Năm năm trước.
Thụ ngồi trong đoàn phim, phát hiện nơi quay phim còn rất ít người lúc nghỉ ngơi, thiếu rất nhiều người so với lúc đầu.
Cậu hỏi trợ lý xảy ra chuyện gì, trợ lý nói bên cạnh có một diễn viên nổi tiếng đang quay, mọi người trong đoàn đều đi hóng hết rồi.
Lúc đó thụ mới ra mắt, đóng một vai nam ba không giàu tiềm năng gì.
Vừa nghe thấy tên diễn viên này, trong lòng cậu cũng ngứa ngáy muốn sang bên cạnh hóng.
Có mặt đúng lúc khi người kia đang được nâng lên, uy nghiêm giáng xuống từ trên không trung, sợi tóc tung bay, một thân hồng y.
Toàn thân phong độ nhẹ nhàng, đến trước mặt nữ chính, nói lời thoại.
Lúc đó, một đóa hoa trắng rơi xuống từ trên trời, rớt vào bên tai người kia.
Không thể làm gì khác hơn là hô ngừng.
Người kia có chút buồn bực bắt lấy bông hoa nọ, có vẻ hơi tức giận.
Không hiểu sao, thụ bị khuôn mặt buồn bực này đánh trúng tim.
Thật đáng yêu, thật đáng yêu.
Có vẻ tức giận, khẳng định nhìn càng đẹp mắt, thụ đứng ở ngoài đoàn phim, cong cong hai mắt nghĩ.