Vân Giai Kỳ vừa nói, tay chân luống cuống mở hộp nhạc ra.
Tiếng nhạc nhanh chóng vang lên.
Mạn Nhi lạnh lùng nhìn hộp nhạc trước mặt.
Vân Giai Kỳ lại nói: “Mạn Nhi, không phải con thích hộp nhạc này lắm sao?”
Mạn Nhi nhíu mày, nhìn hộp nhạc trong tay người phụ nữ. Âm thanh vừa vang lên cô bé đã quay mặt đi không nhìn nữa.
Vân Giai Kỳ nói: ‘Mạn Nhi, con đừng như vậy có được không? Mẹ đã làm sai điều gì, con nói cho mẹ biết đi. Mẹ làm gì không đúng với con sao mà khiến con không để ý tới mẹ nữa, cũng không thương mẹ nữa?”
Nước mắt của Mạn Nhi đột nhiên rơi ‘tí tách tí tách” xuống: “Cô không phải là mẹ tôi, vì sao mà tôi phải nhận cô chứ?”
“Là mẹ mà. Thật sự là mẹ”
Vân Giai Kỳ cực kỳ nghẹn ngào.
Cô không biết phải giải thích với Mạn Nhi như thế nào nữa.
Cho dù Mạn Nhi đã biết thân thế của mình rồi, nhưng tình cảm nhiều năm như vậy, con bé nói không nhận thì sẽ không nhận nữa sao chứ?
Đây không phải là Mạn Nhi của cô.
Nói xong, cô bé ném mạnh hộp âm nhạc lên trên mặt đất.
“Bốp” một tiếng.
Hộp âm nhạc dễ vỡ, trong nháy mắt đã bị đập vỡ thành những mảnh nhỏ, linh kiện rơi lả tả đây đất.
Vân Giai Kỳ hoàn toàn giật mình.
Cô nhìn xác của hộp âm nhạc rơi vỡ đầy đất, cô đau lòng mà quỳ gối trên mặt đất, muốn nhặt linh kiện lên chắp vá lại một lần nữa. Mạn Nhi lại khom lưng xuống, cầm lấy tiểu thiên sứ mà người phụ nữ kia đang cầm trên tay, hung hăng ném ra xa.
“Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa”
Linh kiện bay một vòng parabol, bay ra xa mấy mét.
Vẻ mặt Mạn Nhi tàn bạo.
Bạc Tiêu Dương cũng giật mình.
Cách đó không xa, giọng nói của Bạc Ngạn Thiên truyền đến.
“Tao nói đột nhiên mày ôm Mạn Nhi đi làm gì, thế mà mày lại đưa Mạn Nhi đến gặp người phụ nữ này. Tiêu Dương, mày làm cho tao quá thất vọng rồi: Bạc Tiêu Dương xoay người, anh lập tức nhìn thấy Bạc Ngạn Thiên chống gậy, đứng ở cửa hoa viên, lạnh lùng nói: “Mày làm cái gì vậy? Mạn Nhi là cốt nhục của nhà họ Bạc, mày đây là nội ứng ngoại hợp với người phụ này sao?”
Bạc Tiêu Dương đứng tại chỗ không nói lời nào.
Mạn Nhi vừa nhìn thấy Bạc Ngạn Thiên, tựa như là nhìn thấy chúa cứu thế cô bé chạy về phía Bạc Ngạn Thiên.