Sữa của tiểu nhân ngư mang hương nồng vị ngọt, dù ít nhưng cũng khiến ngư dân cao hứng. Hắn thay phiên ngậm hai bên đại đầu nhũ, cạ răng,dùng môi miệng ngậm chặt, lại dùng đầu lưỡi đâm chọc, thay đổi phương pháp đùa bỡn, bàn tay thô ráp nắn bóp ngực thịt của cậu ý định nặn ra một bộ ngực như của đàn bà.
Tiểu nhân ngư bị làm đến toàn thân thoải mái, ngọc hành bên dưới chiến chiến nguy nguy đứng thẳng, đôi chân dài trắng nõn dây dưa lấy nhau.
“Đứa con lẳng lơ này, sữa của ngươi thật ít.”
Ngư dân ngẩng đầu lên khỏi bộ ngực của tiểu nhân ngư, đáng tiếc nói.
“Ừm... Ba, đừng lo lắng... Sau này... Sau này ngày nào cũng hút... thì sẽ càng nhiều hơn a...”
Mặc dù tiểu nhân ngư không biết phương pháp này có được hay không nhưng chuyện này thư thái như vậy thì cậu nguyện ý ngày ngày đều làm.
Ngư dân vô cùng hài lòng với đáp án này, vì vậy động tác kế tiếp càng thêm điên cuồng. Hắn tách mạnh hai chân tiểu nhân ngư ra, làm đôi chân dài gập thành hình chữ M khiến chỗ tư mật kia bị bại lộ hoàn toàn, vô luận là nhục bổng phấn nộn hay dâm thủy chảy tí tách đều thu hết vào tầm mắt.
“Dâm đãng, mới liếm đầu vú, hút chút sữa mà cái mông của ngươi đã chảy đầy dâm thủy rồi! Ta đúng là nhặt được bảo vật mà!”
Ngư dân kích động đến đỏ cả hai mắt, hắn vùi đầu và giữa hai chân tiểu nhân ngư, hít mạnh một hơi, ngửi được mùi hương kích thích dục vọng con người.
Thân thể tao lãng này nhất định là bị không ít đàn ông chăm sóc dạy bảo qua!
Ngư dân rất chắc chắn. Hắn hưng phấn móc ra đại điểu to dài, cũng không làm khuếch trương nhiều,nương theo chất nhầy tự động tiết ra dùng quy đầu đinh khai nhục huyệt, “phốc-xuy” một tiếng nhét vào toàn bộ, chỉ để lại hai túi tinh hoàn nặng trịch vỗ vào cánh mông trắng nõn non mềm.
“A!! Thực to! Hải cà của ba đang cắm vào tiểu thí thí của ta!”
Tràng thịt kịch liệt nhu động, ôm lấy đại nhục bổng, bao bọc chặt chẽ.
Ngư dân thở mạnh một hơi, bắt đầu kịch liệt va chạm, vừa thao vừa nói:
_ “Lẳng lơ, đây không phải là hải cà,đây là đại nhục bổng của ba ba, đặc biệt phụ trách nhồi đầy cái mông dâm đãng của ngươi.”
_ “Ừm... Ba thật là giỏi... Đại nhục bổng tiến vào quá sâu... A...”
Tiểu nhân ngư vong tình hô lên, hai chân vững vàng ôm lấy eo gấu của ngư dân.
Hai cơ thể một đen một trắng cứ như vậy kịch liệt dây dưa. Trong căn phòng nhỏ cũ nát tràn ngập ngôn ngữ phóng túng, âm thanh “Kẽo kẹt” phát ra từ chiếc giường nhỏ phải mang nặng cả ngày không dứt.