Nó làm sao lại khóc?
Là anh dọa con bé khóc sao?
Dường như Mạn Nhi không muốn anh rời đi, nhưng khi thấy anh dừng lại, theo bản năng muốn trốn không dám nhìn anh Bạc Tuấn Phong trở lại bên giường, không nói lời nào, đem cô ôm vào trong lòng, dùng lòng bàn tay to xoa nhẹ lên tóc của cô.
“Ngoan.”
Tóc của cô vẫn còn ướt. Dường như Mô Ngọc My không đủ kiên nhẫn đế lau khô tóc cho cô, liền ném cô lên giường.
Vì vậy, chăn bông đã trở nên sũng nước.
Đột nhiên được ôm trong một vòng tay ấm áp như vậy, mũi của cô lại chua xót, bắt đầu khóc không thành tiếng: “0a oa oa…”
Cô bé thực sự rất tủi thân.
Mộ Ngọc My đánh cô, nhưng cô không dám nói.
sợ không dám nói ra, Bạc Tuấn Phong biết chuyện và nói với Mộ Ngọc My, cô ta biết chuyện nhất định sẽ lại đánh cô.
Cô bé thực sự sợ muốn chết!
Mạn Nhi mím chặt môi, cẩn thận kéo cà vạt của Bạc Tuấn Phong, cầu xin một cách yếu ớt: “Sau này cha có thể ở cùng con nhiều hơn một chút được không?”
Ngữ khí của cô bé như là đang thỉnh cầu.
Bạc Tuấn Phong sửng sốt Mạn Nhi lại nói: “Không cần quá lâu, chỉ cần ngủ cùng con là được rồi, con ngủ một mình, rất sợ…”
Bạc Tuấn Phong nói: “Vậy sau này con với cha ngủ chung nhé, được không?” . Ngôn Tình Sủng
Mạn Nhi vừa nghe thấy, đôi mt liền sáng lên ‘có thế không?”
“Vâng”
Cha với con gái ngủ chúng cũng không phải là việc gì Đứa bé nhỏ như vậy mà ngủ một mình thật không tránh khỏi sẽ sợ hãi.
Mạn Nhi gật đầu: “Vâng ạ!”
Nếu cô ngủ với Bạc Tuấn Phong, người phụ nữ xấu đó sẽ không có cơ hội hành hạ cô nữa!
Mộ Ngọc My cùng Bạc Ngạn Thiên trở về cũng đã đến thời gian ăn tối Bạc Ngạn Thiên xem ra rất vui Mộ Ngọc My cũng thế.
Vừa về đến nhà, Mộ Ngọc My đã lôi kéo Bạc Tuấn Phong kể về ngôi nhà mới, biệt thự rộng hơn trăm mét, có khu vườn ngoài trời, có suối nước nóng, miêu tả rất lộn xộn.
Ở nước Quốc Hoa, gia đình nối tiếng và những người bình thường là hai thứ khái niệm khác nhau, gia đình Bạc với các gia đình nổi tiếng khác lại càng khác biệt.
Mộ Ngọc My tuy xuất thân là con cả giàu có, từ nhỏ đã được hưởng cuộc sống vinh hoa, phú quý, được nuông chiều hết mức.
Nhưng cô ta chưa từng thấy một căn biệt thự đẹp như vậy bao giờ.
Bạc Ngạn Thiên nói đó là căn phòng tân hôn mà ông ta đã chuẩn bị cho Bạc Tuấn Phong từ rất lâu rồi Ông ta chuấn bị phòng cưới cho cả Bạc Tiêu Dương và Bạc Minh Lâm, trong số đó, phòng cưới của Bạc Tuấn Phong và Bạc Tiêu Dương thuộc cùng một trang viên, nhưng trong ba người thì chỉ có phòng cưới của Bạc Tuấn Phong là lớn nhất, đẹp nhất và đắt nhất. Có thế thấy được sự ưu ái của Bạc Ngạn Thiên dành cho Bạc Tuấn Phong.
Mộ Ngọc My gần như không thể kìm nén được vui sướng.
Trong bữa tối, Mộ Ngọc My hỏi: “Anh Tuấn Phong, chúng ta khi nào thì dọn qua đó?”
Mộ Ngọc My nóng lòng muốn chuyển đến một biệt thự.
Bạc Tuấn Phong nhíu mày.
Bạc Ngạn Thiên hãng giọng, ngay lập tức nói: “Tuấn Phong, con cũng nên sớm chuyển đến ở đi, con với Ngọc My cũng nên tận hưởng thế giới hai người nhiều một chút. Đợi đến khi con tiếp quản tập đoàn Thiên Ngạo, có muốn, chỉ sợ cũng không có nhiều cơ hội đâu”