Quả là socola hạng sang, vừa cắn một miếng, vị đậm đà ngọt ngào đã lan tỏa.
Cánh mũi Vân Giai Kỳ lại cay cay, hốc mắt chốc lát đã đỏ lên: “Đắng quá..”
Tất cả người làm đều sững người “Tại sao lại như vậy chứ?”
“Đúng nhỉ, miếng soeola này rõ ràng có vị ngọt mài”
Vân Giai Kỳ che miệng, lại cười nói: “Tại sao vị mà tôi nếm thử lại là vị đẳng? Rất đẳng?”
Cô vừa nói, vừa lau nước mắt: “Đảng đến mức nước mắt của tôi cứ tuôn ra như vậy.
Nước mắt cô căn bản không thế ngừng rơi, tuôn rơi ào ào như hàng ngọc trai vỡ vụn.
Vân Giai Kỳ ngã xuống ghế sofa, nhưng cô vẫn mạnh mẽ gắng gượng, “Đảng quá, tôi không nữa…”
“Cô không thích socola nên cô mới thấy nó đẳng đó!”
“Đúng đó, nếu cô thấy đẳng thì không cần ăn nữa đâu”
Người làm đứng bên cạnh nói không ngừng.
Vân Giai Kỳ bất động che miệng, đôi mắt đỏ ửng nhìn hộp kẹo cưới, lại không kìm nén được mà nghẹn ngào: “Tôi ghét ăn socola nhất…”
“Cô Vân à, sao cô lại khóc rồi?”
“Đừng khóc đừng khóc, socola đắng thì chúng tôi cũng không ăn nữa”
“Đúng đó, cô Mộ nhất định là không biết cô không thích ăn socola, nếu không thì cũng sẽ không tặng cô hộp socola này…”
“Nhưng hộp socola này rất đắt, rõ ràng là cô Mộ đã rất để tâm trong việc chọn kẹo cưới.”
“Dù sao thì cũng là tấm lòng, mặc dù không ăn thì có chút lãng phí, nhưng bay giờ cô Vân không thích ăn socola thì cũng không cần cố ép bản thân…”
“Hức hức hức…”
Vân Giai Kỳ đột nhiên ôm chặt chiếc gối ôm vào lòng, chôn vùi mặt vào chiếc gối, nước mắt tuôn không ngừng.
Nhớ lại những kí ức không rõ ràng.
Nhiều năm trước, cô cũng nép vào vòng tay của Bạc Tuấn Phong, hồn nhiên hỏi anh: “Anh Tuấn Phong, sau này nếu chúng ta kết hôn, em nhất định sẽ xếp đầy kẹo sữa trong hộp kẹo cưới”
“Em thích ăn kẹo sữa sao?”
“Ừm, em thích ăn kẹo sữa và socola”
“Được” Người đàn ông hiện vẻ mặt nuông chiều nói: “Vậy thì xếp đầy kẹo sữa và socola trong hộp kẹo cưới luôn”
“Không cần không cần! Em muốn hộp kẹo cưới của chúng ta toàn là kẹo sữa, vì kẹo sữa có vị ngọt, con socola thì đẳng”
“Được, vậy thì sẽ xếp toàn là kẹo sữa thôi. tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
Cô đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nâng khuôn mặt của anh lên: “Vậy nếu một ngày, anh kết hôn với người khác rồi, nhất định không được gửi kẹo cưới cho em”
“Hở? Sao em lại nói vậy?”
“Anh kết hôn với người khác rồi mà vẫn còn gửi kẹo cưới cho em?”
Dừng lại một cht, Vân Giai Kỳ lại nói: “Anh mà gửi kẹo cười cho em, em cũng sẽ gửi kẹo cưới cho anh, em sẽ gửi toàn socola luôn, toàn là vị đẳng ấy! Để anh biết rằng, anh không có em, sau này anh nhất định sẽ không hạnh phúc, đắng giống như socola vậy”
“Anh sẽ không kết hôn với người khác”
“Anh Tuấn Phong, anh nói xem, chúng ta sẽ thực sự kết hôn, sống với nhau cả một đời sao?”
“Ừ, cả đời này, chỉ yêu mình em thôi”
“Thật sao?”
“Anh sẽ không lừa em đâu”
Vân Giai Kỳ ngước mắt lên, đôi mắt đỏ ngầu nhìn hộp kẹo socola, tầm mất lại mơ hồ.