Tuy rằng không tìm được manh mối, nhưng công vui vẻ là tốt rồi.
Ai ngờ chốc lát sau công nói, bụng khó chịu.
Thụ kinh hãi, cậu nấu mì có vấn đề.
Thụ nhảy dựng lên, nói muốn xuống lầu mua thuốc, nhưng công chỉ dựa vào ghế sô pha, làm biếng xua tay: Ăn no thôi, không cần mua thuốc.
Sau đó công thấy thụ một mặt mờ mịt, trực tiếp cầm lấy tay thụ, đặt lên bụng của mình: Em xoa xoa cho tôi là tốt rồi.
Con ngươi của thụ rung mạnh, quả thực bị kinh sợ đến mức hồn vía lên mây.
Cậu run tay xoa nhẹ dạ dày cho công khoảng mấy phút, rồi rút tay lại, trong lòng tràn đầy ý nghĩ muốn chạy trốn khỏi căn phòng này, không thôi hạnh phúc vui sướng sẽ làm cho cậu chết ngất.
Ai ngờ, công nắm lấy cổ tay cậu, thả lên trên bụng dưới của anh: Chỗ này, cũng không thoải mái.