“Tốt lắm”
Vân Giai Kỳ buông bút, nói với Vân Hùng Phi: “Ông có muốn xem không?”
Vân Hùng Phi lập tức đứng dậy, đi đến trước bản vẽ, cũng bị bức tranh của Vân Giai Kỳ làm ngạc nhiên không nói nên lời.
Cái này…
Đúng là giống hệt với cách vẽ của.Jessica.
Vân Hùng Phi nhìn sang Vân Giai Kỳ, trông sắc mặt vô cùng phức tạp.
Từ khi Vân Giai Kỳ nhỏ đến bây giờ, đây là lần đầu tiên ông ta thật sự quan sát kỹ càng người cháu gái này.
Lần đầu tiên Vân Giai Kỳ quay về nhà họ Vân, ông đã không vừa lòng với Vân Giai Kỳ mười tuổi này.
Một nhà danh gia vọng tộc, danh tiết rất quan trọng.
Tuy răng là cháu gái của ông nhưng cô ta từ nhỏ đã theo Lý Tuyết Đồng, ở thời đại của ông, phòng khiêu vũ là nơi như thế nào chứ?
Là nói mà đàn ông tìm đến mua vui, những người phụ nữ ở đây lên sân khấu khiêu vũ, xuống dưới sân khấu lại tiếp khách, không biết một đứa trẻ được dạy dỗ ở đó thì biến thành dạng người như thế nào?
Vậy nên Vân Hùng Phi không hề vừa lòng với Vân Giai Kỳ.
Chẳng quan tâm Vân Giai Kỳ cố gắng thế nào, đạt được bao nhiêu thành tích, ông cũng không vừa lòng.
Ông chỉ cảm thấy đứa trẻ này còn nhỏ mà đã tranh thủ lấy lòng người khác, đúng là không đơn giản.
Thế mà… Cô lại là.Jessica.
Lần này khiến cho ông thay đổi suy nghĩ về cô.
Cháu gái ruột của ông lại là một người nổi tiếng tài năng đến vậy sao?
Bây giờ trong lòng Vân Hùng Phi đang có đủ loại mùi vị.
Jessica chính là họa sĩ ông yêu thích nhất, bây giờ biết.Jessica là cháu gái mình, ông cảm thấy kiêu ngạo, lại cảm thấy phức tạp, thậm chí lại cảm thấy có chút thua kém.
Vân Ngọc Hân nhìn thấy khuôn mặt Vân Hùng Phi đang không ngừng biến đổi, cô cũng không ngồi yên được.
“Ông nội, ông nội… ông nội ơi?”
Vân Hùng Phi lấy lại tinh thần, nhìn về phía Vân Ngọc Hân: “Cô ta, cô ta đúng là.Jessica.”
“Sao có thể thế được? Chắc chắn cô ta lừa ông, chắc chắn..” Vân Ngọc Hân nghiến răng nói: “Sao cô ta có thể là Jessica được? Cô ta…”
“Miệng người sẽ lừa gạt người khác nhưng kỹ thuật thì không”
Từng họa sĩ đều có nét độc đáo trong bức tranh của mình, tranh có thể vẽ giống nhau những kỹ thuật vẽ thì không thể nào mà đạo nhái được.
Bây giờ ông ta có thể xác nhận được.Jessica chính là Vân Giai Kỳ.
Bạc Ngạn Thiên cũng vô cùng ngạc nhiên.
Ông nhìn về phía Vân Giai Kỳ, nheo mắt lại, một lúc sau cũng không thấy nói gì.
“Đen tranh của tôi cất đi”
Vân Giai Kỳ không muốn nói gì với bọn họ nữa.
Đột nhiên, Vân Hùng Phi nói: “Những bức tranh này của cô có thể cho tôi một bức không?”
Đột nhiên ông ta cực kỳ khách sáo.
Vân Hùng Phi nhìn những bức tranh này, cảm thấy thật cảm động.
Ông muốn cất giữ những bức tranh này, chỉ cần một bức trong số này đã cảm thấy đời này không uổng phí rồi.