Gia nghiệp nhà họ Bạc lớn như vậy, quy củ đa dạng.
Với tư cách là chủ nhà họ Bạc, ở bên ngoài nuôi mấy thiếp thất cũng không có gì đáng trách.
Nhưng Bạc Phong Chiến lại muốn đưa người phụ nữ đó về làm vợ ông tat Bạc Ngạn Thiên tức giận đến mức suýt lên cơn đau tim.
Những ai ở nhà họ Bạc, thì bà chủ đều có xuất thân từ trong các gia đình quyền thế, không một ai không phải là nhân vật nổi tiếng ở thủ đô?
Năm đó nhà họ Mộng thế nhưng cũng là gia đình quyền thế sánh ngang vai với nhà họ Cung, mặc dù sau này như hoàng hôn lặn về phía tây nhưng vẫn là gia tộc nổi danh số một số hai ở thủ đô chỉ sau nhà họ Bạc và nhà họ Cung!
Nhà họ Mộng tổng cộng có hai cô con gái, một người gả cho Bạc Phong Chiến, người còn lại thì gả cho Cung Dận.
Vị trí bà chủ này, cũng không phải chỗ ngồi dễ dàng gì!
Xuất thân thanh bạch, lý lịch sạch sẽ, không nói đến là một người nổi danh hàng đầu thì ít nhất cũng không thể là một thường dân.
Hơn nữa, nếu Bạc Phong Chiến và Mộng Vân Họa không có con thì xem như xong.
Nếu cưới người phụ nữ đó về, sau đó lại có thêm những đứa con khác, thì Bạc Tuấn Phong phải làm sao?
Anh mang dòng máu của nhà họ Bạc và nhà họ Mộng.
Vì có suy nghĩ muốn bảo vệ Bạc Tuấn Phong, mà Bạc Ngạn Thiên có chết cũng không cho người phụ nữ kia bước chân vào nhà.
Nhưng Bạc Phong Chiến không muốn để người phụ nữ kia chịu oan ức, tủi nhục làm vợ bé nên ông ta đã thực sự đoạn tuyệt quan hệ với Bạc Ngạn Thiên và biến mất nhiều năm.
Cũng chính vì vậy nên cậu bé Bạc Tuấn Phong một mặt vì được Bạc Ngạn Thiên cưng chiều và yêu quý hết mực, một mặt chứng kiến cảnh cha mình bị đuổi khỏi nhà họ Bạc, mẹ thì mắc bệnh mà qua đời, rồi bị nhiều thế lực khác nhắm tới, Mộng Yến Mi mới đặc biệt quan tâm, chăm sóc Bạc Tuấn Phong.
Dựa vào nhà họ Cung cùng với sự che chở từ thế lực của nhà ngoại nên Bạc Tuấn Phong mới có thể có được chỗ đứng vững chắc.
Đối với Bạc Tuấn Phong, Mộng Yến Mi vừa là một người mẹ vừa là một người dì, nên ngoài yêu thương, anh còn rất kính trọng bà ấy.
Bạc Tuấn Phong hỏi: “Sao dì lại ở đây?”
“Dì nhớ con mà không đến được sao? Đã lâu không được gặp con rồi: Mộng Yến Mi cười cười rồi nói với người giúp việc: “Chuyện này là như thế nào? Sao lại làm đổ chén thuốc? Một chén thuốc nhỏ như vậy mà bưng cũng không xong à?”
“Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi…
Mộng Yến Mi nói: “Còn không mau dọn dẹp sạch sẽ rồi cút ra ngoài?”
“Vâng vâng…”
Người giúp việc toát mồ hôi lạnh, vội vàng thu dọn rồi đi ra ngoài.
Cửa phòng đã đóng lại.
Mộng Yến Mi ngồi xuống bên giường.
Bà ấy nhìn Bạc Vũ Minh, nhưng Bạc Vũ Minh lại nấp sau lưng Bạc Tuấn Phong, không nhìn bà ấy.