CHƯƠNG 8
Tại Thụy Sĩ , Lô Tắc Ân,
Linh! Linh linh! Thanh âm chói tai của chiếc điện thoại đánh gẫy giấc mộng của người đang ngủ.
-“Ừm……” Thanh âm khàn khàn tố cáo người chưa ngủ đủ giấc đang vô cùng khó chịu .
-“Quang Y! Cậu đang ở nơi nào?” Từ điện thoại truyền đến một tiếng quát to vội vàng .
-“Lô Tắc Ân.”
-“Cậu cứ ở yên đấy ! Tôi lập tức đến ngay….” Mơ hồ nghe được âm thanh cùng người bên ngoài nói chuyện:“Mau chuẩn bị phi cơ trực thăng……”
-“Lăng Tước, anh……”
-“Gặp mặt sẽ nói !” Nói xong liền chặt đứt điện thoại.
Nhạc Quang Y lắc đầu thu hồi điện thoại, tiếp tục chui vào trong ổ chăn ấm áp . Cậu thật sự cảm thấy mệt không chịu được, tối hôm qua vận động kịch liệt , hơn nữa buổi sáng hôm nay lại phải ngồi máy bay vô cùng khó nhọc, khiến cho cậu hiện tại chỉ có một nhu cầu cấp bách chính là nghỉ ngơi.
Tại Anh , Yêu Đinh Bảo.
-“Lôi Ân, đừng uống nữa !” La Y đoạt lấy bình rượu từ miệng Lôi Ân, quát to .“Cậu thử nhìn xem cậu hiện tại là cái bộ dáng gì đi !”
-“Hừ! Cậu như vậy có ích lợi gì! Cậu phải đi tìm cậu ấy mới đúng!” Địch Áo Tư cũng không quen nhìn người đàn ông bình thường luôn tràn đầy khí phách , giờ phút này chính là say như chết nằm ở trên sô pha.
-“Ha ha…… Tôi trong mắt cậu ấy…… không là cái gì cả ….Nhiều nhất chính là một người bạn mà thôi…… Tôi hận…… Hận cậu ấy cứ bỏ tôi đi như vậy…… Hận cậu ấy …không thương tôi……”Thanh âm càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến thành cúi đầu nỉ non.
-“Cậu ta không thương cậu , sẽ để cậu thượng sao? Sao cậu lại quá ngu ngốc vậy !” La Y một quyền đánh thẳng lên má trái Lôi Ân.
-“Cậu ấy chính là…… đồng tình tôi thôi…… Đồng tình đứa ngốc như tôi…… yêu cậu ấy ..nhiều năm như vậy .”
La Y không thèm để ý đến sự khuyên can của Địch Áo Tư , lại tung ra một quyền đánh thẳng lên má phải Lôi Ân! cân gớm
-“Cậu thật sự là một tên ngu ngốc! Chỉ vì đồng tình mà cậu ấy cam tâm tình nguyện cho cậu thượng?” Thật muốn hung hăng đánh tỉnh đứa ngốc này mà.
Lôi Ân mắt vàng vừa dấy lên ánh sáng hy vọng, nhưng nhanh chóng lại ảm đạm đau buồn .“Thế vì sao cậu ấy phải rời khỏi đây ?”
-“Có lẽ khúc mắc của cậu ấy chưa được giải đi.”
Mắt vàng lại sáng rực lên như bắt được vàng .“ Khúc mắc gì ?”
-“Đây là không phải là [trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã thông] sao ,người ngoài cuộc thì tỉnh táo , trong cuộc lại u mê ngu dốt ?” Chịu ảnh hưởng của Lôi Ân , La Y cũng đã học tiếng Trung.
–“Cái gì?” Địch Áo Tư khó hiểu nhìn La Y .
-“Nói chung tôi cảm thấy cậu ấy có tâm sự giấu kín trong lòng. Nhưng rốt cuộc là cái gì, chỉ có thể dựa vào Lôi Ân cởi bỏ .” Hắn âm thầm nói ra suy nghĩ của mình .
-“Lên tinh thần đi, người anh em ! Cậu không nhớ hồi trước tôi cũng từng phải đuổi theo La Y còn gì! Hãy kéo người yêu của cậu lại đi .” Địch Áo Tư kéo Lôi Ân đứng dậy , hung hăng vỗ vai Lôi Ân ,vì hắn bơm hơi.
-“Đúng vậy! Đúng vậy !” Đối với chuyện này , La Y chính mình cũng rất đắc ý. Lại bổ sung thêm câu tiếng Trung “Thuyền đến đầu cầu ắt thẳng.” Nói xong cũng hung hăng đánh vào người Lôi Ân.
