“ Các cậu... các cậu định làm gì? “ bác sĩ Hàm nhìn Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh đang chắn đường ông chạy, bản thân không khỏi sợ hãi.
Ông biết rõ hai người trước mặt này là ai, nhưng tại sao Tô Hiển Nhiên lại đối tốt với họ như vậy!? Nhưng cái ông thắc mắc hơn bao giờ hết là tại sao cô ta còn sống.
Rõ ràng liều thuốc đó rất mạnh, cho dù Tô Hiển Nhiên có mạnh ra sao cũng sẽ chết dần dần nhưng Tô Hiển Nhiên hiện tại khác hoàn toàn, không những không nhìn ra bản thân cô bị gì còn có xinh đẹp hơn rất nhiều lần trước kia.
Tô Hiển Nhiên nhìn như không nhìn bác sĩ Hàm, môi cô câu lên nói.
“ Bác sĩ vẫn nên đi cùng chúng tôi. “
“ Tại sao tôi phải đi cùng cô? Cô đừng cậy quyền hiếp yếu. “ Bác sĩ Hàm run rẩy nói.
Ông không tin một con ngốc có thể thay đổi như vậy! Lúc xưa lúc nào cũng hung hăng, chỉ cần ông cố gắng tỏa ra không sợ cô ta, cô ta đánh ông thì ông có thể la làng lên để những người xung quanh thấy.
Tô Hiển Nhiên làm sao không nhìn ra âm mưu của bác sĩ Hàm, đúng là tính cách cũng giống Tô Tú Vi quá nhỉ? Hại người còn nói người hại mình. Thật đúng là phí một nhân tài của làng điện ảnh a.
“ Ông không muốn đi cũng phải đi! Ông không sợ việc ông buôn bán thuốc TVS sẽ bị truyền ra ngoài? “ dừng một chút, Tô Hiển NHiên liền tiến tới nhỏ giọng nói.
“.... “
Bác sĩ Hàm sau khi nghe Tô Hiển Nhiên nói, hai mắt trừng to kinh ngạc sợ hãi kèm theo đó cả thân hình to lớn của ông không ngừng run rẩy.
Tô Hiển Nhiên cười như không cười, bước ra khỏi căn phòng toàn mùi thuốc, Đỗ Đức Trí lại ôm Tô Hiển Nhiên ngồi lên cánh tay anh, Nhậm Thừa Vinh đi bên cạnh hỏi.
“ Nhiên Nhiên không sợ ông ta chạy? “
“ Chồng yên tâm! Ông ta không những không chạy còn đi theo. “
Tô Hiển Nhiên vừa nói dứt câu, một chiếc phi hành khí dừng trước mặt bọn họ.
Tô Hiển Nhiên mờ mịt nhìn phi hành khí trước mặt, mày khẽ nhíu lại.
Ở đây cũng quá xa hoa đi a, người nào cũng có thể mua phi hành khí, không những thế còn là phương tiện bán chạy nhất ở tinh cầu này.
Mới đêm qua cô có ngồi tìm hiểu phương tiện, thì thấy phi hành khí được nhiều người bình chọn nhất.
Vốn cô còn định để hai anh chồng đi bộ, khoe khoang nhan sắc hai anh một chút nhưng hiện tại... nhìn thôi cũng biết không được.
Bác sĩ Hàm mở cửa phi hành khí nói.
“ Mời Tô tiểu thư vào. “
Tô Hiển Nhiên gật đầu một cái, Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh liền cũng vào.
Vào đến bên trong, Tô Hiển Nhiên mới kinh ngạc, bên trong rộng hơn cô nghĩ nhiều.
Tô Hiển Nhiên ngồi bên chỗ có ba chiếc ghế sát bên nhau, cô ngồi giữa, hai anh chồng thì ngồi hai bên.
Bác sĩ Hàm sau khi để chế độ tự lái xong, mới quay lại ngồi đối diện với Tô Hiển Nhiên hỏi vài ba sự kiện, Tô Hiển Nhiên trả lời tất, còn không quên nói.
“ Ông giúp tôi, tôi cũng sẽ không làm khó ông! Sau khi đi Tô Gia về, thì cứ khai báo nói toàn bộ sự thật cho cảnh sát. “
Bác sĩ Hàm nhìn Tô Hiển Nhiên muốn cầu tình, nhưng lại không hề cầu được gì ngoài nụ cười giả vờ trên môi Tô Hiển Nhiên.
Ông biết, ngày hôm nay nhất định là ngày khó quên nhất trong cuộc đời của Tô Tú Vi.