Không dễ gì công mới chịu buông tay, thụ bưng má chậm rì ngồi xuống một bên: Em có chào mà, chỉ là lúc đó anh không ở đấy.
Công vẫn bất bình như cũ: Để lại một tô mì rồi đi?
Thụ: Không phải vậy… Mời anh với người mới ăn cơm?
Công cau mày: Mắc mớ gì đến cậu ta?
Thụ: …
Công: Em còn muốn mời cậu ta ăn cơm?!! Mì em đưa chỉ có mình tôi mới có thể ăn!
Thụ: …??!!!!