Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 464: Chương 464




Sau khi Bạc Tuấn Phong vừa mới đi vào quầy chuyên doanh không thể nghi ngờ anh chính là tiêu điểm của cả quầy. Đặc biệt là anh mặc bộ.

vest nho nhã đẹp trai, mái tóc đen được chải chuốt tỉ mỉ, khuôn mặt trắng trẻo ngũ quan không chút tì vết nào. Lúc này không thể không cảm khái sự thần kỳ của tạo hóa.

Trên thế giới này còn có một người đàn ông có dáng vẻ như thần tiên thế này. Đồng thời lại có chút tò mò cha mẹ của người này có dáng vẻ như nào mà có thể sinh ra được đứa con đẹp trai như vậy?

Hơn nữa bọn họ lại thực sự tò mò người đàn ông mặc vest đi giày da xuất hiện ở quầy chuyên doanh này không khỏi có chút đối lập đi.

Quầy chuyên doanh chủ yếu là những mẫu trang phục trào lưu hướng đến thanh thiếu niên mười lăm đến hai mươi tư tuổi và thanh niên chơi trào lưu là chính.

Vân Giai Kỳ chọn vài kiểu dáng cho Bạc Tuấn Phong đẩy anh vào thử. Rõ ràng Bạc Tuấn Phong không tình nguyện nhưng vẫn cầm quần áo đi vào thử một chút.

Chốc lát anh đã thay một bộ đồ trào lưu đi ra khỏi phòng thử đồ đến trước mặt cô nhưng lại quay mặt đi không nhìn cô, dáng vẻ qua loa lấy lệ đợi cô kiểm tra.

Anh vừa đi ra đã khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc. Người đàn ông này dù mặc quần áo theo phong cách gì cũng có thể được.

Vốn Bạc Tuấn Phong đã có khuôn mặt trẻ trung đẹp trai, sau khi thay một bộ đồ trào lưu vào nhìn thậm chí còn hơi giống sinh viên tốt nghiệp đại học mới ra trường.

Bình thường những bộ vest rườm rà khiến anh trở nên nghiêm túc và kỹ tính hơn. Nhưng những bộ đồ trào lưu này mặc lên người anh làm cho anh đẹp trai và rạng rỡ hẳn.

Vân Giai Kỳ nói: “Không ngờ nha. Anh mặc đồ trào lưu cũng rất đẹp trai” Anh quả thực chính là móc treo quần áo bẩm sinh.

Vân Giai Kỳ khích lệ: “Sao anh không soi gương thử xem?”

Nói xong cô liền đẩy Bạc Tuấn Phong đến đứng trước gương.

Bạc Tuấn Phong nói: “Không cần đâu!”

“Anh không muốn nhìn bản thân mặc bộ đồ này đẹp trai thế nào à?”

“Anh biết, không cần phải nhìn” Từ lúc anh vừa bước ra khỏi phòng thay đồ đã nhận được ánh mắt hâm mộ kinh ngạc của tất cả nhân viên cửa hàng, không cần soi gương anh cũng biết hiệu quả của bộ quần áo này khi mặc lên người mình. Nhưng mà anh không thích. Anh thích bộ đồ đứng đắn. Quen mặc đồ đứng đắn đương nhiên sẽ không cách nào thích ứng được với kiểu quần áo lòe loẹt này.

Vân Giai Kỳ nhẹ nhàng xoa cằm nói: “Nhưng tôi thấy rất đẹp mà!”

Bạc Tuấn Phong nhìn thấy vẻ yêu thích trong mắt cô. Hiếm khi anh nhìn thấy dáng vẻ thỏa mãn như này trong mắt cô. Vì thế anh nghĩ cho dù không thích nhưng nếu cô thích thì mua về mặc cho cô ngắm cũng được.

Vừa nghĩ như thế giây tiếp theo Vân Giai Kỳ lại nói ra một câu: “Giờ không phải đang thịnh hành bạn trai nhỏ ư? Anh mặc bộ này thực sự rất trẻ trung cảm giác giống như sinh viên đại học vậy, giống như bạn trai nhỏ”

Bạn trai nhỏ (con cún nhỏ)?

Lông mày Bạc Tuấn Phong nhíu chặt lại: “Em nói ai là cún?”

“Đồ ngốc, bạn trai nhỏ là một từ ngữ phổ biến ý là lấy bạn gái làm trung tâm, rất đơn thuần, hay ghen, dính người, vừa mềm vừa ngọt”

Đơn thuần? Hay ghen? Vừa mềm vừa ngọt? Đây là có ý nói anh vắt mũi chưa sạch ư?

Mặt mũi Bạc Tuấn Phong vô cùng mất tự nhiên: “Anh không phải bạn trai nhỏ”

“Tôi nói anh mặc bộ này giống như bạn trai nhỏ. Anh vốn là một con chó sói, hiện giờ chính là một con chó sói khoác lốt cún con”

Chó sói chính là phiên bản tiến hóa của cún nhỏ. Ngoài dính người, hay ghen ra thì còn bá đạo, thậm chí có dục vọng chiếm hữu cực kỳ nghiêm trọng. Dục vọng chiếm hữu của Bạc Tuấn Phong quả thực khiến người ta nổi giận, không thể nghỉ ngờ đúng là thuộc tính của chó sói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.