-“Khụ…… Khụ khụ…… Câu này nghe chẳng giống cổ vũ gì cả .” Trong lòng Lôi Ân thập phần cảm tạ người bạn tốt luôn ủng hộ hắn nhưng cứ thích nói lời trái lương tâm cơ .
-“A? Thế à ! Như vậy ‘Chưa tới phút cuối chưa thôi’ ! đúng rồi đi.” La Y hắn học cái gì cũng đều rất nhanh nha ! Ai da , ai bảo chỉ số thông minh của hắn quá cao,thật sự không có biện pháp mà!
-“Vì sao tôi nghe thấy không được tự nhiên lắm ?” Thực chịu không nổi cái tên hay khoe khoang này mà.
Tí tách! Tí tách tí tách!
La Y nhìn xuống Laptop, “Có chuyện làm ăn tới cửa này !”
-“Vậy à , thế thì cậu phụ trách đi! Tôi đi tắm rửa một cái, sau đó sẽ bay tới Thụy Sĩ.” Lôi Ân hiện tại thầm mong nhanh nhìn thấy Nhạc Quang Y để hỏi cho rõ ràng.
-“Được!”
Khi Lôi Ân tắm rửa xong xuôi đi ra, liền thấy thấy La Y cùng Địch Áo Tư đều đang cau mày nhìn chằm vào màn hình.“Làm sao vậy?”
-“Lôi Ân, cậu tới xem này ! Lần này đối tượng là Quang Y.” La Y khuôn mặt luôn nho nhã hiếm có lúc mang theo vẻ nghiêm túc như thế này.
Lôi Ân bước nhanh đến trước màn hình thử nhìn một chút.
-“Bá tước Mạch Đặc?! Làm sao có thể là lão ta ? Lão ta khi nào thì cùng Quang kết thù ? ” Gia tộc Mạch Đặc cũng là một gia tộc lớn ở Anh quốc, tuy rằng địa vị không bằng Khải Lan Đức nhưng uy vọng cũng không hề nhỏ.
-“Tôi cũng thấy rất kỳ quái, Quang Y trước kia chưa từng đến Anh quốc. Làm sao có thể cùng hắn gây thù ?”
Người này nổi tiếng là khó đối phó .
-“Cậu cẩn thận tra xem lão và Lăng Tước có từng gây thù với nhau không cho tôi đi .” Nói không chừng là vì Nhạc Quang Y làm cho lão thua kiện chăng ?
La Y mười ngón bay nhanh như gió trên bàn phím.“Không có, bá tước Mạch Đặc này luôn tự cho là thanh cao, không hề cùng xã hội đen liên lụy không rõ . Nhưng thủ hạ của lão người tài ba không ít, những gì xã hội đen có lão cũng có.”
-“Nhưng nghe nói lão có bệnh thích sạch sẽ quá độ , không muốn ô uế tay của chính mình . Sự tình giết người sẽ thường tìm tập đoàn sát thủ ra tay hộ .” Địch Áo Tư đối với tên bá tước quái dị này cũng có chút hiểu biết.
-“Công việc này chúng ta nhận đi !”
–“Được. Đỡ cho lão lại đi tìm người khác.” La Y nhanh chóng gõ gõ bàn phím hồi đáp.
-“Tôi xem cậu vẫn là nên giải quyết tình hình bên này trước đi ! Mạch Đặc cũng không dễ đối phó đâu .” Địch Áo Tư đề nghị .
-“Đúng đấy , dù sao Quang Y bên kia có Lăng Tước bảo vệ, sẽ không gặp chuyện không may.” La Y cũng đồng ý.
-“Cái gì! Lăng Tước đang ở Thụy Sĩ? Địch Áo Tư, cậu không theo dõi anh ta à ?” Hắn như thế nào có thể đem Quang đặt bên cạnh ác sói ?
-“Anh ta đã biết là có người chơi đùa mình , bằng sức anh ta tra được ra chúng ta không khó, đến lúc đó hai hắc bang lớn sống mái với nhau cũng không phải là chuyện có thể đùa giỡn được đâu .” Cá nhân La Y kỳ thật rất khâm phục Lăng Tước.
-“Cậu yên tâm đi, bọn họ nếu có chuyện gì thì đã sớm xảy ra, còn có thể đợi cậu xuất hiện?”
-“Nhưng …..” Hắn vẫn vô cùng lo lắng, nhưng vì sự an toàn của người hắn yêu, hắn chỉ có thể……
-“Được rồi, tôi sẽ giải quyết chuyện Mạch Đặc trước .” Lăng Tước ngươi nếu dám động đến Quang dù chỉ là một sợi tóc gáy, ta mẹ nó sẽ giết sạch cả nhà ngươi !
Thụy Sĩ , Lô Tắc Ân.
Đối với người có thể ấn chuông cửa 10 phút liền kia , Nhạc Quang Y không thể không tỏ vẻ kính nể trước sự nhẫn nại của hắn.Phiền chán bò xuống giường, cậu lững thững ra mở cửa.
