“Ta có biết bằng hữu, có thể giúp ngươi giải quyết vấn đề nhà ở.”
“Ngươi thật đúng là vội vã đuổi ta đi a?” Cao Vũ đột nhiên khẽ mỉm
cười, ánh mắt hướng lên trước mập mờ theo dõi hắn, “Tấm lòng của ngươi
thật đúng là tốt a…”
“Ta…” Triệu Noãn Noãn cứng họng.
Song Cao Vũ cũng không nhìn lại hắn, đứng thẳng người, “Nói không ra lời coi như xong.” Dứt lời rời đi thẳng.
“Về phần chuyện nhà trọ——” hắn bỗng nhiên dừng bước lại, cũng không
quay đầu lại chậm rãi nói, “Nếu đã muốn ta ra đi, ta kế tiếp đây muốn
làm cái gì, không cần ngươi phải quan tâm.”
Ngoài cửa sổ, một đám mây vừa vặn trôi qua, ngày nhất thời u ám.
———————
Mặc bộ nào thì tốt a?
Trong phòng, Xán Xán đang vì quần áo đi xem mặt mà rầu rĩ.
Một bên của nàng là những thứ quần áo cần thiết như áo khoác, quần
jean, giầy thể thao.. Bên kia nàng là một chiếc váy màu đen duy nhất tao nhã, đoan trang và khả ái
Bên này xem một chút, bên kia xem một chút, nàng không ngừng phân vân.
Nếu là trước kia, gặp phải loại chuyện xem mặt này, nàng tuyệt đối
không chút do dự lựa chọn trang phục cho mình vượt qua càng xấu càng
tốt! Nhưng lần này không giống với lúc trước, Nhan Như Ngọc ngày hôm
trước ở trong điện thoại đã nói rõ, nhất định nàng phải mặc trang phục
xinh đẹp phát sáng đến đó, nếu không sẽ tuyệt giao! Nhan Như Ngọc mặc dù náo, nhưng cho tới bây giờ chưa nói tuyệt giao, vạn nhất nàng trang
phục thành như vậy đi xem mặt, Nhan Như Ngọc tức giận, thật cùng mình
tuyệt giao thì làm sao bây giờ?
Nhưng phải ăn mặc thật xinh
đẹp, vạn nhất cái “Bùi Dũng Lực Hoành” kia coi trọng thì làm sao bây
giờ? Nàng còn muốn sống thêm hai năm nữa!
Một lúc lâu sau, Xán
Xán quyết định, bất cứ giá nào cũng vì Nhan Như Ngọc! Dù sao muốn làm hư việc xem mắt đến lúc đó nàng có rất nhiều phương pháp, đến lúc đó nàng
chỉ cần làm nhiều việc cùng lúc, ăn mãnh liệt một bữa, tuyệt đối có thể
đem người đó dọa lùi ba trượng ra ngoài!
Quyết định xong, Xán Xán mặc âu phục lên, đi ra khỏi gian phòng.
Trong phòng khách, Triệu Noãn Noãn cùng Cao Vũ đều ở đó.
Triệu Noãn Noãn vừa nhìn thấy nàng, lập tức hỏi, “Ngươi muốn đi ra ngoài?”
“Dạ.” Xán Xán gật đầu, đi ra ngoài.
“Đi nơi nào?” Lại còn mặc váy! Quá không bình thường !
“Đi… Đi gặp người bằng hữu.” Vốn khó mà nói là đi xem mặt sao? Thật mất thể diện.
Thấy mắt của nàng lại bắt đầu không ngừng nháy, Triệu Noãn Noãn thần sắc tối sầm lại, “Người bằng hữu kia là ai?”
“Tóm lại, ngươi không cần lo nhiều như vậy! Ta muốn đi ra ngoài !” Nàng cuống quít chạy ra bên ngoài trốn.
“đợi một chút!”
Cao Vũ chẳng biết từ lúc nào đứng ở phía trước nàng, chặn đường đi của nàng.
“Ngươi đi đâu gặp người? Có thể thuận đường mua giúp ta ít đồ trở lại?”
Như vậy cũng còn muốn bóc lột nàng! Xán Xán rất không thoải mái nhìn mắt Cao Vũ, “Quảng trường trung tâm.”
Cao Vũ nhợt nhạt cười một tiếng, mạn bất kinh tâm nói, “Quảng trường trung tâm? Đây chính là nơi xem mặt tốt nhất…”
“Người nào, ai nói ta đi xem mặt!” Hoảng lên, lộ ra chân ngựa.
“Ngươi gấp cái gì, ta chưa nói ngươi đi xem mặt.”
Xán Xán nhất thời quẫn mặt, “Nói mau đi, muốn mua cái gì?” Không còn
kịp rồi, nếu trễ lại muốn nghe Nhan Như Ngọc đáng ghét mắng.
“Ta còn chưa nghĩ ra.”
Lặng yên…
“Ta đi!” Đẩy Cao Vũ ra, Xán Xán đi giày cao gót chạy ra khỏi cửa.
Lại vẫn mang giày cao gót! Tuyệt đối có tin vịt! Tâm Triệu Noãn Noãn không giải thích được tự nhiên khẩn trương lên.
“Hắn hình như là đi xem mặt nha.” Cao Vũ dựa vào tường, tự nhủ nói câu.
Triệu Noãn Noãn không có trả lời, nhưng sắc mặt càng ngày càng khó coi.
“Hình như là đi quảng trường trung tâm thì phải…”
Triệu Noãn Noãn tiếp tục trầm mặc.
“Thật ra thì ta cảm thấy được, nàng trang phục một chút vẫn là đi gặp người…”
“Ba !” Một bóng người vọt tới trước cửa, đi xong giầy chạy ra khỏi cửa.
Người còn lại nhún nhún vai, sửa sang lại y phục, chậm rãi đi xong
giầy, nhưng ngay sau nụ cười yếu ớt cũng ưu nhã theo sát đi ra ngoài.
Tựa hồ, có trò hay để xem đây!