Thụ chỉ mừng bên trong tài khoản phụ không có bất kỳ tấm hình nào có thể phơi bày thân phận của cậu, nhiều lắm thì bị nghi ngờ là fan của công trong đoàn phim mà thôi.
Không có chuyện gì, không có chuyện gì, thụ cố gắng an ủi bản thân.
Buổi tối, bởi vì chuyện tài khoản phụ nên lại bị người đại diện dạy dỗ cho một trận, thụ khẩy khẩy góc chăn, không dám cãi lại.
Chờ người đại diện rời đi, thụ nằm trên giường nhớ lại chuyện ban ngày, càng nhớ càng vui vẻ.
Nghĩ đi nghĩ lại bèn thấy đói bụng.
Đứng dậy mặc quần áo, lén lút xuống lầu muốn đi mua mì. Đúng lúc va phải công vừa quay phim xong trở về.
Công nhìn quần áo trên người thụ, phía dưới mặc quần cộc, chân đi dép lào, trang điểm lôi thôi lếch thếch, nửa ngày mới hỏi một câu: Đi đâu?
Thụ cứng người, trong lòng hoàn toàn chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào, nhưng vừa nghe thấy câu hỏi của đối phương, chỉ mong manh thở nhẹ nói: Đi chết.