-“Cậu không sao chứ ? ” Còn không có thấy rõ người vừa tới, cậu đã bị một đôi cánh tay cường tráng ôm lấy.
-“Tôi thì có thể có chuyện gì chứ .” Cậu hiện tại chỉ thầm muốn ngủ, ngủ , và ngủ mà thôi.
-“Thế vì sao một tháng vừa rồi điện thoại di động cũng không mở, tôi sai người dò tìm cũng không có manh mối. Cậu rốt cuộc ở nơi nào? Cậu có biết hay không tôi lo lắng gần chết, không biết là có ai đó ở Pháp quốc cố tình cùng tôi chơi trò mèo vờn chuột , khiến tôi không đi đâu được. Ngay sau khi giải quyết xong chuyện đó , tôi liền lập tức tới tìm cậu. May cậu không có việc gì.” Lời nói liên tiếp đập thẳng vào tai khiến cho đầu Nhạc Quang Y càng ngày càng đau.
-“Buông ra !” Thanh âm cự tuyệt lạnh lùng vang lên.
Lăng Tước chỉ có thể lưu luyến không muốn mà buông người mình ngày mong đêm nhớ ra. Bỗng nhiên mắt sắc thoáng nhìn.
-“Đây là cái gì?” Trừng lớn mắt thấy rõ trên chiếc cổ tuyết trắng là một vết màu đỏ chói mắt . Bằng kinh nghiệm hắn liền biết đó là hôn ngân, hơn nữa không có khả năng là do phụ nữ để lại . Kéo cổ áo rộng ra , lại càng thấy nhiều vết màu đỏ che kín trước ngực. Lòng phẫn nộ đố kị ở đáy mắt hừng hực dấy lên.
Nhạc Quang Y bình tĩnh kéo lại áo , quay người hướng phòng trở về .
-“Cậu nói rõ ràng cho tôi biết đi !” Hắn vội vàng đuổi theo Nhạc Quang Y
-“Tôi không nhất thiết phải giải thích với anh .” Lạnh lùng nói xong, lại tiến vào trong chăn tiếp tục ngủ bù.
Hừ hừ! Đúng vậy! Lăng Tước biết chứ. Hắn biết Nhạc Quang Y chỉ coi hắn là bằng hữu, nhưng là hắn không cam lòng! Không cam lòng a!
-“Cậu…… thương người đấy sao?” Hai đấm nắm chặt, run run hỏi.
Biết là sẽ ngủ không được , Nhạc Quang Y chỉ có thể mở to mắt, thở dài, ngồi dậy dựa vào đầu giường nhìn về phía Lăng Tước.
-“Lăng Tước, đối với tình yêu của anh, tôi chỉ có thể nói lời xin lỗi. Còn nếu là chuyện khác, anh hỏi xuất phát từ sự quan tâm của bằng hữu, tôi thực cảm tạ. Nhưng, đối với việc riêng tư của tôi , tôi nghĩ tôi có quyền giữ bí mật đi.” Đây là thời điểm tốt để dứt khoát chuyện này .
-“Yêu chính là yêu , cậu nghĩ cậu nói xin lỗi là có thể thu hồi tình yêu của tôi ? Nếu dễ dàng như thế , tôi đã không thống khổ như vậy .” Trong đôi mắt sâu thẳm đã sớm che giấu không được nồng đậm bi ai. Tuy đã sớm biết kết quả, nhưng vẫn là không muốn buông tha cho. Rốt cục lại không khác gì con thiêu thân lao đầu vào lửa tình . Biết rõ sẽ diệt vong lại vẫn là cam tâm tình nguyện nhảy xuống.
Nhạc Quang Y không nói gì mà chỉ nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt.Một người tốt lại chung tình như thế … nhưng .. Ai! Cậu cứ như vậy thì nhất định sẽ trở thành người cô độc nhưng lưng lại đeo một trái thân tình . Xem ra cậu không thể không tin lời nói của một thầy tướng số từng xem cho cậu trước đây rồi .
-“Mặc kệ như thế nào! Nếu hiện tại không có ai ở bên cạnh cậu, thì tôi sẽ không bỏ cuộc đâu . Cậu trước nghỉ ngơi đi , ngày mai tôi sẽ lại tới tìm cậu.” Sau khi hôn lên trán Nhạc Quang Y, Lăng Tước bước ra ngoài.
Nhạc Quang Y không có xem nhẹ lệ quang trong mắt Lăng Tước,không thể ngờ một người kiêu ngạo như vậy sẽ có lúc để cho người khác thấy mặt yếu ớt của hắn .
Nhìn bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ , cậu chợt cười khổ. Khi nào thì mới kết thúc đây…