cho em phải khóc cầu tôi muốn em.

Sở Diễm chỉ chỉ tiểu huynh đệ đang ngẩng đầu, ở bên tai của con mèo nhỏ khẽ thì thầm, “Mặc Mặc, trước dùng miệng để cho tôi bắn một lần đã, có được không?”

Lâm Mặc không có cự tuyệt, thuận theo quỳ gối trên sàn nhà lạnh lẽo bóng loáng của phòng tắm, vươn đầu lưỡi ra liếm liếm hạ thân của kim chủ đại nhân. Giống như đang ước chừng xem kích cỡ của nó là bao nhiêu, như thế nào cậu lại có cảm giác rằng so với trước kia nó còn lớn hơn nhiều!

Mùi xạ hương nồng đậm ập tới trên mặt, hơi thở nam tử quen thuộc khiến cho Lâm Mặc không hiểu vì sao lại cảm thấy an tâm. Đầu lưỡi phấn nộn của con mèo nhỏ đảo quanh trên đỉnh hạ thân của kim chủ đại nhân, khi thì mút khi thì liếm, khiến cho Sở Diễm hô hấp dồn dập.

“Ngậm lấy nó.” Khiêu khích của Lâm Mặc tựa như gãi không trúng chỗ ngứa, Sở Diễm tự nhiên không thể thỏa mãn. Vươn tay bắt lấy cái cằm của con mèo nhỏ, đem cánh môi mềm mại của cậu cường ngạnh tách ra, hạ thân nóng rực to lớn liền tiến vào trong miệng.

Khoang miệng ấm áp vây trụ nơi mẫn cảm, Lâm Mặc hai má hơi hơi hãm xuống, dùng miệng đè ép hạ thân của kim chủ đại nhân. Khoái cảm truyền khắp từ hạ thân tới toàn thân, Sở Diễm thoải mái tới than nhẹ, nhẹ nhàng sờ sờ cái đầu đang không ngừng động đậy cố gắng của con mèo nhỏ.

Nói thật, kỹ thuật khẩu giao của con mèo nhỏ kỳ thực không tính là rất tốt, ví dụ như chỉ biết máy móc trước phun ra sau nuốt vào; lại ví dụ như chỉ biết đem hạ thân của y ngậm vào trong miệng, sau đó đầu lưỡi cũng không biết phải động đậy thế nào; có khi ngậm vào không tốt, còn khiến cho răng nanh cắn phải lên trên hạ thân của y. Nhưng kim chủ đại nhân trên phương diện tâm lý vẫn vô cùng thoải mái, hoàn toàn lấn át cả phương diện sinh lý. Lâm Mặc của hắn, chỉ thuộc về một mình hắn. Hắn không cần cậu đem kỹ thuật học thật giỏi, chỉ cần cậu ‘làm’ với một mình hắn, như vậy là đủ rồi.

Hạ thân của Sở Diễm quá lớn, đỉnh đầu không ngừng trào ra dịch thể trong suốt. Con mèo nhỏ cố gắng nuốt vào, nhưng vẫn có không ít chất lỏng theo khóe miệng của cậu chảy xuống. Thứ thô to kia cơ hồ muốn đâm vào tận sâu trong cuống họng, nhưng bên ngoài vẫn như cũ rất khó có thể ngậm vào được toàn bộ.

Lâm Mặc máy móc lặp đi lặp lại vài động tác, không biết qua bao lâu, quai hàm bắt đầu cảm thấy ê ẩm chua xót, hai mắt bởi vì cuống họng không ngừng bị đâm vào mà trào ra nước mắt sinh lý, thứ trong miệng kia rốt cuộc cũng bắt đầu phình to ra, càng lúc càng nảy lên mãnh liệt. Con mèo nhỏ biết kim chủ đại nhân sắp tới cao trào, muốn phun thứ kia ra khỏi miệng, lại bị Sở Diễm dùng tay ấn đầu lại, thứ chất lỏng nóng rực liền từng chút một bắn vào trong khoang miệng. Bên tai truyền tới mệnh lệnh của nam nhân, “Ngậm thôi, không cho nuốt xuống.”

Khi Sở Diễm rút hạ thân ra, từ trong miệng của con mèo nhỏ liền chảy ra thứ chất lỏng màu trắng đục. Kim chủ đại nhân cười khẽ, xoa bóp cậy ra miệng của Lâm Mặc, vừa lòng nhìn tinh dịch bên trong miệng của cậu. Hắn vươn ngón tay vào khuấy động, con mèo nhỏ liền phát ra những tiếng thanh âm ‘ô ô’.

Kim chủ đại nhân đạt được thỏa mãn, tâm tình rất tốt, nhìn con mèo nhỏ hai mắt rưng rưng, tùy tay đem quần áo đã ướt sũng trên người của cậu cởi ra. Hôn hôn chất dịch màu trắng đục chảy ra bên miệng của cậu, “Mặc Mặc, đem nay em sẽ phải khóc cầu tôi muốn em.”

~ ~ ~ ~ ~

* Pizza: là loại bánh dẹt, tròn được chế biến từ nước, bột mỳ và nấm men, sau khi đã được ủ ít nhất 24 tiếng đồng hồ và nhào nặn thành loại bánh có hình dạng tròn và dẹt thì người ta cho vào lò nướng chín. Hiện nay Pizza xuất hiện trên khắp các nước nhưng vẫn được coi là một món ăn đặc trưng của Italia

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.