Mà người đàn ông tóc nâu không ai khác là đặc công FBI Bọn họ lên chuyến tàu này vì tìm chứng cứ.
“Tiệc tối của thuyền trưởng sắp bắt đầu rồi” Người đàn ông tóc nâu nói: ‘Phải hành động cẩn thận, không được hành động thiếu suy nghĩ.”
“Rõ”
Người đàn ông tóc nâu đi ra khỏi ghế lô, vừa mới mở cánh cửa, lại nhìn thấy một dấy đàn ông mặc đồ đen ở ngoài cửa.
Kỳ Thiên Nam đứng ở ngoài cửa, đưa lưng về phía anh ta.
Người đàn ông tóc nâu hơi kinh ngạc: “Kỳ gia, Kỳ…”
Kỳ Thiên Nam lạnh lùng quay đầu lại, ánh mắt lạnh lếo liếc anh ta, cười lạnh nói: “Triển khai thu thập chứng cứ đến đâu rồi?”
Cơ mặt của người đàn ông tóc nâu co giật dữ dội: “Tôi nghe không hiểu anh nói cái gì”
Anh ta ngoài mặt giả vờ bình tĩnh, nhưng mà trong lòng lại hoảng sợ vô ngần.
Chắng lẽ, thân phận của anh ta bị phát hiện?
Không thế nào!
Người đàn ông tóc nâu nói: ‘Kỳ gia, thu thập chứng cứ gì chứ, triển khai gì chứ? Kỳ gia đang nói gì vậy?”
Kỳ Thiên Nam xoay người, nói: “Anh đi lên chuyến tàu này, không phải là vì đến thu thập chứng cứ về Black Mass sao?”
Cảnh, anh là đặc công tình báo cho FBI, nhưng anh có thể không biết, cấp trên của anh, đã ở trên chuyến tàu này, là anh ta gợi ý cho tôi nên giết anh ở trong bóng tối “Cái gì?” Người đàn ông tóc nâu sợ hãi: “Làm sao có thế? Anh ta làm sao ở trên chuyến tàư Đột nhiên Kỳ Thiên Nam lạnh lùng nhếch khóe môi Anh ta đi tới người đàn ông tóc nâu, thẳng đến khi tới trước mặt anh ta, Kỳ Thiên Nam lạnh lùng nhướng mày và nói: “Tôi chính là Black Mass, hiện tại Black Mass đang đứng ở trước mặt anh, anh có thể bắt tôi”
Cuối hành lang.
Vân Giai Kỳ đi qua chỗ rẽ, liếc mắt nhìn thấy vài người đúng ở cửa phòng.
Cô rất nhanh nhận ra, người đứng trong đám người là Kỳ Thiên Nam.
Là anh cả!
Cô đã tìm được anh ta rồi!
Vân Giai Kỳ vừa muốn đi đến chỗ anh ta, nhưng phát hiện bầu không khí không bình thường cho lảm.
Mà Kỳ Thiên Nam không có chú ý đến Vân Giai Kỳ, “Anh không phải muốn giết tôi?” Kỳ Thiên Nam tao nhã nâng tay lên, thay anh ta chỉnh sửa vạt áo: “Chỉ cần anh ¡, tất nhiên anh có thể’ được FBl trao tặng huy chương vinh dự, thăng chức ở trong tầm tay, anh còn đang do dự cái gì?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nói xong, Kỳ Thiên Nam lấy một khẩu súng Revolver từ trong thắt lưng của mình, đưa vào trong tay anh ta: “Đây là cơ hội cuối cùng của anh, tôi đếm đến ba, nếu anh không nổ súng, liền vĩnh viễn không có cơ hội.”
Người đàn ông tóc nâu nghiến răng trừng mắt nhìn anh.
“’Kỳ gia…”
Vân Giai Kỳ nhìn thấy vậy thì bị dọa khiếp sợ đến mức trốn sau góc tường.
Là súng!
Làm sao trên tay anh ta lại có súng?
Cô có một loại sợ hãi theo bản năng khi thấy súng.
Vân Giai Kỳ mù mịt nhìn châm chảm cảnh tưởng này, lại nghe thấy giọng nói tao nhã của Kỳ Thiên Nam vang lên, mà không chút đế ý đến cô.
Người đàn ông tóc nâu nhìn cây súng trong tay, tay chân đột nhiên luống cuống.
“Hai”
“Ba!”