Tô Hiển Nhiên ôm chặt cổ Đỗ Đức Trí, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở bắt đầu dồn dập, tay của Nhậm Thừa Vinh cứ lay lay hạt đậu, lại vân vê chúng, sau lại dùng hai ngón tay của hai bàn tay nắm lấy hạt đậu vuốt vuốt.
“ Ư... “ Tô Hiển Nhiên bị cơn kích tình đột ngột ập tới làm cả người cô run rẩy hơn, miệng cô không nhịn được rên lên một tiếng.
Đỗ Đức Trí nhìn cả người cô đỏ bừng, anh nhẹ nhàng ôm cô lên một chút để cô đè lên vật nam tính đang lớn dần dưới đũng quần của anh.
Tô Hiển Nhiên hai mắt trừng to nhìn chằm chằm Đỗ Đức Trí kinh ngạc, cô chưa từng nghĩ đến anh sẽ làm chuyện như vậy...
Đỗ Đức Trí ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng lắc nhẹ thân thể cô theo nhịp điệu tiến lùi, lại tiến lùi theo nhịp.
Tô Hiển Nhiên cảm nhận thực rõ ràng nơi đấy của anh đang cọ sát mạnh mẽ với cái hang động đang được một lớp quần của cô chắn lại. Nhưng không hiểu sao cô lại cứ có cảm giác nóng bức khó nhịn, không những thế cô muốn nhiều hơn...
“ A... “ Tô Hiển Nhiên bị hai bên, trên và dưới đều bị kích thích một lúc, nơi vốn khô ráo giờ đây cũng bắt đầu rỉ nước.
“ Trí... Ưm... Vinh... a “ Tô Hiển Nhiên run rẩy gọi tên hai anh, đầu cô ngưỡng lên cao, thanh âm không kiềm được nữa bắt đầu vang lên.
“ Ư... ưm... không chịu được... a... Vinh... Vinh đừng vuốt nữa... ưm... a... “ hạt đậu ngày một cương cứng, chỉ cần tay Nhậm Thừa Vinh vừa chạm vào liền khiến Tô Hiển Nhiên liền bật lên thanh âm rên rỉ kiều mị.
Nhậm Thừa Vinh nhìn Tô Hiển Nhiên ra sức rên rỉ như vậy, đũng quần anh cũng đã đội lên một cục rõ to.
“ Nhiên Nhiên thật sự không muốn anh chạm vào sao? “ nói xong, Nhậm Thừa Vinh như có như không lay lay nhẹ nhàng hai hạt đầu đã cương lên.
“ Ưm... Vinh... “ Tô Hiển Nhiên rên lên một tiếng, hai mắt to ngập nước nhìn Đỗ Đức Trí một cái.
Đỗ Đức Trí môi câu lên nhìn Tô Hiển Nhiên, nhẹ nhàng giả vờ rầy la Nhậm Thừa Vinh.
“ Còn không mau làm việc nên làm... hay cậu không muốn vào? “
Nhậm Thừa Vinh cười một cái không nói gì, nhanh chóng cởi bỏ một lớp áo căn trở trên người cô.
Anh áp sát cô, hai tay vẫn không ngừng kích thích bầu ngực căng tròn của cô, anh thổi khí vào tai cô “ phù “ khẽ nói.
“ Nhiên Nhiên thích như vậy không? “
“ A... thích... ưm... “
“ Thích như thế nào? “
Tô Hiển Nhiên hai mắt đỏ ửng, môi cắn nhẹ nhẹ, lộ vẻ quyến rũ khi đang hứng tình, hai mắt lờ mờ nhìn Đỗ Đức Trí lại xoay nhẹ ra sau nhìn nhìn một góc mặt của Nhậm Thừa Vinh.
“ Ưm... thích được Vinh Vinh Trí Trí... ơ... ưm... a.... “
“ Thích được a... đừng xoa như vậy Trí... ưm... Trí... aaaa... “ nơi hang động đã ẩm ướt cả một vũng.
Môi Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí khẽ câu lên...