Kỳ Thiên Nam nhìn thấy tay của Vân Giai Kỳ đột nhiên cử động một chút Đôi mắt của cô dường như cảm nhận được ánh nẳng chợt cau mày.
“Tỉnh rồi sao?” Kỳ Thiên Nam nhìn thấy dấu hiệu có vẻ như cô đã tỉnh lại Vân Giai Kỳ lấm bẩm trong vô thức: “Lạnh… lạnh quá”
Kỳ Thiên Nam đau lòng cúi xuống, ôm cô vào lòng, *Còn lạnh không? Hử?”
“Lạnh lầm… Kỳ Thiên Nam ôm cô chặt thêm chút nữa.
“Công chúa nhỏ, mở mắt ra, xem tôi là ai.”
Tứ chỉ của Vân Giai Kỳ vẫn nặng riề như cũ.
Cô cố gắng hết sức mở mắt ra, nhìn Kỳ Thiên Nam nhưng ánh mắt lại vô cùng xa lạ.
Dường như cô hơi hoảng sợ, co người lại, có chút sợ hãi khí nhìn thấy anh ta.
“Ngoan! Là tôi đây!
Đừng sợ!”
“Anh… anh là ai?”
Vân Giai Kỳ bị dọa đến mức co người lại, hai đôi bàn tay nhỏ đặt trước.
người để phòng vệ, uất ức trừng mắt nhìn anh ta.
Ngực Kỳ Thiên Nam đập “thình thịch”, mắt hơi nhíu lại.
“Giai kỳ?”
Vân Giai Kỳ nhìn ánh mắt của anh ta, giống như nhìn một người xa lạ Vậy.
Không chỉ như vậy… nét biểu cảm và phản ứng cơ thể của cô giống như phản ứng của cô bé sáu bảy tuổi vậy, đôi mắt rụt rè nhìn anh ta, cái miệng hơi bĩu môi và run sợ.
Kỳ Thiên Nam giơ tay lên, bỏ mặt nạ xuống: “Không nhận ra tôi sao?”
“Anh là ai…” Vân Giai Kỳ lo sợ, toàn thân đang run rẩy: ‘Anh trai, em ÿ Thiên Nam vuốt nhẹ má cô::ông chúa nhỏ, là không quen anh…”
Kỳ Thiên Nam có chút ngạc nhiên.
Anh ta búng vào tai nghe: “Gọi phu nhân Bernard đến đây”
“Vâng” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Một lúc sau, phu nhân Bernard đã đi đến ngoài cửa.
“Ngài Black Mass, ngài tìm tôï?”
Kỳ Thiên Nam nói: “Vào ***”
Cửa được đẩy ra từ bên ngoài. Phu nhân Bernard cung kính đi vào trong.
Ngay khi nhận ra lại có người lạ, Vân Giai Kỳ sợ hãi co vai lại, dựa vào vòng tay của Kỳ Thiên Nam.
Bản năng của cô nói với cô rằng người đàn ông này sẽ không làm hại cô, hơn nữa trong vòng tay anh ta cũng rất ấm áp.
Cô rất lạnh, tự nhiên sẽ hướng tới những chỗ ấm áp.
Kỳ Thiên Nam một tay ôm cô, một tay giơ lên, phu nhân Bernard lập tức hoảng sợ quỳ xuống.
“Ngài Black Mass, ngài có gì căn dặn ạ!”
*Cô ấy… sao cô ấy lại thế này?”
“Không phải cô ấy đã tỉnh rồi sao ạ?” Phu nhân Bernard cười nói.
Kỳ Thiên Nam nói: “Cô lại đây, nhìn xem!”
Phu nhân Bernard nơm nớp lo sợ đứng dậy, đến gần bên giường, cô ta nhìn kỹ Vân Giai Kỳ, cũng không nhận ra điều gì bất thường.
“Có vẻ rất tốt ạ”
“Rất tốt sao?”