“Không thấy nữa, sao lại như thế được?.
“Tôi không biết… phòng bệnh nơi nghỉ phạm bị giam giữ rõ ràng đã bị khóa. Không ai biết cô ta trốn thoát bãng cách nào.Vấn đề này vẫn đang được điều tra.
Bạc Tiêu Dương chất vấn: “Buổi tối không có người trực sao?.
“Ai có thế nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện này chứ? Các cửa đều bị khóa chặt. Chuyện này thật kỳ lạ….
“Không thế xảy ra sự việc siêu nhiên gì được.
“Lúc chúng tôi đến, cửa phòng bệnh đã mở ra rồi. Kiểm tra camera thì thấy là có người mở cửa phòng bệnh từ bên ngoài, Vân Ngọc Hân chạy ra khỏi phòng bệnh, sau đó không thấy đâu nữa.
“Cô ta chắc vẫn đang ở trong thành phố, thủ đô to như vậy, lục soát từng ngóc ngách, một con cá cũng không được để lọt lưới.
“Vâng. Anh yên tâm, chúng tôi sẽ thông báo cho anh ngay khi có tin tức: Vân Giai Kỳ năm viện phục hồi sức khỏe một tuần.
Cánh tay của cô hồi phục rất nhanh, nên cô có thể xuất ví Cung Dận và Cung Chiến đương nhiên biết chuyện cô nhập viện, hai người thay phiên nhau chăm sóc cô, mặc dù Vân Giai Kỳ liên tục nhấn mạnh rằng cô chỉ bị thương ở cánh tay, không bị thương đến mức không thế tự chăm sóc bản thân mình. Nhưng Cung Dận và Cung Chiến vẫn không yên tâm để cô lại một mình trong bệnh viện.
Đến khi chuẩn bị xuất viện, Bạc Tiêu Dương mới nói cho cô biết chuyện của Vân Ngọc Hân.
“Cái gi?” Vân Giai Kỳ trừng mắt nhìn Bạc Tiêu Dương: “Cậu nói Vân Ngọc Hân mất tích một cách kỳ lạ?
“Cửa phòng bệnh được khóa từ bên ngoài. Qua camera theo dõi cho thấy có người mở cửa phòng bệnh, nhưng không chụp được người đó là ai sớm.
“Vậy thì… Vân Ngọc Hân đâu.
“Vẫn chưa tìm ra.
‘Vân Giai Kỳ im lặng trong chốc lát.
Đã một tuần không tìm thấy Vân Ngọc Hân, dường như cô ta không còn ở thành phố nữa.
Trong thời gian 72 giờ vàng, toàn bộ thành phố đều bị điều tra, cảnh sát không truy kích được người, điều đó chỉ có nghĩa là người đó không còn ở thủ đô.
“Cô ta sẽ đi đâu? Cô ta có thể đi đâu?.
“Vì vậy, một tuần nay, Cung Chiến và Cung Dận đã bảo vệ cô trong bệnh viện. Ngoài ra, ở trước phòng bệnh, có hàng chục vệ sĩ đã được phái đến.
Vân Giai Kỳ bật cười: “Thế thì canh giữ quá nghiêm ngặt.
“Ai biết được, kẻ điên cưồng đó sẽ làm những chuyện gì.
Bạc Tiêu Dương dừng lại, sau đó nói: “Tuần sau sẽ có một cuộc đấu giá. Cô cùng tôi tham gia nhé?
“Đấu giá?.
“Ừm, buổi đấu giá từ thiệt Ngọc My cũng sẽ tham gia.
Vân Giai Kỳ nói: “Chủ đề của buổi từ thiện này là gì?.
“Tôi cũng không rõ lắm. Tuy nhiên, tôi nghe nói có một bảo vật quý.
hiếm được trưng bày” Bạc Tiêu Dương nói: “Người ta nói rằng đó là chiếc vương miện được đội trong đám cưới hoàng gia của Công chúa Muanna vào thế kỷ trước, chiếc “Khu vườn bí mật”, Mộ Ngọc My là vì thứ này mà vội vàng tham gia.
Vân Giai Kỳ suy nghĩ một chút: “Cô ta muốn chụp ảnh và đội chiếc vương miện đó trong lễ cưới sao?.
“Ừ” Bạc Tiêu Dương hỏi: “Cô có thích không?.
“ Bạc Tiêu Dương nói: “Tuấn Phong và Mộ “Tôi đã thấy qua chiếc vương miệ lăm tỷ.
Bạc Tiêu Dương nói: “Chỉ cần cô thích, tôi sẽ mang nó về.