Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 1167: Chương 1167: Chương 1166




Ai cũng không ngờ rằng, Vân Giai Kỳ vừa mở miệng đã muốn đem hai toàn nhà văn phòng với giá trị năm tỷ này làm của hồi môn.

Cũng có người không tin, cô gái nhỏ này làm sao là chủ nhân của hai toàn nhà này!

Đừng nói người khác kế cả ông cụ Bạc cũng hoàn nghỉ tính xác thực.

Mộ Khánh An cười lạnh: “Cô gái nhỏ, với khung cảnh như thế này nói lời phóng đại như vậy không tốt đâu! Tôi biết cô là đang ngưỡng mộ của hồi môn của con gái tôi nhưng mà về việc của hồi môn cô không sánh bắng con gái tôi!!

Bị chặn lời, ông ấy lại có hàm ý sâu xa nói: “Mặc dù thời đại này biểu hiện rằng làm việc chăm chỉ có thế thay đối vận mệnh nhưng có vận mệnh của một số người đã được định sẵn từ khi sinh ra! Cô nói hai tòa nhà văn phòng đó là của hồi môn của cô vậy tôi hỏi cô hai tòa nhà đó là của cô hay sao?!

Vân Giai Kỳ mỉm cười nhẹ nhàng: “Đương nhiên là nó thuộc quyền sở hữu của tôi, nếu như không phải làm sao tôi đám tuyên bố như vậy?!

“Tòa nhà văn phòng dưới tên ai trên pháp luật đều được chứng nhận!

Chỉ cần điều tra một chút là biết thôi!!

“Đương nhiên” Vân Giai Kỳ nhướng mày: “Của hồi môn chỉ là hai tòa nhà mà thôi có gì mà không có nối chứ? Đây chỉ là một phần của hồi môn, tôi còn cho răng đây đây vẫn còn ít! Dù răng.!

Cô ấy nhìn về hướng Bạc Tuấn Phong nhưng ánh mắt lại nhìn vào Bạc Tiêu Dương nói từng câu từng chữ: “Người đàn ông tôi muốn gả là người đàn ông tôi yêu nhất, tôi đương nhiên muốn cho anh ấy tất cả những gì tôi có. Yêu một người không phải là đem toàn thế giới cho anh ấy hay sao.!

Vân Giai Kỳ ám thị, Mộ Khánh An gả con gái dám cho một tỷ cũng quá ít ỏi mà lại trước mặt nhiều người tuyên cha với những người tham gia mà những người này cũng chưa từng gặp qua cảnh tượng này!

Mộ Khánh An nghe thấy những lời này thì thực sự muốn nôn ra máu!

Cho rãng, một tỷ đối với ông ấy mà nói, thực ra ông ấy cũng không phải người rộng rãi nhưng lần này gả con gái ông ấy cũng chỉ mạnh tay một con số không hiề nhỏ.

Ông ấy lựa chọn đắc ý đọc ra danh sách của hồi môn mình cho con gái trước mặc mọi người không có gì hơn là muốn Mộ Ngọc My được vinh quang và nở mày nở mặt.

Kết quả, Vân Giai Kỳ chỉ nói một câu thì trực tiếp xé rách mặt mũi ông ta làm ông ra nhục nhã!

Cho dù, có rát nhiều kinh nghiệm và sự từng trải nói cho Mộ Khánh An biết rằng đừng với cô gái nhỏ tuổi ít hiểu biết!

Ông ấy không tin hai tòa nhà văn phòng đó là của Vân Giai Kỳ, Nhưng mà với khung cảnh này, Mộ Khánh An làm sao nhịn được cơn tức này?!

Ông ấy hướng về Vân Giai Kỳ nói và trong lời nói có vài phần hàm ý cảnh cáo: “Cô gái nhỏ, tôi đã cho cô cơ hội bước xuống là cô không cần!

Cô cần mặt mũi tôi có thể hiểu, cô vì tâm trạng của chồng tương lai của mình mà ra mặt tôi cũng có thế hiếu! nhưng mà, Bạc Tiêu Dương là con thứ, Tuấn Phong là đích tử! Ở đây con thứ rất nhiều, lấy vợ kết hôn, con thứ lại muốn hơn con trưởng hay sao?!

Mộ Khánh An bắt đầu với một sai lầm, nó huống hồ là một sai lâm từ đầu đến cuối, càng nói thì càng sai!

Vân Giai Kỳ nhìn Mộ Khánh An sắc mặt rất bình tĩnh, cô ấy từ từ đáp lại: “Bác Mộ, con trưởng xuất thân thì sao, con thứ xuất thân thì lại làm sao? Bác nói trước mặt nhiều người như vậy, gây bất hòa giữ con trưởng và con thứ, thì lại là như thế nào? Tiêu Dương xuất thân là con thứ thì lại làm sao!!

Bạc Tiêu Dương xúc động mạnh.

Cậu ta ngơ ngác nhìn Vân Giai Kỳ đem cậu ta bảo vệ ở sau lưng trong phút chốc cậu ta cảm nhận được sự ấm áp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.