Thụ được toại nguyện nhìn thấy công tuổi mười bảy.
Ở độ tuổi vui vẻ hồn nhiên, có thể búng ra sữa, một cái nhíu mày hay một nụ cười của công đều giống như mang theo tia sáng, cất giấu ánh sao.
Thụ đang coi chăm chú không chớp mắt, bỗng nghe thấy công ở bên cạnh nói: Đẹp như vậy hả, người thật không đẹp bằng?
Thụ gấp rút giơ tay lên tỏ vẻ vô tội: Người thật cũng rất đẹp trai.
Công nhíu mày: Vậy tại sao em chỉ nhìn trong phim mà không nhìn tôi?
Thụ dời tầm mắt: Anh trong phim, sẽ không nhìn em chằm chằm…
Công:?
Thụ: Như bây giờ, em vẫn sợ anh nhìn em…
Công: Tại sao không thể nhìn, tôi sẽ ăn em chắc?
Thụ đỏ mặt lắc đầu: Em sợ em ăn anh.